Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 472: Tên nhóc Vệ Dịch phúc lớn mạng lớn

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ai ngờ, giây tiếp theo...

 

Cảnh Dung trực tiếp hất tay nàng , : "Mộc Cẩn cô nương là thông minh, tự hiểu đạo lý nam nữ thụ thụ bất . Ý của cô bổn vương xin nhận, nhưng cô và cùng đường, mong cô hiểu cho."

 

Dứt lời, Mộc Cẩn lảo đảo lùi vài bước, đôi mắt dài mở to hết cỡ. Nàng trơ mắt Cảnh Dung rời ! Bàn tay nàng rơi hụt hẫng.

 

Nàng là mỹ nữ nổi danh An Phủ, cũng là tài nữ tiếng, bao nhiêu nam t.ử tặng thơ cho nàng chỉ mong đổi lấy một nụ . Cố tình vị Vương gia cự tuyệt ngàn dặm.

 

Lang Bạc chôn chân tại chỗ, do dự nên , hai chân nhấp nhổm hồi lâu, cuối cùng vẫn tạm thời ở .

 

Hắn nhỏ nhẹ với Mộc Cẩn: "Mộc Cẩn cô nương, Vương gia việc quan trọng , cô nương nên về ."

 

"..."

 

Lang Bạc tuy là kẻ thô kệch, nhưng thấy trái tim thiếu nữ từ chối, trong lòng cũng khó tránh khỏi dấy lên vài phần thương cảm.

 

Than một tiếng, dứt khoát chuyển chủ đề, chỉ thứ đổ đất: "Đây là cái gì ? Sao thơm thế?"

 

"..."

 

Mộc Cẩn đáp . Ánh mắt vẫn dõi theo bóng lưng rời của Cảnh Dung.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lang Bạc hổ vô cùng! Hắn gãi đầu trừ hai tiếng, : "Thực Mộc Cẩn cô nương , giấu gì cô, trong lòng Vương gia thực , cho nên..." Mới từ chối cô.

 

lời còn hết.

 

"Là vị Kỷ ?"

 

Hả? Lang Bạc giật !

 

Vội vàng giải thích: "Mộc Cẩn cô nương đừng hiểu lầm, Kỷ là nam, ý là..."

 

"Ánh mắt Vương gia nàng khác biệt. Nghĩ thì, hẳn nên xưng hô vị Kỷ đó là Kỷ cô nương mới nhỉ?"

 

Sao nàng thể chứ? Ngay từ hôm lễ hội hoa đăng, nàng nhận !

 

Ách! Miệng Lang Bạc vốn dĩ vụng về, giờ càng gì.

 

Mộc Cẩn chua xót: "Ta hiểu ."

 

Nàng lập tức lấy từ trong tay áo một gói đồ, đưa cho Lang Bạc: "Đây là đuổi hàn mang đến, ngươi giao cho Vương gia nhà ngươi ."

 

"Cái ..."

 

Mộc Cẩn lê bước chân chút thất thần rời .

 

Lang Bạc theo nàng , trong lòng thật khó chịu! Một cảm giác thể diễn tả thành lời. Hai ngày nay bọn họ luôn ở cùng , tuy Mộc Cẩn nhiều sách vở, mở miệng là chi, hồ, giả, dã, nhưng giờ rốt cuộc thấy nữa, cảm thấy hụt hẫng.

 

Haizzz... Hắn thở dài thườn thượt. Cầm gói đuổi hàn trong tay, ngẩn ngơ tại chỗ một lúc lâu.

 

...

 

Kỷ Vân Thư đến ngoài phòng Vệ Dịch, nha đầu đón ô ở cửa liền vui mừng : "Kỷ , Vệ công t.ử tỉnh ."

 

Nàng gật đầu, bước .

 

Trong phòng, Vệ Dịch giường, vẻ ốm yếu khuôn mặt trắng nõn vẫn tan hết. Đôi mắt trong veo mở to, chăm chăm tấm màn lụa trắng rủ xuống đỉnh đầu chớp mắt. Ánh mắt như ngây dại, nhưng toát vài phần thần khí vui. Sáng ngời vô cùng!

 

Mộ Nhược bên mép giường, đầu tiên bắt mạch cho , ấn lên tay và . Vừa ấn hỏi: "Chỗ đau ?"

 

Vệ Dịch đáp.

 

"Đây thì ?"

 

Không đáp!

 

"Vậy chỗ ?"

 

Vẫn đáp! Không đáp nghĩa là đau.

 

Mộ Nhược thở phào nhẹ nhõm, : "Tiểu t.ử ngươi mạng lớn thật đấy, thế c.h.ế.t . Không , nghỉ ngơi vài ngày cho khỏe, sẽ kê thêm vài thang t.h.u.ố.c bổ cường kiện thể, đảm bảo ba ngày ngươi nhảy nhót tưng bừng như . Đến lúc đó chúng thể xuất phát , ở An Phủ trễ nải một thời gian dài."

 

Nói xong, thu dọn hòm thuốc, dậy đến bàn đơn thuốc. Lại ngước mắt Kỷ Vân Thư bước , : "Hắn tỉnh , ngươi cũng cần cả ngày ủ rũ nữa."

