Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 474: Sắp đến Cẩm Giang

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:20
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất nhanh, Cảnh Dung thực sự hạ lệnh xuất phát. Có vẻ vô cùng gấp gáp.

 

Đám thị vệ trướng tay chân cũng nhanh nhẹn, chỉ trong một nén nhang thu dọn xong đồ đạc chất lên xe.

 

Tại cổng lớn nha môn, Cảnh Dung đó đồ đạc lượt chuyển lên xe. Lang Bạc xong việc, tò mò hỏi: "Vương gia, đợi quan viên mới nhậm chức tới mới ?"

 

"Không cần đợi."

 

"Vâng."

 

"Ngoài , ngươi bảo sư gia trong nha môn tiếp quản công việc , đợi quan huyện mới đến tính."

 

"Vâng."

 

Khi Cảnh Dung chuyện, ánh mắt cũng ngày càng thâm trầm.

 

Đợi đồ đạc chuẩn xong xuôi, ai nấy đều lên ngựa.

 

Đường Tư mặt dày đòi lên xe ngựa của Kỷ Vân Thư. Cố tình... Mộ Nhược xách như xách gà con, ném thẳng xe ngựa của .

 

"Đừng phiền khác!"

 

"Buông tay, cùng A Kỷ."

 

"Ngươi nếu theo chúng thì nhất ngoan ngoãn một chút, nếu ném ngươi ngoài đấy."

 

"Buông tay!"

 

Nàng hận đến ngứa răng, nhưng ném trong xe ngựa. Chỉ thấy Mộ Nhược thò đầu một câu: "Ngươi học y thì đừng ồn ào, ồn đến đau cả màng nhĩ."

 

Đường Tư cam lòng, nhưng quả thực theo học y nên đành nhịn.

 

Kỷ Vân Thư đưa Vệ Dịch lên xe ngựa, Cảnh Dung cũng theo. Ba chung.

 

Vừa lên xe, Vệ Dịch liền dựa vai Kỷ Vân Thư nghỉ ngơi, đôi mắt sâu thẳm mở to nhưng tiêu cự, đang . Kỷ Vân Thư cứ để mặc như , kéo áo choàng cho . Lại đưa tay sờ trán kiểm tra, thấy cơn sốt lui mới an tâm. Chỉ là nhớ tới lời Mộ Nhược lúc , trong lòng nàng trăm mối tơ vò gỡ .

 

Cảnh Dung thu hết hành động của nàng mắt, trong lòng là cảm giác gì!

 

Kỷ Vân Thư dường như nhớ điều gì, đột nhiên hỏi Cảnh Dung: "Vừa nãy thấy Tạ đại nương?"

 

"Bà đến Ngự Phủ . Chuyến còn trì hoãn bao lâu nữa, sai hộ tống bà ."

 

Nàng gật đầu!

 

Rất nhanh, đoàn xe ngựa rời khỏi huyện An Phủ.

 

Đương nhiên, đám Triệu Hoài vẫn luôn bám theo cũng đuổi theo. Cái đám đúng là như kẹo cao su, dính mãi dứt!

 

ngờ đoàn khỏi cổng thành bao lâu thì mây đen kéo đến, trời đổ mưa. Khiến trở tay kịp!

 

Trời tháng sáu mưa dầm liên miên, trận mưa ngắt quãng kéo dài gần bảy tám ngày . Có vẻ còn lâu mới tạnh!

 

Đoàn xe rời khỏi An Phủ, ban đầu chỉ là mưa nhỏ, dần chuyển thành mưa to. Cả gian ẩm ướt khiến lòng khó chịu.

 

trễ nải nhiều canh giờ ở An Phủ nên đường , để đẩy nhanh hành trình, Cảnh Dung hạ lệnh ngày đêm gấp, ít khi nghỉ ngơi, phần lớn thời gian đều ở xe ngựa.

 

Suốt dọc đường, Vệ Dịch lời nào! Cảnh Dung thỉnh thoảng vài câu cũng đều là những chuyện quan trọng! Kỷ Vân Thư thì lẳng lặng .

 

xe ngựa của Mộ Nhược và Đường Tư thì như đ.á.n.h trận. Lúc thì truyền tiếng cãi vã ầm ĩ, lúc tiếng đùa. Tuy nhiên, Đường Tư luôn bám câu "Ta là ân nhân cứu mạng của ngươi" để chặn họng Mộ Nhược. Cuối cùng chỉ đành ngậm bồ hòn ngọt.

 

Tất nhiên, cũng một đoạn đường ngắn hai yên tĩnh. Đó là vì cùng sở thích: uống rượu! Mùi rượu bay ngoài, hòa cùng mùi bùn đất, thế mà khiến cảm giác như trở về nhà.

 

Bên ngoài xe, Lang Bạc và đám thị vệ mặc áo tơi, đội nón lá, đón mưa to cưỡi ngựa cẩn thận đường núi. Gió gào thét xung quanh, ngay cả chiến mã thiết kỵ cũng chịu nổi. Mưa to xối xả khe núi tầm càng thêm mờ mịt, đoàn xe càng lúc càng chậm, mỗi tấc đường đều vạn phần cẩn thận.

