Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 473: Nên vui hay nên sầu?
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:19
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ khi tỉnh , sắc mặt Vệ Dịch tuy khá hơn một chút, nhưng lời ít hơn hẳn ngày thường.
Khi trời mưa phùn lất phất, khoác áo góc hiên, ngước đôi mắt trong veo sạch sẽ chăm chú những giọt mưa từ mái hiên rơi xuống chớp mắt.
Khi tạnh mưa, trong sân ngắm cây cổ thụ xanh um tùm. Ánh nắng xuyên qua tán lá, bóng cây in xuống mặt đất khô hẳn giống như một bức tranh thủy mặc, kỹ chút cuốn hút rời mắt .
Và mỗi Vệ Dịch như là cả mấy canh giờ liền!
Nha đầu kéo uống t.h.u.ố.c cũng , bảo bên ngoài lạnh khoác thêm áo cho cũng . Ngay cả khi nha đầu món thịt xào thanh đạm, cũng còn tích cực như nữa! Hắn chẳng thích ăn thịt nhất ?
Nha đầu dùng đủ chiêu trò cũng lay chuyển . Bất lực! Cuối cùng... cũng chỉ đành tìm Kỷ Vân Thư đích tay!
Lúc , trời hửng nắng, ánh mặt trời tràn qua đỉnh núi, ánh sáng mong manh chiếu trong viện nhưng hề chói mắt chút nào.
Vệ Dịch trong sân, ngửa đầu chằm chằm một chiếc lá đầy lỗ thủng do sâu ăn cành cây. Chiếc lá gió thổi lắc lư trái , như thể sắp rơi xuống bất cứ lúc nào.
Kỷ Vân Thư cầm chiếc áo choàng màu xám đậm từ tay nha đầu, đến bên cạnh , khoác lên . Vừa hỏi: "Là ngại t.h.u.ố.c đắng nên mới uống ?"
Vệ Dịch , lắc đầu!
"Thương thế của lành, về phòng ."
Vẫn lắc đầu!
Thấy kiên quyết như , Kỷ Vân Thư đành thôi, theo ánh mắt . Tầm mắt nàng cũng dừng chiếc lá đầy lỗ thủng ! Ánh sáng xuyên qua những lỗ nhỏ đó, từng tia từng tia rọi xuống. Rất !
Trầm mặc hồi lâu, Kỷ Vân Thư hỏi : "Nhìn cái gì?"
Vệ Dịch chớp mắt, đôi môi mỏng khẽ mở. Thốt một câu: "Đẹp quá."
"Là cây ? Hay là lá ?"
Khóe môi dần nở một nụ ôn hòa, vẻ thanh tú khuôn mặt hiện rõ sót chút nào. Một lát , sang Kỷ Vân Thư. Trong ánh mắt mang theo sự ấm áp.
"Thư Nhi nhất!"
Nói vô cùng nghiêm túc! Trong đôi mắt cong cong lộ rõ thâm tình của nam nhi. Giọng cũng mang theo nét ngây thơ đáng yêu ngày .
Mặt Kỷ Vân Thư bỗng đỏ bừng. Nàng thẳng mắt , chỉ cảm thấy trong lòng chợt thắt . Không vì , nàng cảm thấy Vệ Dịch dường như biến thành một khác. Một quen thuộc, nhưng quá quen thuộc.
Đang lúc kỳ lạ...
Vệ Dịch đột nhiên vươn bàn tay trái to rộng, khớp xương rõ ràng từ trong tay áo , từng chút từng chút chạm bàn tay mảnh khảnh của Kỷ Vân Thư. Sau đó nắm chặt!
Khoảnh khắc đó, Kỷ Vân Thư run lên!
Đầu tiên nàng cúi xuống bàn tay Vệ Dịch nắm lấy, ngẩn vài giây, ánh mắt từ từ di chuyển lên, sườn mặt góc cạnh của Vệ Dịch. Hắn dường như chuyện gì xảy , tầm mắt vẫn dừng chiếc lá lỗ chỗ . Yên tĩnh vô cùng.
Sau đó, bàn tay nắm lấy tay Kỷ Vân Thư siết chặt thêm vài phần. Kỷ Vân Thư hề giãy ! Cứ để nắm chặt như .
Gió nhẹ thổi qua, nhẹ nhàng vờn quanh hai . Nắm tay bóng cây. Cộng thêm bóng cây in mặt đất, như một bức tranh.
trong lòng Kỷ Vân Thư ẩn ẩn cảm thấy kỳ lạ. Vệ Dịch khi đại nạn c.h.ế.t tỉnh , quả thực đổi. Chưa đến việc ít nhiều, ngay cả khí chất cả cũng giống . Hoàn còn vẻ ngốc nghếch ngờ nghệch như xưa.
Ở cửa!
Cảnh Dung đó bao lâu, lẳng lặng cảnh tượng bên trong.
