Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 464: Chuyện này, ngài không có lý do gì nuốt trôi cả!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:01:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nha môn!

 

Mộ Nhược đang cầm m.á.u cho Vệ Dịch, từng chậu nước m.á.u loãng bưng khỏi phòng.

 

Kỷ Vân Thư bên giường, chằm chằm Vệ Dịch đang giường với sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Dù đang hôn mê, nhưng đuôi lông mày Vệ Dịch vẫn nhíu , khiến đau lòng.

 

Nàng thẫn thờ, cũng dọa sợ . Miệng ngừng tự trách: "Là của , nên đưa ngoài, đều là của ..."

 

Hốc mắt nàng đỏ hoe, hai tay nắm chặt , móng tay cắm sâu da thịt. Nước mắt lăn dài má, từng giọt lớn như những hạt châu đứt dây. Sự áy náy và lo lắng giờ phút gần như giày vò nàng sống bằng c.h.ế.t.

 

Ngoài cửa!

 

Đường Tư hành lang, dùng vạt áo lau chùi chiếc roi bạc bảo bối của , thi thoảng ngó trong phòng vài cái. Sau đó nàng sang hỏi Thời T.ử Câm cũng đang hành lang: "Các rốt cuộc là ai ? Tại ám sát các ? Mà còn tay tàn độc như thế."

 

Không trả lời.

 

"Nơi là nha môn An Phủ, quan huyện tham ô bắt . Các ở trong nha môn? Hay là các cũng là quan?"

 

Không trả lời!

 

"Hỏi ngươi đấy!"

 

Vẫn trả lời.

 

Đường Tư hừ một tiếng: " là một lũ quái vật, gì cũng giúp các , một câu cảm ơn cũng thì thôi, còn lạnh lùng như băng." Có chút tức giận!

 

Thời T.ử Câm liếc nàng một cái, thở dài một câu: "Ngươi mau ."

 

"Ái chà, chuyện ? Ta còn tưởng ngươi câm đấy!" Nàng vung roi trong tay, đến bên cạnh Thời T.ử Câm, nheo đôi mắt nhỏ tinh quái: "Bổn cô nương phát hiện , Trung Nguyên các ngươi thú vị hơn Hầu Liêu chúng nhiều. Bây giờ á? Không cửa . Ta định ở đây, lỡ g.i.ế.c các , cũng thể giúp một tay."

 

"Không cần!"

 

"Cần chứ, nãy nếu thì tên giang hồ thuật sĩ c.h.ế.t . Hắn nợ một mạng, thế nào cũng đòi chứ. Bắt , chẳng lỗ vốn ? Hơn nữa..."

 

Nói đoạn, nàng lấy tấm thẻ bài gỗ nhỏ "thuận" từ chỗ Kỷ Vân Thư , lắc lắc trong tay, nhếch đôi môi mỏng. Tiếp tục : "Ở Trung Nguyên quá nhiều thứ thú vị, nỡ ."

 

Thời T.ử Câm liếc xéo cô nương nhỏ một cái, dứt khoát ôm kiếm trong tay, lười phản ứng.

 

Đường Tư cảm thấy chán ngắt, bèn nhảy nhót trong phòng. Thấy Mộ Nhược bên mép giường, thần sắc ngưng trọng, cầm m.á.u châm cứu cho Vệ Dịch.

 

Khoảng hơn nửa canh giờ , m.á.u mới cầm . Do mất m.á.u quá nhiều, khuôn mặt Vệ Dịch trắng bệch đáng sợ. Mộ Nhược lau tay, nhét thêm một viên t.h.u.ố.c miệng Vệ Dịch, lúc mới dậy đến bàn một đơn t.h.u.ố.c đưa cho nha đầu trong nha môn.

 

"Mau bốc thuốc, sắc bảy phần lửa."

 

"Vâng."

 

Nha đầu cầm đơn t.h.u.ố.c bốc thuốc.

 

Kỷ Vân Thư xuống mép giường, hai tay dám chạm Vệ Dịch, sợ đau. Nhìn ga giường đầy máu, tim nàng thắt .

 

"Vệ Dịch?" Nàng khẽ gọi một tiếng, phản hồi, bèn đầu hỏi Mộ Nhược: "Đệ thế nào ?"

 

"Tình hình ."

 

"Không ? Thế nào gọi là ?" Nàng kích động.

 

Mộ Nhược : "Vết thương lệch một chút nữa là trúng tim, xuất huyết trong quá nhiều, tổn thương đến tâm mạch, cho nên, xem tình hình ."

 

Vừa xong, nàng c.ắ.n chặt môi đến bật máu.

 

"Là , đều là của . Ta nên đưa ngoài. Nếu thật sự xảy chuyện, cả đời sẽ tha thứ cho bản ." Nàng nhẹ nhàng nắm lấy tay Vệ Dịch, "Sao ngốc quá ? Tại cứu ?"

