Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 469: Tình ý mặn nồng
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:15
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rời khỏi hoàng cung, Cảnh Diệc lập tức đến Đại Lý Tự một chuyến.
Hắn kinh động đến kẻ tại Đại Lý Tự, chỉ triệu tập Đại Lý Tự Khanh nội phòng đóng chặt cửa .
"Không Diệc Vương đội mưa đến đây là vì chuyện gì?" Đại Lý Tự Khanh chắp tay hỏi.
Cảnh Diệc thẳng vấn đề: "Có mật lệnh nào từ trong hoàng cung truyền ?"
Tuy Đại Lý Tự Khanh là của Cảnh Diệc, nhưng dù ...
"Diệc Vương, đó là mật lệnh của Hoàng thượng, thần e là..."
"Nói!"
Đại Lý Tự Khanh do dự một lát đáp: "Mười lăm phút , Trương công công bên cạnh Hoàng thượng đích đến tuyên thánh chỉ. Nói rằng gần đây Dung Vương ám sát, hung thủ đang đường áp giải về kinh. Một khi đến Đại Lý Tự, lập tức thẩm vấn rõ ngọn ngành, sai sót."
Đồng t.ử Cảnh Diệc co rút trong nháy mắt! Biểu cảm trở nên vô cùng ngưng trọng.
Đại Lý Tự Khanh âm thầm quan sát, cẩn thận bước lên một bước, yếu ớt hỏi: "Chuyện Dung Vương ám sát..."
Lời kịp thốt hết ánh mắt sắc bén của Cảnh Diệc chặn trong họng. Hắn chỉ đành sang một bên, im lặng dám ho he.
Hồi lâu , Cảnh Diệc mới đột ngột dậy, chắp hai tay lưng, dặn dò: "Chuyện bổn vương đến đây, để lộ nửa chữ."
"Vâng!"
Đại Lý Tự Khanh chỉ tuân mệnh.
Lúc , Cảnh Diệc đẩy cửa bước , nhanh chóng rời .
Trên xe ngựa trở về Diệc Vương phủ, sắc mặt lạnh lùng, bất kỳ cảm xúc nào. Đôi tay đặt đầu gối nắm chặt thành quyền, qua bao lâu mới dần dần buông lỏng.
Đuôi lông mày bất chợt cau .
"Đấu Tuyền."
Hắn gọi một tiếng. Đấu Tuyền đang đội mưa cưỡi ngựa bên ngoài xe lập tức đáp lời, hình cường tráng nghiêng về phía cửa sổ xe ngựa.
tấm rèm cửa sổ vuông vức vẫn hề vén lên. Từ bên trong chỉ lạnh lùng truyền một chữ: "G.i.ế.c!"
Âm lượng lẽ tiếng mưa lấn át bớt, khi truyền đến tai thì nhẹ.
Đấu Tuyền giữ vẻ mặt chỉ tuân lệnh, đáp: "Tuân lệnh."
Nước mưa từ vành nón lá đầu chảy xuống xối xả, ướt đẫm vạt áo và đôi giày bó màu đen. Mọi thứ đang từng bước rơi cái bẫy mà Cảnh Dung giăng sẵn...
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mưa vẫn tạnh. Những hạt mưa như từng viên trân châu tròn trịa, sáng bóng nện xuống mặt đất và mái xe ngựa, phát những tiếng động khiến lòng xao động.
...
Tháng sáu, mưa to bao trùm kinh thành, nhưng ở huyện An Phủ mưa lớn, chỉ là khí luôn khiến cảm thấy bức bối, ngột ngạt khó thở.
Kỷ Vân Thư chống trán ngủ gật bên bàn, bất chợt tiếng sấm bên ngoài đ.á.n.h thức.
Nhìn Vệ Dịch vẫn hôn mê bất tỉnh, lòng nàng càng thêm lo lắng. lúc Mộ Nhược bước , bưng một chén t.h.u.ố.c đuổi hàn cho nàng.
"Uống , thời tiết dễ cảm lạnh lắm."
Nàng ngoan ngoãn uống hết, hỏi: "Đã hai ngày , vẫn tỉnh?"
"Đâu vết thương nhỏ, thể tỉnh nhanh thế ? Vết thương sâu như , tự nhiên ngủ nhiều một chút. Ngươi đừng lo, Vệ Dịch ."
Mộ Nhược , nàng cũng chỉ đành an tâm phần nào.
Cũng Đường Tư từ chui , đột nhiên chen một câu: "Ta thấy tên ngốc là cố ý đấy, thấy giường thoải mái nên chịu dậy thôi."
"Ngươi bậy bạ gì đó?" Mộ Nhược răn dạy.
"Ta chỉ quan điểm của thôi mà."
"Ngậm miệng ."
"Không thì ." Nàng bày bộ dạng ủy khuất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-469-tinh-y-man-nong.html.]
Mộ Nhược liếc nàng từ xuống , hỏi: "Tiểu cô nương, cô rảnh rỗi quá nhỉ? Cả ngày cứ bám lấy chúng gì?"
Đường Tư phịch xuống, chống cằm, đôi mắt to tròn linh động chằm chằm : "Ta chẳng ? Ngươi nợ một mạng, nhất định đòi , dễ dàng để ngươi chiếm hời như thế? Bây giờ, là chủ nợ của ngươi."
