Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 481: Đêm nhập nha môn
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bị Kỷ Vân Thư vạch trần!
Kỷ Thu Hàn là kẻ lòng hẹp hòi, con trai c.h.ế.t trong ngục, ông thể dễ dàng bỏ qua? Ông gì Kỷ Vân Thư vì Cảnh Dung đưa về kinh thành, nhưng Lưu Thanh Bình thì "hòa thượng chạy chứ miếu chạy ", tự nhiên trở thành đối tượng để ông trút giận.
Cách chức tính là trả thù, cùng lắm chỉ là lời cảnh cáo. Nếu , Kỷ Thu Hàn g.i.ế.c cũng là chuyện thể!
Kỷ Thu Hàn tuy xảo quyệt đa đoan, nhưng khi đối mặt với sự buộc tội của Kỷ Vân Thư ý chối bỏ trách nhiệm. Ngược còn ngang nhiên đáp trả: "Hắn cách chức là đáng đời, chỉ cần còn sống một ngày thì đừng hòng quan."
Phẫn nộ!
"Cho nên, việc Lưu Ngan nhậm chức cũng là do ông sắp xếp?"
"Đó là sự sắp xếp của triều đình!"
Kỷ Vân Thư chỉ khẩy. Không tiếp tục chủ đề nữa!
Bên ngoài, mưa to như trút nước, đ.á.n.h mái ngói và phiến đá xanh phát những tiếng động lớn, nhưng bức bối!
Kỷ Vân Thư hít sâu một , sắc mặt ngưng trọng ông , hỏi một câu mà nàng bao giờ hỏi: "Ông thể cho , nương là ai ?"
Hửm? Mẫu nàng là kỹ nữ thanh lâu, khi sinh nàng thì khó sinh mà c.h.ế.t! Chuyện chẳng ai cũng ? Ngoài những điều đó thì còn tin tức gì khác, cả nhà họ Kỷ chắc cảm thấy nhục nhã nên hiếm khi nhắc tới.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Kỷ Thu Hàn xong, tim bỗng "thịch" một cái, hé miệng, chần chừ hồi lâu mới thốt : "Nương ngươi chỉ là một kỹ nữ thanh lâu, nếu năm xưa phạm sai lầm thì cũng sinh nghịch nữ như ngươi."
Nghịch nữ? Nực !
Kỷ Vân Thư vẫn kiên nhẫn: "Ông gì khác để ? Ví dụ như nương quê ở ? Trước khi thanh lâu từng ở nơi nào?"
"Ngươi hỏi mấy cái gì? Nương ngươi c.h.ế.t , về một c.h.ế.t thì ý nghĩa gì?" Kỷ Thu Hàn vung mạnh tay áo, cả khuôn mặt khó coi đến cực điểm.
, ông ! Một kỹ nữ thanh lâu, là c.h.ế.t. Có lẽ đúng là hỏi cũng chẳng gì.
Kỷ Vân Thư cũng lười chuyện với đàn ông cùng chung dòng m.á.u , dứt khoát dậy cửa.
Bên ngoài, Cảnh Dung đang bên trái cửa lớn. Nàng nhạt giọng : "Người thì ngài đuổi ."
Cảnh Dung gật đầu: "Vậy nàng qua đó , sẽ tới ngay."
Nàng đồng ý rời .
Cảnh Dung bước cửa nữa, thấy khuôn mặt cực kỳ khó coi của Kỷ Thu Hàn, trong đôi mắt ti hí dường như còn ngưng tụ một ngọn lửa đang cố kiềm chế. Buồn thật!
Hắn chậm rãi xuống, khóe miệng mang theo ý .
"Kỷ đại nhân, nếu còn chuyện gì khác thì mời về cho, mưa cũng càng lúc càng lớn ."
Lệnh đuổi khách!
