Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 454: Vụ án (Phần 3)
Cập nhật lúc: 2025-12-10 07:21:51
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái gì?
“Ngươi là... Quan Âm Tỷ là do Đỗ Tam Nương của khách điếm Lâm An trộm?” Liễu Chí Lương nghẹn họng, “Vậy ngươi chứng cứ ?”
“Không chứng cứ, là chính miệng Đỗ Tam Nương với . Mụ rõ, ở cái huyện An Phủ , chỉ cần tra thì gì là tra . Trước khi yến tiệc bắt đầu, Đỗ Tam Nương tận mắt thấy bôi Trà Độc lên móng vuốt mèo giao cho Trương quản gia. Mụ liền uy h.i.ế.p , bắt truy cứu tung tích của Quan Âm Tỷ nữa, mụ cũng sẽ báo quan. Quan Âm Tỷ là gia bảo truyền đời của Trương gia , thể .”
Sau đó, Đại phu nhân về phía Tam phu nhân, : “Sau khi c.h.ế.t, Trương phủ giao cho ngươi.”
“Đại tỷ...”
“Nhớ kỹ, nhất định lấy Quan Âm Tỷ, bất kể thế nào cũng để rơi tay kẻ khác.”
Tam phu nhân gật đầu thật mạnh, mắt ngấn lệ: “Đại tỷ, tỷ yên tâm .”
Bà nhẹ nhõm, cam tâm tình nguyện theo nha dịch.
Tam phu nhân và Trương Nhất Mặc ở , với Liễu Chí Lương: “Liễu đại nhân, Quan Âm Tỷ của Trương phủ nhất định lấy .”
“Tam phu nhân, bà đừng vội, bản quan sẽ điều tra. Nếu thật sự là Đỗ Tam Nương của khách điếm Lâm An trộm, bản quan nhất định giúp bà truy hồi. Lát nữa bản quan sẽ sai mang Đỗ Tam Nương đến thẩm vấn, các về , tin tức sẽ thông báo ngay.”
“Được.”
Gật đầu, hai con chuẩn rời .
Kỷ Vân Thư bỗng hô lên: “Khoan .”
Hai con dừng , nghi hoặc nàng.
“Kỷ còn chuyện gì ?” Liễu Chí Lương hỏi.
“Thẩm xong án mạng Trương phủ , bây giờ, thẩm nốt vụ án trộm cắp vẫn tra trong những năm gần đây .” Kỷ Vân Thư sắc mặt thanh lãnh, lời cũng nhẹ nhàng.
Chính vì thái độ đó, ngược tim Liễu Chí Lương thót lên một cái.
Hắn yếu ớt hỏi: “Án trộm cắp? Ý Kỷ là chỉ vụ trộm ở Trương phủ ?”
“Liễu đại nhân hà tất giả hồ đồ với gì?” Nàng khẩy, “Lúc ngài chơi cờ, từng nước , từng quân cờ đều hạ đúng chỗ ngứa, chỉ để nhường Dung Vương thắng, lấy lòng ngài . Khôn khéo như , lúc phạm hồ đồ thế?”
Nàng cao giọng! Lời khiến khó đoán!
Liễu Chí Lương dường như phát giác điều gì, cúi thấp đầu, vẻ đang suy tư.
Kỷ Vân Thư trực tiếp lấy cuốn sổ báo án trong tay áo .
“Liễu đại nhân nhận cái ?”
Hắn chằm chằm một cái, cuống quít dời ánh mắt nơi khác, gật đầu: “Nhận , nhận , đây là sổ ghi chép báo án của nha môn.”
“Hóa ngài còn nhận . Vậy Liễu đại nhân thử đoán xem, cuốn sổ tại hạ tìm ở ?”
“Là ở... thư phòng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-454-vu-an-phan-3.html.]
“Không sai, chính là tìm thấy trong thư phòng. Hơn nữa, nó còn rơi đất, phủ đầy bụi. Liễu đại nhân ngài cũng thật là, đến tiền thuê quét dọn phòng ốc cũng ? Trong thư phòng là bụi, chắc là do nha môn quá lâu nhận án kiện nào, nên Liễu đại nhân cũng thường thư phòng chăng?”
Hắn vội vàng đáp : “Kỷ đúng, khá lâu nha môn nhận án kiện nào, cũng là nhờ huyện An Phủ thái bình thịnh trị, cho nên thư phòng.”
Kỷ Vân Thư ném cho một nụ khó hiểu, đó bắt đầu lật từng trang cuốn sổ báo án trong tay ngay mặt .