 

Kỷ Vân Thư đáp lời . Nàng đến bên giường xuống, nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay dày rộng mà lạnh lẽo của Vệ Dịch.

 

Gọi một tiếng: "Vệ Dịch."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-472-ten-nhoc-ve-dich-phuc-lon-mang-lon.html.]

 

Nghe , đôi mắt vốn bất động của Vệ Dịch mới phản ứng, chớp vài cái nghiêng đầu, đón lấy ánh của Kỷ Vân Thư.

 

Đôi môi khô khốc nhợt nhạt của từ từ nở nụ . Đôi mắt còn dại khờ vô hồn như , ngược mang theo vẻ linh khí, tụ quang. Yết hầu chuyển động lên xuống hồi lâu mới chậm rãi thốt một câu: "Thư Nhi."

 

"Ta đây."

 

Có lẽ vì vui quá mà , nước mắt Kỷ Vân Thư trào , rơi xuống đúng mu bàn tay Vệ Dịch.

 

Tay khẽ động, nâng lên, chạm khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay của Kỷ Vân Thư. Những ngón tay thon dài vỗ về nơi khóe mắt đang run rẩy, nhẹ nhàng lau dòng lệ cho nàng.

 

"Thư Nhi đừng , ."

 

Giọng yếu ớt nhưng chút trầm ấm.

 

"Hứa với Vệ Dịch, như nữa. Nếu xảy chuyện gì, cả đời sẽ tha thứ cho bản ."

 

"Thư Nhi đừng , đừng ..."

 

"Ta , là vì tỉnh , vui quá mới thôi." Nàng , nuốt nước mắt trong.

 

Trên mặt Vệ Dịch vẫn giữ nụ ôn nhu như ngọc, nụ tựa như tia nắng ngày xuân, khiến vô cùng thoải mái, an tâm...

 

Mộ Nhược xong đơn thuốc, đưa trực tiếp cho nha đầu.

 

"Cầm bốc t.h.u.ố.c ."

 

"Vâng." Nha đầu cầm đơn t.h.u.ố.c ngay.

 

Mộ Nhược vặn cái cổ mỏi nhừ, bước cửa.

 

Ngoài cửa, Cảnh Dung lưng mái hiên, ngửa đầu đám mây đen kịt đỉnh đầu. Mộ Nhược cũng gọi , chỉ đến bên cạnh, dùng nước mưa từ mái hiên rửa tay. Vẻ mặt sảng khoái.

 

Còn quên nhíu mày một câu: "Nước lạnh thật, còn lạnh hơn cả thời tiết." Lời rõ ràng hàm ý!

 

Cảnh Dung cũng , vẫn đám mây đen đầu.

 

Mộ Nhược rửa tay xong, lau khô bằng khăn liếc xéo , khóe miệng . Hỏi: "Trong lòng ấm ?" Giọng điệu đầy trêu chọc.

 

Cảnh Dung lườm một cái. Nói: "Có chuyện gì thì ."

 

"Nếu tại , Kỷ cũng sẽ tìm ngươi. Chắc hẳn ngươi đem những băn khoăn của hết cho nàng nhỉ? Nếu , ngươi cũng sẽ tới đây."

 

"Ừ."

 

"Ừ? Cái chữ 'ừ' ý gì?"

 

Cảnh Dung căn bản để ý đến ! Mộ Nhược vài tiếng thôi.

 

Ngay đó, cũng ngửa đầu đám mây đen, vẻ mặt ngưng trọng một câu: "Cũng ."

 

Hả? Cảnh Dung sang, kỳ quái liếc . "Ý là ?"

 

"Có lẽ đây là ý trời. Tên nhóc Vệ Dịch phúc lớn mạng lớn, một mũi tên xuyên n.g.ự.c mà c.h.ế.t, thế mà bệnh tình cũng khởi sắc."

 

Thần sắc Cảnh Dung chợt kinh ngạc! Dường như hiểu điều gì.

 

"Ngươi bệnh, là chỉ..."

 

Lời còn dứt!

 

Con bé điên Đường Tư từ xông , chen thẳng giữa hai , đẩy họ dạt sang hai bên. Sau đó nàng cũng bắt chước Mộ Nhược, dùng nước mưa mái hiên rửa tay.

 

Vừa rửa nghiêng đầu hỏi Mộ Nhược: "Nước sạch ?"

 

Mộ Nhược ghét bỏ nàng , giọng trầm trầm đáp: "Đây là nước vô căn, chuyên dùng t.h.u.ố.c dẫn."

 

"Nước vô căn? Là cái gì?"

 

"Chính là nước mưa."

 

Đường Tư hừ lạnh: "Nước mưa thì là nước mưa, còn bày đặt nước vô căn. Người Trung Nguyên các ngươi chuyện cứ thích văn vẻ kiểu đó."

 

Nói xong, nàng vui vẻ rửa tay tiếp.

 

Ba song song, hai bên cao, ở giữa thấp, hình ảnh trông vô cùng buồn !

 

 

Loading...