Kỷ Thu Hàn đến bái kiến, về mặt lễ nghĩa coi như đủ, tự nhiên cũng còn lý do gì để nán . Chỉ là... khi , ông ma xui quỷ khiến một câu:
"Vương gia, tuy Vân Thư Kỷ gia trục xuất khỏi gia phả, đời kiếp còn là nhà họ Kỷ, chuyện con trai Kỷ Nguyên Chức của tuy khiến đau lòng khôn xiết, nhưng cho cùng, nó vẫn là con gái , tạo nghiệt cũng là họa của Kỷ gia . Sau nếu Vân Thư phạm , vẫn mong Vương gia thể bao dung nhiều hơn."
Ái chà, con cáo già đang diễn vở gì đây?
Cảnh Dung đáp : "Kỷ đại nhân cứ yên tâm, bổn vương coi trọng nàng , tự nhiên sẽ chăm sóc chu đáo."
"Vậy là ." Cung kính khom , "Không phiền Vương gia nghỉ ngơi nữa, cáo từ." Kỷ Thu Hàn liền rời !
Sau khi khỏi, Cảnh Dung tìm Kỷ Vân Thư. Nàng đang đợi .
Vào phòng, Cảnh Dung liền : "Lão già trong lòng cũng khá nhớ thương nàng đấy, khi còn cầu xin bổn vương chiếu cố nàng nhiều hơn."
Ai thèm!
Nàng lạnh: "Cha là thế nào ai rõ hơn , ông chẳng qua là đang giấu cái đuôi hồ ly thôi."
" con cáo già ngã ngựa cũng đau đấy chứ, c.h.ế.t một đứa con trai , đứa con gái vốn định Thái t.ử phi cũng vô vọng nơi khuê phòng. Tuổi già thất sách, cũng đáng thương thật."
Trong giọng rõ ràng chút đồng cảm nào, ngược còn mang theo tia hả hê.
Kỷ Vân Thư trầm mắt, đột nhiên : "Sáng mai, nha môn sẽ công khai xét xử vụ án của Phúc bá."
Không khí trong nháy mắt ngưng đọng!
Lông mày Cảnh Dung nhíu : "Lưu Thanh Bình thế nào?"
"Vụ án nhân chứng vật chứng đều đủ, khả năng... sẽ khó giải quyết."
"Cho nên?"
"Ta nha môn một chuyến."
Cảnh Dung kinh ngạc: "Bây giờ?"
"Chỉ một đêm thôi, cần tìm bằng chứng chứng minh do Phúc bá g.i.ế.c. Huyện quan hiện tại là Lưu Ngan là thế nào ai . Nếu Phúc bá thực sự ép cung nhận tội, vụ án e là sẽ khó khăn." Tâm tư nàng trùng xuống.
Cảnh Dung: "Cho nên nàng đến nha môn bây giờ là ..."
"Nghiệm thi."
...
Một canh giờ , Cảnh Dung âm thầm đưa Kỷ Vân Thư đến nha môn.
Gần đến giờ Tý, trong nha môn ngoài nha sai gác cổng, bên trong chỉ vài tên lính gác đang ngủ gật. Kỷ Vân Thư vì quen thuộc bố cục nha môn nên thành công qua mặt những đó, đến phòng đặt thi thể.
Nàng mặc một bộ đồ hành màu đen, ướt đẫm nước mưa, vai run lên vài cái, cởi bỏ nón lá và áo tơi, đẩy cửa bước . Một mùi xác c.h.ế.t phân hủy khó giấu lập tức xộc từ bên trong, vô cùng gay mũi.
Cảnh Dung bịt mũi, xưa nay thích mùi . Nên ở cửa ngoan ngoãn lính canh gác.
Trong phòng!
Kỷ Vân Thư thắp một ngọn đèn dầu nhỏ, ánh sáng yếu ớt chiếu trong phòng đủ sáng tỏ, miễn cưỡng thể thấy rõ t.h.i t.h.ể nữ mưa to cuốn trôi từ đất lên đang đặt đài, che bằng một tấm vải trắng bẩn thỉu, xung quanh bừa bộn hỗn độn.