Nói xong, còn quên huých tay Kỷ Vân Thư, nhướng mày: " , A Kỷ?"
A Kỷ? Mộ Nhược rùng một cái!
Kỷ Vân Thư thì tập mãi thành quen. Hai ngày nay, Đường Tư mở miệng ngậm miệng đều gọi nàng là "A Kỷ", lúc đầu còn thấy dính dớp, về thì nàng cũng quen thật. nàng tâm trạng để ý, dứt khoát đầu , suy nghĩ chuyện khác.
Gương mặt đầy tâm sự!
Mộ Nhược tinh ý, vài phần. Hắn nhếch môi, giọng điệu âm dương quái khí : "Hai ngày nay, vị Mộc Cẩn cô nương cứ ghé qua chơi, cái ' chơi' biến thành 'thường xuyên '. Đi ngang qua sân của Cảnh Dung, lúc nào cũng thấy bên trong truyền tiếng ngâm thơ , thật là thích ý nha."
Hàng lông mày Kỷ Vân Thư khẽ động, nhưng biểu cảm vẫn lạnh nhạt.
Nào ngờ, cái cô nàng lắm mồm Đường Tư lập tức tiếp lời: "Đâu chỉ là thơ thôi , còn thấy bọn họ , trai tài gái sắc, thật là xứng đôi."
"Chỉ là xứng đôi thôi ? Theo thấy, là tình ý mới đúng!"
"Ngươi thật ghê tởm, cái gì mà tình ý . Ở Hầu Liêu chúng , nếu phụ nữ thích đàn ông thì căn bản sẽ e thẹn, ấp úng như Trung Nguyên các ngươi. Thích là thích. Ta thấy Mộc Cẩn cô nương khí phách của nữ t.ử Hầu Liêu chúng đấy, chỉ là tảng đá lạnh ... nở hoa ."
Ái chà! Mộ Nhược kinh ngạc nàng . "Sao ngươi là tảng đá lạnh?"
"Hai ngày nay ngươi luôn treo câu đó bên miệng ?"
"À, hả?" Mộ Nhược chính cũng nhớ rõ.
Hai kẻ tung hứng, sắc mặt Kỷ Vân Thư càng càng trầm xuống, hề đáp lời.
Đột nhiên, Đường Tư nheo mắt, hạ giọng, sán tới , vẻ mặt kỳ dị : "Các còn gạt ? Ta Đường Tư cũng kẻ ngốc. Không ngờ... Vương gia của Đại Lâm thế mà hành thích."
Lời thốt , Mộ Nhược và Kỷ Vân Thư đồng thời trừng mắt nàng , nghiêm túc : "Đường cô nương, những lời nên , nhưng những lời thì thể lung tung khắp nơi ."
"Yên tâm , Hầu Liêu chúng nhiều chuyện." Nàng vỗ vỗ ngực!
Lúc , một nha bưng chén t.h.u.ố.c .
"Kỷ , t.h.u.ố.c của Vệ công t.ử sắc xong ."
Nàng đón lấy, đến bên giường, bảo nha nhẹ nhàng nâng đầu Vệ Dịch lên, từng muỗng từng muỗng đút t.h.u.ố.c cho . Vì đang hôn mê, Kỷ Vân Thư chỉ thể dùng tay cạy miệng, nâng cằm lên cao một chút để t.h.u.ố.c thể trôi xuống cổ họng.
Mộ Nhược hỏi nha : "Thuốc của Cảnh Dung sắc xong ?"
"Sắp xong ạ, nửa nén hương nữa sẽ bưng qua."
"Để bưng qua là ."
Hắn định dậy trù phòng sắc thuốc, Kỷ Vân Thư gọi : "Vẫn là để cho."
Mộ Nhược ngạc nhiên! "Ngươi ư? Hai ngày nay ngươi cứ ru rú ở đây mãi, đột nhiên..."
"Tiện đường mà thôi."
Bốn chữ thốt , chặn những lời tiếp theo của Mộ Nhược. Hắn đành nhún vai, chỗ cũ.
Sau khi đút t.h.u.ố.c cho Vệ Dịch xong, nàng cùng nha đến trù phòng, múc t.h.u.ố.c xong xuôi liền .
Trong sân nơi Cảnh Dung ở vắng tanh, nàng bưng t.h.u.ố.c phòng đặt xuống, quanh một lượt. Ánh mắt dừng ở cuốn sách "Tạp Nam Ký" đặt bàn.
Tay nàng lơ lửng giữa trung hồi lâu, cuối cùng vẫn cầm cuốn sách lên. Lật vài trang! Thơ từ bên nàng chỉ hiểu năm phần. Thật là phiền não, xưa đúng là rắc rối, cứ thích khoe khoang văn chương chữ nghĩa, xuất khẩu thành thơ, chuyện bình dân một chút thì mất miếng thịt nào .
Đang nghĩ ngợi thì...
"Muốn ?"
Giọng truyền đến từ phía cửa. Nghe , nàng xoay .
Cảnh Dung ở cửa, khuôn mặt ẩn hiện ánh sáng chập chờn, ánh sáng nhạt phác họa rõ ràng những đường nét gò má .
Kỷ Vân Thư trong khoảnh khắc rõ biểu cảm của , chỉ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt bìa sách, lắc đầu.
"Không , xem hiểu."