Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 471: Sói đói vồ mồi
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh Dung giữ chút thiện tâm cuối cùng của , vẫn lựa chọn tha cho Cảnh Diệc một con đường sống! Không dồn chỗ c.h.ế.t.
thực sự thể đảm bảo, liệu đây là nhân từ nương tay cuối cùng .
Kỷ Vân Thư thấu hiểu sự bất đắc dĩ của Cảnh Dung. Hắn là một thành viên hoàng thất, từ khi sinh định sẵn xoay vần trong cuộc đấu tranh hoàng quyền. Nó giống như một sợi dây vô hình, từ từ kéo vực thẳm nước sôi lửa bỏng đó. Dày vò khôn nguôi!
Mà nàng vốn hy vọng tránh xa triều đình, một Tiêu Dao Vương tự tại. sự thật chứng minh, khát vọng đều thể đặt lên vai một vị Vương gia. Bởi vì tranh giành đảng phái bao giờ ngừng nghỉ! Những điều , nàng đều .
Nàng chăm chú đôi mắt thâm thúy chân thành của Cảnh Dung thật lâu. Rồi mở miệng: "Hãy những việc ngài nên ."
"Vân Thư..."
"Ta từng , chuyện long t.ử đoạt đích xưa nay đều ứng nghiệm. Ta tin trời, cũng tin thần, nhưng tin mệnh. Sinh trong gia đình đế vương là mệnh của ngài, thế nào cũng tránh khỏi. Tâm tính của Diệc Vương chung quy hoàng đế, cũng khó thành tài năng của thiên hạ. Giống như ngài , nếu đăng cơ vua, chịu khổ là những đại thần cúc cung tận tụy và bá tánh thiên hạ.
Mà liều mạng kéo ngài rời xa triều đình, thực là đang hại ngài. Trong lòng ngài sớm tính toán, hà tất vì bận tâm đến mà cuối cùng khiến bản mâu thuẫn như ? Ngài báo thù cho Thái tử, đòi công đạo cho chuyện Khổng Ngu biến thành quân cờ. Nỗi hận trong lòng ngài ít hơn những chịu oan khuất trong ngục . Diệc Vương niệm tình , đến khác hãm hại ngài, hiện tại đến cả Vệ Dịch cũng liên lụy. Ngài để dính líu đến chuyện triều đình, thì còn lý do gì để ngăn cản ngài đây?"
Nàng lý do!
Dưới ánh mắt chăm chú, Cảnh Dung kinh ngạc! Bấy lâu nay, chỉ nhúng một chân cuộc tranh giành đảng phái. Giờ đây lời của Kỷ Vân Thư giống như một đôi tay đẩy mạnh lưng . Đẩy trực tiếp trung tâm cuộc chiến.
Kỷ Vân Thư tiếp tục : "Trước khi rời kinh, ngài , đợi đến khi ngôi vị hoàng đế rơi tay xứng đáng, dù vui thú điền viên sống đời bình dị, ngài đều sẽ cùng , đúng ?"
"Đó là lời hứa của với nàng."
"Được, ngài hãy việc mà một Vương gia nên . Đợi ngài xong, hãy đến thực hiện lời hứa với ." Nàng nghiêm túc .
Khoảnh khắc đó, Cảnh Dung chỉ cảm động, mà trong lòng còn trào dâng một ý thức trách nhiệm mãnh liệt. Hắn gật đầu thật mạnh!
Đột nhiên...
"Vương gia."
Lang Bạc vội vã đội mưa chạy , ở cửa, hai vai rung mạnh vài cái, nước mưa từ tóc và quần áo b.ắ.n tung tóe xung quanh như rải hoa.
Có vài giọt b.ắ.n trán Kỷ Vân Thư, nước mưa lạnh băng dường như thẩm thấu qua da, từng chút từng chút lan tỏa cái lạnh khắp . Nàng khỏi rùng một cái!
Cảnh Dung thấy thế, lập tức chắn mặt nàng, sắc mặt lạnh lùng chất vấn Lang Bạc: "Chuyện gì?"
Lang Bạc cố ý liếc Kỷ Vân Thư , đó hạ giọng đáp: "Vương gia, Mộc Cẩn cô nương nàng ... nàng tới nữa , là mang theo ít đuổi hàn. Vương gia, ..."
Lời dứt cắt ngang!
"Ngươi tự liệu mà , bổn vương gặp cô ." Trực tiếp và rõ ràng!
Lang Bạc : " hai ngày nay Mộc Cẩn cô nương cứ bám riết lấy . Vương gia, cứ thế mãi chịu nổi ."
Bổn vương quản ngươi chắc! Cảnh Dung ném cho một ánh mắt lạnh lùng.
Không lưu tình : "Nếu ngươi ngăn cô , để cô bước viện nửa bước, bổn vương sẽ phanh thây ngươi thật đấy."
"Vương gia..."
"Lui xuống." Tiếng mắng vang lên!