Nơi phòng chứa xác, rõ ràng là bãi tha ma!
Kỷ Vân Thư thở dài lắc đầu. Trước khi nàng còn ở nha môn, tuyệt đối sẽ để nơi tồi tệ như . Bên trong đặt thi thể, nàng luôn rắc chút thương truật và bồ kết xung quanh để tránh việc vụ án kéo dài hoặc thời tiết nóng bức khiến t.h.i t.h.ể phân hủy sinh mùi hôi thối nồng nặc.
Nàng đặt ngọn đèn trong tay bên cạnh thi thể, nhíu đôi mày thanh tú, đưa tay lật tấm vải trắng lên. Lộ khuôn mặt nữ thi thối rữa!
Có lẽ vì chôn đất vài ngày, một phần da thịt t.h.i t.h.ể oxy hóa thối rữa, hốc mắt lồi , khóe mắt nứt toác, mũi vẹo vọ. Hơn nữa do mưa to cuốn trôi từ trong đất , bộ t.h.i t.h.ể sưng phù, phần da thịt thối rữa còn dính nhiều đất đỏ vụn và dằm gỗ.
Tóm , bộ t.h.i t.h.ể vô cùng kinh khủng! đây là cái xác kinh khủng nhất Kỷ Vân Thư từng gặp.
Nàng đeo găng tay chuẩn sẵn, cẩn thận kiểm tra thi thể, bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, ngay cả... hạ bộ của nữ thi!
Bên ngoài sấm chớp ầm ầm, từng tia chớp x.é to.ạc bầu trời chiếu sáng lòa rọi trong, đ.á.n.h lên t.h.i t.h.ể trông vô cùng quỷ dị.
Khoảng nửa canh giờ , nàng mới tháo găng tay, phủ tấm vải trắng lên thi thể, thổi tắt đèn dầu ngoài.
hương 482: Công thẩm vụ án
Ngoài cửa!
Cảnh Dung ngoan ngoãn bên ngoài, dù mái hiên, những giọt mưa xiên vẫn liều mạng tạt về phía . Cũng may, chiếc áo tơi giúp che chắn phần nào.
"Tra xong ?" Hắn hỏi nàng.
Nàng gật đầu nhẹ.
"Vậy thôi."
Kỷ Vân Thư chỉnh áo tơi và nón lá xong thì thấy tiếng quát từ xa vọng : "Kẻ nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-481-dem-nhap-nha-mon.html.]
Chỉ thấy hai nha sai xách đèn lồng vội vã chạy tới, tay nắm chặt đại đao, vẻ mặt hăm hở.
Cảnh Dung lập tức ôm lấy Kỷ Vân Thư, hai chân đạp mạnh, nhảy lên xà nhà, biến mất trong màn đêm quỷ dị của cơn mưa to.
Hai nha sai vồ hụt!
Một định đẩy cửa phòng chứa xác xem xét thì ngăn .
"Ngươi gì thế?"
"Xem bên trong mất gì ."
"Bên trong là xác c.h.ế.t, hôi thối nồng nặc, thể mất cái gì chứ?"
"Vậy hai ?"
Người : "Thôi , muộn thế , ngươi mà báo đại nhân thì chúng mệt ."
Nghĩ cũng ! Thế là hai ỉm chuyện , xách chiếc đèn lồng gió thổi lung lay bỏ .
...
Ngày hôm !
Mưa to chuyển thành mưa nhỏ, thời tiết cũng khá hơn một chút.
Vụ án g.i.ế.c giấu xác xét xử công khai tại nha môn lan truyền khắp thành Cẩm Giang nhỏ bé từ sớm. Người dân quan tâm đến vụ việc đều vây kín bên ngoài công đường, những ánh mắt tò mò cố trong.
Kỷ Vân Thư và Cảnh Dung cũng đến, nhưng trộn trong đám đông.