 

Mộ Nhược sang vài , chậm rãi rót một chén uống xong mới thốt một câu: "Yên tâm , tên nhóc mạng lớn lắm, c.h.ế.t . Danh hiệu thần y của để trưng. Ta chỉ đùa chút cho khí bớt căng thẳng thôi."

 

Đùa cái đầu ! Đùa kiểu vui lắm ? Kỷ Vân Thư như tàu lượn siêu tốc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-464-chuyen-nay-ngai-khong-co-ly-do-gi-nuot-troi-ca.html.]

 

Nàng cũng chẳng buồn so đo, ngược mừng đến phát , sụt sịt mũi, .

 

Mộ Nhược xách hòm t.h.u.ố.c dậy : "Ta xem Cảnh Dung."

 

Vừa xong, Kỷ Vân Thư mới nhớ . Lập tức : "Tay ngài ..."

 

"Ta , cô chăm sóc cho Vệ Dịch , bên Cảnh Dung lo." Nói xong ngoài.

 

Đường Tư lẽo đẽo theo . "Ngươi là đại phu thật ?" Nàng chằm chằm.

 

Mộ Nhược liếc nàng một cái: "Sao? Không giống ?"

 

Nàng lắc đầu, nhăn cằm: "Không giống, ngươi giống tên giang hồ thuật sĩ hơn."

 

Mộ Nhược giận: "Tiểu cô nương, cô , kẻo ở lâu rước họa ." Nói xong rảo bước nhanh hơn.

 

Đường Tư như miếng kẹo mạch nha, chạy vài bước đuổi kịp, dùng khuỷu tay huých tay : "Ta là ân nhân cứu mạng của ngươi đấy, đạo lý đuổi ân nhân cứu mạng ?"

 

"..."

 

"Các rốt cuộc là ai ? Chẳng lẽ là quan thật? Hay là hiệp sĩ giang hồ? Hoặc là... các g.i.ế.c đang chạy trốn?"

 

"Ừ, đúng là g.i.ế.c , chúng đều là hung thủ g.i.ế.c , hơn nữa g.i.ế.c chớp mắt. Cho nên cô nhất mau biến , thì c.h.ế.t lúc nào ."

 

"Dọa ?" Đường Tư khinh thường, "Bổn cô nương cái gì mà thấy qua? Sao ngươi dọa vài câu mà ? Ta thấy các chính là một đám hiệp sĩ, cho nên bổn cô nương quyết định sẽ theo các , cùng lưu lạc thiên nhai."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Nàng lộ vẻ mặt hiệp nữ cầm kiếm khắp thế gian.

 

Mộ Nhược vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng. Sắp đến phòng Cảnh Dung, dừng bước, nghiêng đối diện Đường Tư, nghiêm túc : "Đừng theo nữa."

 

"Tại ?"

 

Mộ Nhược thèm để ý đến nàng , bước phòng Cảnh Dung. Đường Tư định đuổi theo thì một bóng đột nhiên nhảy chắn mặt. Chặn đường!

 

"Cô nương dừng bước." Thời T.ử Nhiên tính tình như Mộ Nhược .

 

Đường Tư đối thủ của , chỉ thể trơ mắt bóng lưng Mộ Nhược, đành thôi.

 

Trong phòng Cảnh Dung!

 

Hắn cửa sổ, ánh mắt xa xăm ngoài, hai tay chắp lưng nhưng giấu trong tay áo. Trên mặt đất còn vương vài giọt m.á.u khô.

 

Mộ Nhược liền mở hòm t.h.u.ố.c . "Lại đây."

 

Nghe tiếng, Cảnh Dung xoay , bước nặng nề tới xuống ngoan ngoãn. Sau đó đưa bàn tay thương cho Mộ Nhược.

 

Trên bàn tay dày rộng mũi tên nhọn cứa một vết sâu, m.á.u ngừng chảy nhưng vết thương sưng, dấu hiệu kết vảy.

 

Mộ Nhược bôi t.h.u.ố.c cho cằn nhằn: "Ngươi xem ngươi, thế còn cố chấp. Vương gia thì ? Cũng thần thánh, thương chút cũng là chuyện thường tình. Nếu ở bên cạnh ngươi, ngươi định đợi m.á.u chảy khô mới tìm đại phu thật ?"

 

"Thương nhẹ thôi."

 

"Thương nhẹ?" Mộ Nhược lườm , "Cảnh Dung a Cảnh Dung, ngươi sửa cái tính cậy mạnh hả?"

 

"Không ."

 

"Được , ngươi gì cũng đúng."

 

Mộ Nhược cố ý dùng lực khi bôi thuốc, chỉ thấy bàn tay co , mày nhíu chặt. Mộ Nhược trộm.

 

Chờ băng bó xong, Mộ Nhược nghiêm túc :

 

"Chuyện , ngài lý do gì nuốt trôi cả !"

 

 

Loading...