Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 476: Tội giết người giấu xác
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:22
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi yên vị trong đại sảnh.
Phúc bá vội vàng nhóm một đống lửa, mang tới một ấm nóng lớn.
"Gần đây thời tiết cứ như , đặc biệt là hai ngày nay, vùng phía Bắc đều sắp nước nhấn chìm . Cứ đà , e là xảy lũ lụt như mấy năm mất thôi, phỏng chừng triều đình việc để bận rộn ."
Vừa , ông rót nóng cho .
Kỷ Vân Thư bưng nóng trong tay, đầu tiên là bên ngoài một cái. Sau đó hỏi: "Phúc bá, gần đây sức khỏe ông thế nào?"
Ông : "Cũng vẫn thế thôi, là bệnh cũ, mỗi mưa to gió lớn là xương cốt đau nhức." Nói đoạn, ông thở dài, hỏi ngay: " Kỷ , trở về là để vụ án gì ?"
Nàng gật đầu: "Một vụ án ở huyện Ngự Phủ."
"Huyện Ngự Phủ?" Ông kinh ngạc, "Từ đây qua đó còn mất khá nhiều thời gian đấy, là vụ án gì ? Người kinh thành ? Vụ án ở huyện Ngự Phủ để tra? Trời nam đất bắc, chẳng lẽ huyện Ngự Phủ quan huyện và ngỗ tác phá án ? Cứ nhất định là ?"
Hỏi .
Nàng , tay vươn hơ bên đống lửa, chỉ : "Mỗi vụ án đều cái khó riêng của nó."
"Kể cũng ." Ông hỏi: "Vậy Kỷ , còn tới Cẩm Giang nữa ?"
"Tùy duyên ."
Phúc bá gật đầu. Tiếp đó, ông rót thêm một chén nóng, đưa cho Vệ Dịch. Ánh mắt dừng Vệ Dịch luôn mang vẻ hiền từ, thậm chí một tia vui mừng.
"Đây là Vệ công t.ử ? Còn nhớ gặp , vẫn là ở phố, lúc mới cao chừng ..." Ông dùng tay hiệu một độ cao, "Bây giờ , lớn thế ."
Vệ Dịch mỉm nhẹ, cúi đầu chào ông: "Chào Phúc bá."
Giọng vang!
"Ừ, chào, chào, chào..." Khóe miệng Phúc bá giấu ý . Tay ông cũng vỗ nhẹ vài cái lên mu bàn tay Vệ Dịch.
Đợi Vệ Dịch uống hết chén nóng đó, ông rót thêm cho một ly.
"Cảm ơn Phúc bá."
"Chỉ cần khỏe mạnh, Phúc bá cũng vui ."
Vệ Dịch đưa chén nóng trong tay cho Kỷ Vân Thư, : "Thư Nhi, tỷ uống ."
"Không cần , sức khỏe mới hồi phục, uống nhiều nóng một chút."
"Ừm."
Hắn nở nụ ôn hòa, gật đầu.
Phúc bá ở bên cạnh cứ chằm chằm Vệ Dịch, mặt mang theo vẻ hiền từ như tình cha con. Hành động khác thường khiến cảm thấy kinh ngạc. Ngay cả Cảnh Dung đối diện cũng chú ý tới điểm .
Lúc , Kỷ Vân Thư nhớ tới bức họa của , vội lấy , đối diện với lửa từ từ mở . Lộ hình vẽ xong giấy, vì lên màu nên bức họa trông sống động như thật, chẳng khác nào một tấm ảnh chụp.
Đường Tư đối diện nàng, đầu , thấy rõ lắm, dứt khoát vòng qua gần, chằm chằm bức họa nước nhòe màu.
"A Kỷ, đây là ai ? Sao ngươi mang theo bức họa của một đàn ông?"
"Đây là bức họa của c.h.ế.t."
"Bức họa c.h.ế.t?" Đường Tư dịch sang bên cạnh.
Phúc bá cũng tới, bức họa một cái, ấm trong tay va kêu "cạch" một tiếng. Âm thanh nhỏ, cũng gây chú ý cho khác!
Ông : "Kỷ , bức họa của ướt hết , đưa cho , giúp mang sang phòng bên hong khô, bên đó lò sấy."
"Cũng ."
Nàng cuộn bức họa cẩn thận, đưa cho ông. Phúc bá nhận lấy bức họa liền khỏi đại sảnh, sang căn phòng nhỏ bên cạnh thường dùng để đun nước giấm trắng.
Một lát , Cảnh Dung đầu hỏi Lang Bạc: "Trên xe ngựa còn t.h.u.ố.c đuổi hàn ?"
"Hình như..." Lang Bạc nghĩ nghĩ, "Có, là đuổi hàn."
"Đi lấy tới pha một ấm."