Đường Tư vì tò mò cũng theo, nhưng Kỷ Vân Thư giữ chặt bên cạnh, tránh để nàng chạy lung tung, nổi cơn điên hỏng việc.
Rất nhanh, Lưu Ngan mặc quan phục từ cửa bên trái công đường bước , lên cao đường.
Người tướng mạo hung dữ, đôi mày cau chặt đôi mắt sắc bén, râu ngắn lởm chởm mặt, đôi môi mím chặt tạo cảm giác giận mà uy. Thoạt , chẳng giống quan phụ mẫu chút nào, ngược giống tướng cướp sơn trại hơn, thấy chút khí chất nho nhã của văn nhân. Có lẽ vì xuất võ tướng nên trông mới toát vẻ áp bức, xa cách như .
Lưu Ngan xuống liền cầm lấy kinh đường mộc bên cạnh, đập mạnh một cái.
"Bùm!"
Âm thanh đó lực hơn hẳn cái đập yếu ớt của Lưu Thanh Bình .
Bá tánh vây quanh bên ngoài công đường đều im bặt, dám phát tiếng động nào.
"Người , giải nghi phạm lên."
Lưu Ngan lệnh!
Rất nhanh, Phúc bá hai nha sai giải lên công đường. Bọn chúng chút nương tay, dùng cán đao đ.á.n.h mạnh đầu gối khiến ông quỳ xuống.
Mọi ồ lên!
Không vì nghi phạm vụ án lộ diện, mà là vì những vết m.á.u ngang dọc Phúc bá. Quần áo đ.á.n.h rách tươm, thấp thoáng thấy vết roi hằn da thịt, nhưng mặt Phúc bá vết thương nào. Ông quỳ mặt đất, lảo đảo, còn sức lực chống đỡ, cuối cùng cả rạp xuống đất.
Đám đông bắt đầu xì xào bàn tán.
Đường Tư tính tình nóng nảy, dậm chân giận dữ : "Quan kiểu gì thế ? Đánh một ông già nông nỗi , còn vương pháp ? Lại còn dám dùng roi đ.á.n.h , cho một bài học mới ."
Vừa , nàng đưa hai tay lưng, định rút chiếc roi bạc .
Lập tức Cảnh Dung ngăn . Hắn mắng: "Ngươi mà bậy, sẽ bảo Lang Bạc đưa ngươi về ngay."
Tay nàng khựng , theo bản năng sang Lang Bạc, thấy cũng đang , đành kìm nén cơn giận trong lòng, miễn cưỡng buông tay khỏi roi bạc.
Lúc trong công đường vang lên tiếng kinh đường mộc.
Lưu Ngan trừng mắt Phúc bá đang vô lực mặt đất, : "Kẻ công đường , ngươi tội ?"
Phúc bá cố ngẩng đầu lên, hình còng xuống run rẩy dữ dội.
"Ta g.i.ế.c ."
"Nhân chứng vật chứng rành rành, đừng hòng chối cãi? Nếu ngươi khai thật sẽ miễn nỗi khổ da thịt."
"Đại nhân, do g.i.ế.c."
"Được, nếu ngươi nhận, bản quan đành đưa bằng chứng mặt ngươi."
Lưu Ngan liếc mắt sắc bén nha dịch bên cạnh, nha dịch gật đầu, nhanh trình bằng chứng lên. Đặt khay chính là sợi dây lưng dài đó!
Ngỗ tác của nha môn cũng cùng lúc bước lên công đường.
Lưu Ngan chằm chằm Phúc bá đất, chất vấn: "Ngươi cho kỹ, thứ của ngươi ?"
"Là... là của , nhưng ..."
Lời dứt ngắt ngang.
"Là của ngươi là ." Lưu Ngan sang tên ngỗ tác hơn bốn mươi tuổi, "Lão Sở, ngươi xem, ngươi nghiệm điều gì thi thể?"