Liễu Chí Lương cứ chằm chằm, nàng lật chậm một chút, tim thắt một chút; nàng lật nhanh một chút, tim lỏng một chút. Hoàn nhịp điệu của Kỷ Vân Thư dẫn dắt! Mồ hôi vã đầy đầu, thỉnh thoảng nâng tay áo lên lau.
Kỷ Vân Thư lật : “Mấy năm gần đây, huyện An Phủ xảy nhiều vụ trộm cắp, nhưng từng vụ từng việc đều phá . Hơn nữa, mỗi một vụ đều là khách trọ tại khách điếm Lâm An đến báo án. Trước cộng mấy chục vụ, vụ nào phá. Đây là vì nhỉ? Tại ở khách điếm Lâm An mất nhiều đồ như , bao năm qua điều tra vụ nào? Mà khách điếm Lâm An vẫn ăn hô mưa gọi gió như cũ. Hơn nữa nếu tại hạ nhớ lầm, khách điếm Lâm An là do vị Đỗ Tam Nương mở ? Thật kỳ quái, tại hạ và Vương gia cũng từng ở trọ một đêm tại đó, trùng hợp là cũng mất đồ, may mà cuối cùng tìm . Khách điếm đó chẳng lẽ ma? Sao cứ mất đồ hoài ? Vừa Đại phu nhân Quan Âm Tỷ của Trương phủ là do Đỗ Tam Nương trộm, trong chuyện liên hệ gì ?”
Nàng nheo mắt, bắt đầu lật xem cuốn sổ báo án trong tay.
Sức chịu đựng trong lòng Liễu Chí Lương sắp vỡ trận! Lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi!
Cảnh Dung dáng vẻ chiều nghiêm túc lật xem sổ sách của Kỷ Vân Thư, thật sự nhịn một cái. Tiểu gia hỏa , tồi nha, nhanh như học cách trêu đùa khác. Làm cho Liễu Chí Lương sợ đến run rẩy .
Hắn cũng ăn xong hạt dưa cuối cùng, phủi tay dậy, vỗ vỗ quần áo, ung dung bước tới.
Sau đó, nhẹ nhàng vỗ vai Liễu Chí Lương, : “Liễu Chí Lương, cái chức quan năm đó ngươi mua tốn bao nhiêu tiền thế?”
Giọng điệu mang ý , đầy vẻ trêu chọc.
Liễu Chí Lương những lời bóng gió của Kỷ Vân Thư cho hoảng hốt, giờ Cảnh Dung bồi thêm một câu, càng hoảng loạn hơn.
“Ý của Vương gia là...”
“Đừng căng thẳng, tiền quyên quan tiêu , thì chỗ tiền đó cũng kiếm chứ?”
Sắc mặt Liễu Chí Lương xanh mét.
Cảnh Dung bắt đầu tính toán chi li, : “Thế , bổn vương tính hộ ngươi một món nợ. Tiền quyên quan tốn một vạn lượng bạc ròng, bổng lộc triều đình cấp cho Liễu đại nhân mỗi tháng chỉ 45 lượng, tính cũng mất mười tám mười chín năm mới kiếm vốn. Thật sự là lỗ to . Nhìn Liễu đại nhân thế , giống chịu thiệt thòi nhỉ? Ngươi quan mới mấy năm, chắc hẳn kiếm chỉ một vạn lượng nhỉ?”
“Hạ quan hiểu ý Vương gia.”
“Liễu Chí Lương a Liễu Chí Lương, ngươi mặc một quan phục, hậu viện nha môn bài trí sơ sài, đãi khách cũng chẳng ngon, dáng vẻ thì đúng là một vị thanh quan. cố tình là con chim hoàng yến khoác lông quạ đen, lắm tiền lắm của thực sự đấy.”
Cảnh Dung dùng giọng điệu trêu chọc, thậm chí còn vỗ vỗ cái bụng phệ của Liễu Chí Lương.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thật là nghịch ngợm! Khiến Kỷ Vân Thư cũng nhịn , dứt khoát gấp cuốn sổ .
Từ tối qua đến giờ, hai cứ hùa trêu chọc Liễu Chí Lương, tự khai , nhưng con cáo già cứ thích giả ngu giả ngơ.
Tim gan Liễu Chí Lương run lên, khom lưng: “Vương gia đùa , hạ quan nào chim hoàng yến gì, cũng chẳng mấy đồng bạc.”
Cảnh Dung tức giận trừng mắt : “Còn giấu, cứ như sợ bổn vương đòi tiền của ngươi bằng, cái dạng keo kiệt của ngươi kìa.”
“Hạ quan...”
“Được , con cáo già nhà ngươi, ném bằng chứng mặt thì ngươi sẽ chịu cởi bộ lông quạ đen .”