"Vâng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-476-toi-giet-nguoi-giau-xac.html.]
Lang Bạc lập tức lấy . Rất nhanh pha một ấm mang tới. ấm mới bưng lên, đang định rót thì...
Mộ Nhược vẫn luôn mơ màng bỗng nhiên nhíu mũi nhẹ, cả tức khắc tỉnh táo, bật dậy, bàn tay bịt chặt miệng ấm .
Vẻ mặt nghiêm túc: "Đây là cái gì?"
"Trà đuổi hàn."
"Ai đưa?"
"Cái ..." Lang Bạc e ngại thoáng qua Vương gia nhà , do dự một lát mới , "Là... Mộc Cẩn cô nương đưa tới đó."
Vừa xong, ánh mắt Cảnh Dung co . Kỷ Vân Thư cũng thấy, nhưng vẫn như chuyện gì mà tiếp tục sưởi ấm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ngay đó, "Xoảng" một tiếng!
Ấm đuổi hàn đó Mộ Nhược hất thẳng xuống đất. Mọi mặt đều ngẩn !
"Trong đuổi hàn độc." Mộ Nhược .
"Ý là ?" Cảnh Dung hỏi.
"Trong lá một loại độc gọi là Cao Tăng Hương, một khi uống miệng, đó là t.h.u.ố.c độc mãn tính, trong thời gian ngắn sẽ phát hiện , thời gian phát độc là một tháng."
Thú vị thật! Một tháng ?
"Thuốc độc mãn tính?" Cảnh Dung lập tức chất vấn Lang Bạc, "Trà ? Thật sự là Mộc Cẩn cô nương đưa?"
" là Mộc Cẩn cô nương đưa, là đuổi hàn, cho nên thuộc hạ..."
"Phái An Phủ, điều tra cho rõ." Khuôn mặt lạnh lùng, con ngươi chằm chằm đống lửa đang cháy vượng, càng lúc càng trầm xuống.
Lang Bạc chỉ tuân mệnh: "Vâng!"
Kỷ Vân Thư cũng kinh ngạc, Mộc Cẩn cô nương hạ độc?
Khi đang kinh ngạc thì...
Đột nhiên. "Rầm rầm rầm".
Cửa lớn nghĩa trang bên ngoài đập mạnh.
Phúc bá từ căn phòng nhỏ bên cạnh , bước tập tễnh mở cửa. Cửa mới hé một khe nhỏ bên ngoài dùng lực đẩy mạnh . Trực tiếp va Phúc bá, ông lảo đảo vài bước, ngã mạnh xuống đất, ô giấy rơi xuống, mưa to xối xả đ.á.n.h hình gầy guộc như que củi của ông.
Chỉ thấy năm sáu nha dịch mặc quan phục đeo đao xông . Tên nào tên nấy hung thần ác sát!
Tên nha dịch cầm đầu liền lệnh: "Bắt ."
Mấy tên nha dịch lập tức xốc Phúc bá đang đất dậy.
Kỷ Vân Thư liền là của huyện nha Cẩm Giang. Chỉ là... Nàng việc ở nha môn 5 năm, mấy tuy mặc quan phục huyện nha Cẩm Giang nhưng đều là những gương mặt lạ hoắc. Chưa từng gặp bao giờ.
Chẳng lẽ, khi nàng rời khỏi Cẩm Giang, tên hồ đồ Lưu Thanh Bình m.á.u bộ nhân sự?
Thấy Phúc bá sắp đưa , nàng lập tức đuổi theo ngoài. Hô lớn một tiếng: "Khoan ."
Mấy tên nha dịch tiếng, lúc mới chú ý tới đám đang trong đại sảnh nghĩa trang. Tên cầm đầu mưa, Kỷ Vân Thư từ xuống , tay nắm cán đao đưa phía , chất vấn: "Ngươi là ai?"
"Tại hạ chỉ là khách qua đường, hỏi xem vị lão nhân gia rốt cuộc phạm tội gì?"
"Liên quan gì đến ngươi?" Tên đó mắng một câu, lệnh cho nha dịch bên cạnh, "Đưa ."
Đang định ...
"Chẳng lẽ Lưu đại nhân của các ngươi phá án như ?" Giọng Kỷ Vân Thư lạnh lùng hơn vài phần.
Hả?
Tên cầm đầu với vẻ mặt âm hiểm, đ.á.n.h giá nàng một lượt.
"Ngươi rốt cuộc là ai? Dám can thiệp việc phá án của Lưu đại nhân chúng ."
Kỷ Vân Thư cũng còn khách khí như , mày cau . Nghiêm nghị hỏi: "Ta hỏi các ngươi cuối, Phúc bá rốt cuộc phạm tội gì?"
"Tội g.i.ế.c giấu xác."