Thực , suy nghĩ của cũng giống Kỷ Vân Thư, đều cảm thấy Vệ Dịch cơn bạo bệnh như biến thành khác. Cộng thêm lời của Mộ Nhược đó... Nghĩ đến đây, nên vui nên sầu?
Lúc , Lang Bạc chạy tới, cúi hạ giọng : "Vương gia, quả nhiên Diệc Vương phái đến cướp ngục. T.ử Nhiên báo tin về, kẻ đến cướp ngục bắt, cũng dùng mê d.ư.ợ.c ngất , trực tiếp áp giải về kinh. Không bao lâu nữa sẽ đến kinh thành."
Hắn khẽ "Ừm" một tiếng. Không gì thêm!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lang Bạc thắc mắc, trong sân một cái liền hiểu .
"Vương gia..."
Cảnh Dung giơ tay ngắt lời ! Mặt lộ vẻ nghiêm túc, nghiêng dặn dò: "Ngươi lập tức thông báo cho T.ử Nhiên, bảo nhất định trông chừng cho kỹ. Bổn vương t.ử sĩ của Cảnh Diệc... sống sót đến Đại Lý Tự ở kinh thành."
Trong mắt toát một tia sát ý!
"Vâng." Lang Bạc đáp lời!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-473-nen-vui-hay-nen-sau.html.]
Một lát , Cảnh Dung tìm Mộ Nhược. Tên tiểu t.ử cũng đang chuyện gì với Đường Tư, hai quanh bàn đá vui vẻ. Chẳng hai luôn cãi ? Sao giờ quan hệ thế?
Cảnh Dung tới, chẳng chẳng rằng, xuống ngay. Nhấc ấm bàn đá rót cho một chén, lẳng lặng uống. Trông như một vị khách mời mà đến!
Mộ Nhược và Đường Tư im bặt, hai đôi mắt đồng thời chằm chằm .
"Tâm sự nặng nề thế? Chẳng lẽ tìm Vệ Dịch, thấy gì nên ?" Mộ Nhược trêu chọc.
"..."
"Đừng xụ mặt thế, tâm sự thì ."
"..."
Vẫn đáp .
Đường Tư đảo mắt! Ghé sát mặt hỏi: "Vương gia, ngài chúng đang gì ?"
"Không !" Lạnh lùng đáp trả một câu.
"Chán phết." Nàng hừ một tiếng.
Mộ Nhược thầm, vươn vai dậy đến chỗ trồng trúc, tiện tay bẻ một cành. Xoay tròn trong tay ngừng!
Không ngờ, Kỷ Vân Thư cũng tới.
Đầu tiên nàng liếc Cảnh Dung đang uống , đó với Đường Tư: "Đường cô nương, thể tránh mặt một chút ?"
Hả?
"Tại ? Có chuyện gì thể ?"
Kỷ Vân Thư trầm mặt!
Mộ Nhược vội với Đường Tư: "Cứ theo Kỷ , tránh một chút ."
Kỳ lạ là Đường Tư thế mà lời. Ngón tay xoắn dải lụa đỏ bên hông, hừ một tiếng bỏ .
Kỷ Vân Thư thắc mắc: "Nàng lời từ bao giờ thế?"
"Vì nàng học y, tự nhiên lời ."
Mẹ kiếp, thế cũng á?
Mộ Nhược xuống, hỏi: "Nói , hỏi gì? Chắc hẳn mục đích của ngươi và Cảnh Dung giống ."
Kỷ Vân Thư liếc Cảnh Dung nữa. Sau đó : "Ta tình hình của Vệ Dịch."
Không khí dường như trầm xuống!
Mộ Nhược nghiêm mặt, nghịch cành trúc trong tay. Chỉ : "Tình hình Vệ Dịch ."
"Ta hỏi cái ."
"Thế hỏi cái gì?"
"Ta giao Vệ Dịch cho nửa năm. Nửa năm nay chẩn trị chứng bệnh nan y của , thể nào đến giờ vẫn kết quả chứ?"
"Ta , chữa khỏi bệnh, nhanh thì vài năm, chậm thì vài chục năm."
"Mộ Nhược, thẳng cho ."
Mộ Nhược ngừng , ngước mắt nàng: "Cho nên, ngươi phát hiện điều gì ?"
"Ta ." Nàng , ánh mắt dừng cành trúc trong tay Mộ Nhược.
Mộ Nhược: "Nói thật, tình trạng của Vệ Dịch cũng rõ lắm. Hắn thể khỏi, cũng thể . Còn về việc rốt cuộc khỏi , ai . Có lẽ, ngươi cứ coi như thực sự khỏi bệnh cũng ."
Lời ! Giống như lời giấu nước sâu, khiến khó đoán. Cũng cho Kỷ Vân Thư cảm thấy mơ hồ!
Thế nhưng, Cảnh Dung nãy giờ im lặng bỗng đột nhiên lên tiếng: "Nếu Vệ Dịch khỏi, lập tức xuất phát , cần lãng phí thời gian ở An Phủ nữa."