Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 486: Không phải thuyên chuyển, mà là cách chức
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:31
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nụ của Kỷ Vân Thư dịu phần nào bầu khí ngưng trọng trong phòng.
Lúc Lưu Ngan mới chắp tay : "Không Vương gia giá lâm, hạ quan thể kịp thời tiếp giá, xin Vương gia thứ tội."
Dáng vẻ đó hệt như sự thành khẩn của một võ tướng chịu đòn nhận tội! rõ ràng là một võ tướng, cố tình mặc quan phục văn quan, còn bày đặt giọng điệu văn quan, thật khiến thấy lạc quẻ. Giống như một con tinh tinh to lớn cường tráng cứ nhất quyết khoác lên bộ da thỏ. Kệch cỡm, kiểu gì cũng hợp!
Cảnh Dung uống cạn chén tay, gạt lời sang một bên, đó tán thưởng một tiếng: "Quả nhiên Cẩm Giang vẫn là ngon nhất, cổ họng ngọt thanh, khiến thần thanh khí sảng. Đợi bổn vương hồi kinh, nhất định tiến cử Cẩm Giang với Lễ Bộ để liệt danh sách cống phẩm."
"Chỉ cần Vương gia thích là ." Nịnh hót!
"Đây là cũ của Lưu Thanh Bình để ?"
Khóe mắt Lưu Ngan giật giật: " !"
Cảnh Dung : "Lưu Thanh Bình tuy hồ đồ, nhưng gu chọn vẫn đổi, tồi, tồi."
"..."
Giây tiếp theo, thẳng mắt Lưu Ngan, vấn đề chính: "Đêm qua bổn vương đêm hôm lẻn nha môn, thông báo cho Lưu đại nhân, là bổn vương đường đột. kỷ cương thể loạn, cái gì nên phạt thì vẫn phạt."
Phạt? Ngài đừng đùa nữa ! Ta mà dám phạt ngài thì cái chức quan cũng đừng hòng nữa, chừng còn ngài phong sát, rơi kết cục tiền mất tật mang. Hơn nữa còn già trẻ.
Hắn vội vàng : "Tuy kỷ cương thể loạn, nhưng Vương gia đưa Kỷ đêm hôm nha môn là vì rửa sạch hiềm nghi cho vô tội. Đáng lẽ hạ quan đa tạ Vương gia và Kỷ mới ." Cúi đầu thật sâu!
, dùng từ "", chứ còn dùng từ "lẻn" "xông" như nữa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thú vị! Đó là hai chữ hiện lên trong lòng Cảnh Dung lúc . Không ngờ Lưu Ngan chỉ tham lam mà còn là kẻ vô cùng xảo quyệt và khôn khéo, chuyện một hồi thành êm .
Tuy nhiên, Cảnh Dung dễ lừa gạt như .
Hắn : "Nếu Lưu đại nhân truy cứu nữa, bổn vương truy cứu một chút lầm của Lưu đại nhân."
"Lỗi lầm của hạ quan? Ý Vương gia là?"
"Ngươi đây chẳng rõ còn cố hỏi ?"
"Hạ quan thật sự ." Vẻ mặt ngơ ngác.
Hắn quan cẩn trọng từng li từng tí, gì chuyện lầm? Phàm là vụ án qua tay , vụ nào phá , hơn nữa hiệu suất phá án cực cao.
Cảnh Dung chỉ nhạt, liếc một cái, chậm rãi : "Lưu đại nhân, ngươi nhậm chức bộ cũ trong nha môn bằng của mang đến. Hành động quả thực giống phong cách của võ tướng các ngươi. Ngươi tuy từ võ tướng chuyển sang văn quan, nhưng vẫn giữ nguyên tác phong trong quân doanh, quen dùng vũ lực để kiềm chế và áp bức khác. Phàm là lôi đại lao, đại bộ phận chắc đều cáng mà nhỉ? Nếu chịu đòn nổi chắc cũng ký tên nhận tội, còn chịu thì sẽ lôi lên công đường thẩm vấn nữa, thẩm đến khi chịu nổi nhận tội mới thôi. Chắc hẳn đây chính là lý do Lưu đại nhân việc hiệu suất cực cao nhỉ?"