 

Một thị vệ đồng da sắt bên cạnh hỏi: "Lang hộ vệ, còn bao lâu nữa mới tới trạm dịch? Cứ thế e là ." Giọng vang như chuông đồng nước mưa cho yếu ớt.

 

Lang Bạc cảnh núi non mờ ảo phía xa, dùng tay áo ướt sũng lau nước mưa mặt. Nói: "Phía là đến địa phận Bắc Lương ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-474-sap-den-cam-giang.html.]

 

Bắc Lương? Vậy thêm nửa ngày đường nữa là thể đến Cẩm Giang.

 

Tên thị vệ , liếc xe ngựa phía , : "Vậy chẳng sắp đến Cẩm Giang ? Đó chính là quê hương của Kỷ đấy."

 

Cố tình lời truyền trong mưa vang. Những thị vệ theo đều thấy, ai nấy . Chuyện Vương gia nhà sở thích đoạn tụ (đồng tính), đều thấy rõ mười mươi.

 

Lang Bạc trừng mắt bọn họ: "Tất cả xốc tinh thần lên đường cho , đừng nghĩ mấy chuyện linh tinh." Tiếng lúc mới im bặt!

 

Đoàn xe thêm một nén nhang thì đến địa phận Bắc Lương. Bên đường dựng một tảng đá lớn, đá khắc hai chữ "Bắc Lương" rõ ràng.

 

Lang Bạc hướng trong xe ngựa : "Vương gia, đến Bắc Lương."

 

Nghe ! Trong xe truyền một tiếng: "Mưa to đường trơn, cẩn thận một chút."

 

"Vâng."

 

Trong xe ngựa!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Cảnh Dung sắc mặt lạnh nhạt ngay ngắn. Xe ngựa xóc nảy ngừng nhưng hề ảnh hưởng chút nào.

 

Vì mưa to ẩm ướt, Kỷ Vân Thư cảm thấy n.g.ự.c nặng nề. Nghe tiếng mưa như sấm bên ngoài và lời Lang Bạc , lòng nàng càng thêm thắt . Nhanh như đến Cẩm Giang ?

 

Nàng vén rèm ngoài, mưa như trút nước che khuất tầm . Mưa theo gió lạnh tạt , phả lên khuôn mặt tinh xảo của nàng.

 

Thấy thế, Cảnh Dung định giơ tay... Nào ngờ chậm hơn Vệ Dịch một bước.

 

Vệ Dịch nắm lấy tay Kỷ Vân Thư, : "Thư Nhi, đừng để cảm lạnh." Nói kéo tay nàng .

 

Khoảnh khắc đó, biểu cảm của Cảnh Dung chẳng vui vẻ chút nào.

 

"Rầm!"

 

Xe ngựa đột nhiên xóc nảy mạnh. Cùng với tiếng ngựa hí vang, cả cỗ xe nghiêng hẳn sang một bên.

 

Thân Kỷ Vân Thư ngã nhào sang bên cạnh, đ.â.m sầm lòng Cảnh Dung. Cảnh Dung dùng hai tay ôm lấy nàng, che chở chặt chẽ.

 

Bên ngoài truyền đến tiếng Lang Bạc: "Vương gia, bánh xe sa xuống bùn ."

 

Cảnh Dung nhíu mày! Đỡ Kỷ Vân Thư ngay ngắn , vén rèm ngoài.

 

Bên ngoài mưa gió bão bùng, mặt đường lầy lội nước vàng chảy xiết. Cứ như hiện trường một trận lũ lụt. Do xe ngựa nghiêng, nước mưa từ cao theo cửa sổ xối trong xe, như nhấn chìm cả khoang xe.

 

"Mau chóng giải quyết ." Hắn lệnh.

 

"Vâng, Vương gia."

 

Lang Bạc hạ lệnh cho bộ thị vệ xuống ngựa đẩy xe. Đẩy lâu, xe ngựa nghiêng ngả... Bánh xe tít trong hố bùn lầy lội, cuối cùng vẫn thể thoát . Ngựa kiệt sức hí vang điên cuồng, hòa lẫn tiếng mưa, x.é to.ạc bầu trời.

 

Thật sự hết cách!

 

Lang Bạc : "Vương gia, bánh xe lên , lẽ các vị xuống xe ."

 

Thế là Cảnh Dung đưa Kỷ Vân Thư và Vệ Dịch xuống xe. Bung dù tránh mưa. mưa quá lớn, quần áo gần như ướt sũng một nửa.

 

Cảnh Dung màng ánh mắt , trực tiếp kéo Kỷ Vân Thư lòng .

 

Đường Tư ở xe ngựa phía cũng nhảy xuống, che một chiếc ô, tay còn cầm cái bánh đang ăn dở. Đứng một bên như đang xem kịch vui!

 

Kỷ Vân Thư nép trong lòng Cảnh Dung, cũng phản kháng. Chỉ về phía , : "Nếu đến địa phận Bắc Lương, thêm một đoạn ngắn nữa chắc là đến nghĩa trang."

 

Nghĩa trang?

 

Mọi ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía nàng.

 

Kỷ Vân Thư giải thích: "Nghĩa trang do Phúc bá trông coi."

 

 

Loading...