Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 458: Mộc Cẩn làm thơ
Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:28:55
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Vân Thư cuối cùng thật sự nổi nữa:
“Vệ Dịch, còn xem đèn đây?”
Vừa thấy, Vệ Dịch lập tức bật dậy.
“Đi, đương nhiên là .”
“Vậy đừng nhiều với nữa, nhanh thôi.”
“Được!”
Hai định thì Mộ Nhược vươn vai dậy, chắn mặt, vô : “Lễ hội Hoa đăng vui như , thể vắng mặt? Rượu ngon mỹ nữ đều cả, thể bỏ lỡ . Chi bằng cho cùng .”
Kỷ Vân Thư chút khách sáo: “Không , mà say bí tỉ ở ngoài thì chúng khiêng nổi .”
“Ta say bao giờ? Cho cùng mà, đảm bảo gây chuyện, say rượu, cho cùng .”
là mặt dày mày dạn! Như t.h.u.ố.c cao bôi da ch.ó dính mãi buông!
“Không !”
“Thật sự ?” Mộ Nhược bày vẻ mặt tiểu nhân, xa đầy âm dương quái khí, “Kỷ , cô rằng, tảng băng di động Cảnh Dung hiện đang xử lý đống lộn xộn của Liễu Chí Lương. Nếu để các trộm chuồn ngoài, hậu quả sẽ là...”
Ha hả! Ái chà, tên tiểu t.ử thối, dám uy h.i.ế.p chúng ?
Vệ Dịch bỗng ưỡn n.g.ự.c bước lên: “Huynh nếu dám với Cảnh Dung ca ca, sẽ... sẽ chôn sống , lấy cỏ lấp lên, tin ?”
Đổi là nụ khinh bỉ: “Tiểu Vệ Dịch a tiểu Vệ Dịch, cho mượn gan cũng chẳng dám.”
“Ta...” Hắn đúng là dám thật. Người rụt về phía .
Kỷ Vân Thư cho đau cả đầu, sân một cái, lập tức đóng cửa để tránh Lang Bạc đuổi theo. Nàng Mộ Nhược với ánh mắt đầy ghét bỏ nhưng cũng đành bất lực.
“Muốn thì cùng .”
“Được thôi!”
Mộ Nhược cao giọng lớn, loạng choạng theo .
Tại Lễ hội Hoa đăng, ba con phố lớn chật ních . Nam thanh nữ tú ăn mặc sạch sẽ gọn gàng, thi thoảng cũng bắt gặp vài kẻ phấn son lòe loẹt lẳng lơ.
Phía đường phố treo đầy các loại đèn lồng kéo dài tít tắp, chiếu sáng rực rỡ cả huyện An Phủ. Mọi vui vẻ náo nhiệt, chìm đắm trong khí lễ hội, chẳng hề ảnh hưởng bởi việc quan huyện Liễu Chí Lương cách chức!
Vệ Dịch xách chiếc đèn bí ngô dẫn đầu, ưỡn ngực, hất cằm, còn cố tình giơ cao đèn trong tay, sợ khác thấy. Cái dáng vẻ đắc ý đó giấu cũng . Chiếc đèn bí ngô độc đáo xuất hiện liền thu hút ánh của đường. Ai nấy đều trầm trồ ngưỡng mộ, lũ trẻ con cũng chạy tới tò mò vây quanh Vệ Dịch.
“Đẹp quá, quá...”
Thật náo nhiệt!
Dọc đường , Vệ Dịch chạy lung tung, lúc thì đòi cái , lúc đòi cái , treo lỉnh kỉnh đủ thứ đồ chơi lớn nhỏ. Nếu mang hết về Cẩm Giang chắc một xe ngựa cũng chứa nổi.
Mộ Nhược tuy uống rượu nhưng vẫn cẩn thận che chở hai , tấc bước rời, quá gần cũng quá xa. Thi thoảng còn tò mò bảo Kỷ Vân Thư: “Cô mau tìm cho Vệ Dịch một nương t.ử , nhất là quản tiền. Nhìn tiêu pha thế , túi tiền chẳng mấy chốc mà rỗng tuếch, còn thấy xót, mua thêm mấy vò rượu hơn .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Kỷ Vân Thư ném một câu: “Bạc dùng để tiêu, chẳng lẽ để ăn ?”
“...” Cạn lời!
Đột nhiên...
Trong đám đông bắt đầu xôn xao, nhiều đổ xô về một hướng. Nghe : “Mộc Cẩn cô nương đang đối thơ kìa, , mau xem.”
Mộc Cẩn? Đối thơ mà cũng gây chấn động ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-458-moc-can-lam-tho.html.]