Khuôn mặt rắn rỏi của Lang Bạc tràn đầy vẻ ủy khuất. Hắn văn nhân, cũng chẳng học thức gì, chỉ là một gã thô kệch cầm đao múa kiếm. Vậy mà hai ngày nay đối mặt với vị Mộc Cẩn cô nương , nàng thơ từ ca phú, triết lý nhân sinh, đến lỗ tai mọc kén. Quả thực sắp điên . Không, là sắp phát rồ ! Rất nhiều , hận thể rút kiếm tự vẫn cho xong.
Cảnh Dung là chủ tử, mệnh lệnh của chủ t.ử thể trái.
Thế là... đành cản vị Mộc Cẩn cô nương . bỗng kêu "Ái chà" một tiếng, vỗ mạnh trán.
Vội vàng với Kỷ Vân Thư: " Kỷ , ngài xem cái đầu óc của . Vừa nãy lúc qua đây, Mộ công t.ử bảo nhắn với ngài là Vệ công t.ử tỉnh , bảo ngài mau qua đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-471-soi-doi-vo-moi.html.]
"Vệ Dịch tỉnh ?" Đôi mắt Kỷ Vân Thư sáng lên.
"Ừm, Mộ công t.ử ."
Khóe môi nàng thuận thế nở nụ , chạy thẳng cửa, cầm lấy chiếc ô dựa bên cột, bung lao màn mưa, hướng về phía phòng Vệ Dịch.
Cảnh Dung thấy thế cũng cầm một chiếc ô đuổi theo. Lang Bạc ngẩn một lúc cũng lập tức chạy theo.
Vòng qua một hành lang, Kỷ Vân Thư thu ô liền đụng một .
"Á!"
Người nọ loạng choạng lùi , ngã ngửa , mất trọng tâm ngã phịch xuống đất. "Choang" một tiếng! Cùng với đó là tiếng đồ sứ vỡ tan tành.
Kỷ Vân Thư cũng giật , chiếc ô trong tay rơi xuống đất. Trên cũng hắt thứ gì, dính dớp, thoang thoảng mùi hoa nhài.
Nàng định thần , chỉ thấy Mộc Cẩn cô nương đang đất với vẻ chật vật, bên cạnh là chiếc bình sứ vỡ nát.
"Mộc Cẩn cô nương?" Nàng kinh ngạc!
Vội vàng cúi xuống đỡ, : "Xin , tại hạ cố ý."
Mộc Cẩn xoa bả vai đau nhức, dậy, nhíu đôi mày lá liễu thanh tú vì đau. Hơi thở hổn hển : "Không ."
"Có ngã đau ?"
"Kỷ công t.ử cần xin , là do quá vội." Nàng .
Lại chú ý thấy vết bẩn áo Kỷ Vân Thư, vội lấy khăn tay lau, : "Làm bẩn áo Kỷ công t.ử , thật ngại quá."
Kỷ Vân Thư lùi một bước. "Không ngại." Chỉ thứ đổ đất: "Đây là cái gì? Thơm quá, giống mùi hoa nhài."
Mộc Cẩn tiếc nuối chiếc hũ sứ vỡ đất: "Đây là nước hoa nhài nấu, thêm chút đường phèn, thể đuổi hàn, định mang đến cho Vương gia."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Ồ." Khóe miệng Kỷ Vân Thư giật giật.
lúc , Cảnh Dung và Lang Bạc tới. Nhìn thấy cảnh tượng mắt, cả hai đều ngẩn một chút. Chuyện gì thế ?
Vừa thấy Cảnh Dung xuất hiện, Mộc Cẩn bước nhanh tới, khụy gối hành lễ. Mặc dù giữ tư thái tiểu gia bích ngọc, nhưng rõ ràng cảm giác như sói đói vồ mồi.
"Vết thương của Vương gia đỡ chút nào ?" Nàng hỏi.
Cảnh Dung mặt lạnh tanh, đáp , chỉ đống mảnh sứ vỡ đất.
Mộc Cẩn là thông minh, bắt gặp ánh mắt của , lập tức mấp máy môi: "Đều do , đường , cẩn thận đụng Kỷ công tử, còn bẩn áo của ngài ."
Rõ ràng là Kỷ Vân Thư chạy quá nhanh mới đụng nàng , nhưng nàng xoay ngược tình thế, đội cho một cái mũ cao (khen ngợi giả tạo để đổ khéo léo). cái mũ , Kỷ Vân Thư cũng dám đội!
Cảnh Dung cũng chẳng quan tâm đến chủ đề , đảo mắt bảo Kỷ Vân Thư: "Nàng qua đó ."
Nàng phủi phủi chỗ áo ướt, gật đầu ngay.
Đợi khuất, Cảnh Dung mới phân phó Lang Bạc bên cạnh: "Tiếp đãi Mộc Cẩn cô nương cho chu đáo."
"Vâng!" Lang Bạc đáp lời.
Khi định rời , Mộc Cẩn nắm lấy cánh tay .
"Vương gia."
Gọi một tiếng! Đôi mắt long lanh như nước mang theo một tia cầu khẩn. Cầu xin Cảnh Dung ở !