Lão Sở cúi gật đầu, chỉ sợi dây lưng, giọng đầy chắc chắn: "Đại nhân, sợi dây lưng lúc đó nắm chặt trong tay c.h.ế.t. Qua đối chiếu, nguyên nhân cái c.h.ế.t của nạn nhân chính là sợi dây lưng siết cổ mà c.h.ế.t. Ta cũng phát hiện một ít bột bồ kết vụn trong khe đế giày của nạn nhân, loại bột bồ kết thường rắc nhiều ở nghĩa trang. Hơn nữa cổ tay nạn nhân vết cào bầm tím, tận mắt thấy Phúc bá chôn thứ gì đó trong khu rừng . Có thể thấy, nạn nhân lúc còn sống chắc chắn đến nghĩa trang. Phúc bá nổi lòng tà dâm, cô gái chống cự nên dùng sức nắm lấy cổ tay cô gái, khi cưỡng h.i.ế.p xong dùng chính dây lưng của siết c.h.ế.t cô ."
Xôn xao!
Đám đông vây xem chấn động! Lại bắt đầu bàn tán xì xào, Phúc bá hung tàn cùng cực, cũng bán tín bán nghi.
Khiến Kỷ Vân Thư ngứa răng, c.h.ử.i thề. Nàng hiện tại thể , vẫn đang đợi thời cơ!
Chỉ thấy Phúc bá lắc đầu quầy quậy, như sắp phát điên. Ông lên tiếng thanh minh nhưng lời nghẹn ở cổ họng, thốt tiếng nào, đôi mắt già nua đờ đẫn mở to, ngưng tụ sự bất lực.
Lưu Ngan sa sầm khuôn mặt cương nghị lạnh lùng: "Phúc bá, ngươi còn lời gì để ?"
Có! Đương nhiên là !
Ông tủi nghẹn ngào hồi lâu: "Đại nhân, oan."
"Vậy ngươi giải thích thế nào về việc dây lưng của ngươi trong tay c.h.ế.t? Lại giải thích thế nào việc ngươi chôn xác trong rừng?"
"Ta..."
"Nếu ngươi , bản quan sẽ định tội ngươi."
Phúc bá mở miệng, cuối cùng cũng sự thật: "Mấy ngày , cô nương đó đột nhiên chạy đến nghĩa trang của . Cô hãm hại, mất trinh tiết, còn mặt mũi nào sống đời nữa, hy vọng khi c.h.ế.t hãy chôn cô trong rừng núi, theo hoàng thổ mà , cũng đừng báo cho nhà kẻo mang tiếng . Lúc đó hết sức can ngăn và an ủi cô . Thấy cảm xúc cô định , cứ tưởng cô bỏ ý định tìm c.h.ế.t. Nào ngờ, mới ngoài một lát, khi thì cô treo cổ tự vẫn .
Chính là dùng sợi dây lưng để treo cổ. Ta vốn định báo quan, nhưng cô nương c.h.ế.t , c.h.ế.t sợ nhất là c.h.ế.t yên. Cô nương giày vò đáng thương lắm , liền theo di nguyện lúc sinh thời của cô , đem chôn cất. khi c.h.ế.t cô nắm chặt sợi dây lưng buông, nên chôn cùng luôn. Đại nhân, thật sự g.i.ế.c , càng chuyện đồi bại đó."
Lời khẩn thiết, nước mắt lưng tròng. Lưu Ngan căn bản tin, quyết tâm định tội Phúc bá.
"Đó chỉ là lời một phía của ngươi, đáng để bản quan tin tưởng."
Lời dứt...
Trong đám đông vây xem đột nhiên vang lên một câu:
"Vậy, thể tin tưởng tại hạ ?"
Theo hướng âm thanh, ánh mắt đều đổ dồn về phía đó, đám đông tự động tách một lối , lùi sang hai bên.
Kỷ Vân Thư lướt qua , sải bước . Dáng thanh mảnh, toát lên vẻ ngạo nghễ chính khí.
"Đây chẳng là Kỷ ?" Có kinh hô!