Kỷ Vân Thư vốn tính tò mò nên cũng theo.
Tại một đài đối thơ dựng bên hành lang cầu, vây quanh đông nghẹt. Bên cạnh còn bày nhiều bàn ghế cho nghỉ ngơi, bàn đặt đầy vò rượu mặc sức uống.
Quả thực là thiên đường của Mộ Nhược! Hắn hai lời, tìm ngay một chỗ trống xuống. Kỷ Vân Thư kéo Vệ Dịch xuống cùng, im lặng uống rượu đám đông.
Chỉ thấy một nữ t.ử áo tím bên bờ sông, tú nhã thoát tục, phảng phất khí chất nhẹ nhàng trời sinh. Mắt phượng mày ngài, má đào hàm tiếu, khí chất chỉ khả ái mà còn toát lên vẻ thông tuệ. Tự mang vẻ thanh nhã cao quý.
Người tên là Mộc Cẩn. Không chỉ như tiên mà còn là tài nữ nổi tiếng huyện An Phủ. Ba tuổi chữ, năm tuổi Tứ thư Ngũ kinh, mười tuổi đầy bụng kinh luân, vượt xa cả thầy dạy, bao năm qua ai sánh kịp tài năng. Nếu phận nữ nhi, e là sớm lên kinh ứng thí.
Nữ t.ử cũng là thanh cao, tuổi cập kê qua từ lâu nhưng vẫn tìm ý trung nhân mắt.
Đôi mắt của nàng lướt qua bốn nam t.ử mặt. Sau đó, môi đỏ khẽ mở, thốt một câu thơ:
“Xuân phục câu lương nghi tương chủ.”
Trong nam t.ử tự tin đối : “Chủ nhân tương trọng bất vấn khách.”
Nữ t.ử đối: “Khách tự cố hương quy cố ảnh.”
“Ảnh nhập tuần tác ly.”
“Ly thịnh ẩn sĩ tri phủ tư.”
Không ai tiếp nữa. Mấy nam t.ử nghẹn lời buồn bã, thật sự nghĩ câu tuyệt cú để đối . Mộc Cẩn cô nương một đấu với bốn , thắng tuyệt đối. Nàng mỉm , toát lên vẻ tự tin bẩm sinh.
Kỷ Vân Thư quan sát, trong lòng suy nghĩ nên đối thế nào, nhưng khả năng thơ của nàng lắm, chỉ khả năng khám nghiệm xương cốt là giỏi.
lúc đang khen ngợi Mộc Cẩn, trong đám đông đột nhiên vang lên một câu: “Tư quân tán tụ khứ hà xứ.”
Xôn xao!
Mọi lập tức , thấy một ảnh màu tím nhạt bước từ đám đông. Người nọ mặc y phục lụa là gấm vóc thượng hạng, dáng đĩnh đạc, tơ lụa ôm lấy những đường nét mỹ. Tóc búi cao cài quan ngọc, dây buộc tóc thả lưng, đầu ngẩng. Trong đôi mắt thâm thúy tràn ánh băng hàn nhưng đầy mị hoặc.
Người ai khác, chính là Cảnh Dung.
Kỷ Vân Thư trố mắt! Sao ở đây?
Đôi mắt kiêu sa của Mộc Cẩn thu liễm vài phần, mang theo vẻ thưởng thức : “Câu 'Tư quân tán tụ khứ hà xứ' của công t.ử đối thật tuyệt.”
Không che giấu sự tán thưởng!
Cảnh Dung: “Cô nương câu đối ?”
Mộc Cẩn tinh tế cân nhắc một lát, môi đỏ hé mở: “Xứ ngạn điều điều thập lý tình.”
“Thơ .” Cảnh Dung , ngay đó ánh mắt xuyên qua đám đông, thẳng Kỷ Vân Thư.
Khi bốn mắt chạm ! Nàng rùng một cái. Cảm giác như tóm đuôi. Tiêu !
Sau đó Cảnh Dung một câu: “Tình cần vi vân nhất thế chuyển.”
Như là đang với chính nàng .
Nghe xong câu , khóe miệng Mộc Cẩn nở nụ : “Tiểu nữ t.ử phục , công t.ử thắng. Câu 'Tình cần vi vân nhất thế chuyển' , tiếp .”
Cảnh Dung thu hồi ánh mắt, hiếm khi hòa nhã với nàng : “Cô nương mới là học thức, những câu thơ của cô nương thực sự khiến tại hạ bội phục.”
“Không quý danh công t.ử là gì?”
“Họ đơn là Cảnh.”
“Cảnh công tử, tiểu nữ t.ử là Mộc Cẩn.”