Lời chẳng chút uyển chuyển. Như một thanh kiếm chọc thẳng n.g.ự.c Lưu Ngan, nếu cử động, thanh kiếm sẽ xuyên tim, giày xéo đến khi huyết nhục mơ hồ mới thôi.
Đến nỗi giờ khắc , chỉ nín thở. Hơi cúi đầu: "Vương gia, chuyện của Phúc bá quả thực hạ quan việc lỗ mãng, nhưng tuyệt đối ép cung nhận tội. Chỉ vì nhân chứng vật chứng rành rành mà lão vẫn một mực phủ nhận, nên mới dùng hình. Là của hạ quan, hạ quan xin nhận tội."
"Nhận thế nào?"
"Toàn quyền do Vương gia xử lý."
"Tốt!" Cảnh Dung thốt lên dứt khoát, chỉ chờ câu của , cằm hất lên, "Vậy bổn vương cách chức ngươi, thế nào?"
Cái gì? Lưu Ngan xác định nhầm. Cách chức? Ngài đùa đấy .
Kỷ Vân Thư bên cạnh hề ngạc nhiên, ngược còn mong chờ màn kịch tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-486-khong-phai-thuyen-chuyen-ma-la-cach-chuc.html.]
Đám nha dịch trong phòng thì dám tin, đồng loạt chằm chằm Cảnh Dung.
Cảnh Dung tỏ vẻ nửa đùa nửa thật, thậm chí ung dung một cái, đó : "Lưu đại nhân, bổn vương hiện tại cách chức ngươi, ngươi ý kiến gì ? Không câu nào ?"
"Vương gia, chuyện thuyên chuyển quan viên xưa nay... là do Lại Bộ phụ trách."
"Ngươi định lôi Lại Bộ đè bổn vương?"
"Hạ quan dám, chỉ là chuyện Lại Bộ điều chuyển quan viên..."
Bị ngắt lời.
"Bổn vương điều chuyển ngươi bao giờ?" Cảnh Dung cũng thấy buồn .
Lưu Ngan ngẩn !
"Bổn vương là, CÁCH CHỨC ngươi!" Hắn thu nụ , vẻ mặt nghiêm túc, "Lưu Ngan, bổn vương ngươi vì Đại Lâm chinh chiến sa trường nhiều năm, tự nhiên cũng lập chiến công hiển hách. Theo lý thuyết, võ tướng văn quan tiền lệ. ngươi văn quan mà còn mang theo thói hư tật lúc võ tướng, chịu sửa đổi thì thôi, còn biến bản thêm trầm trọng."
"Vương gia, xin chỉ giáo?"
"Ngươi cần ngụy biện, bổn vương sai điều tra rõ ràng. Trước đây ngươi quan ở Liêu Giang sớm nổi danh là quan hống hách, bá tánh ai nấy đều kính trọng ngươi mà là sợ ngươi. Án nha môn đến hai ngày kết thúc, dễ là hiệu suất cao, khó là coi mạng như cỏ rác. Chắc hẳn oan sai ở Liêu Giang con vài nhỉ. Ngươi yên tâm, nhanh thôi Lại Bộ sẽ phái đến Liêu Giang lật bộ hồ sơ các vụ án ngươi xử lý mấy năm nay, bao gồm cả những vụ án ngươi ở Cẩm Giang mấy tháng nay, đều sẽ điều tra rõ ràng từng vụ một. Một khi là sự thật, Lưu Ngan, đừng văn quan, ngươi võ tướng cũng chỉ là giấc mơ hão huyền thôi."
Từng câu từng chữ đanh thép, khiến run sợ.
Lưu Ngan ban đầu còn cứng cỏi, giờ như con gà vặt lông, trần trụi run rẩy với vài cọng lông còn sót . Ngay đó, bịch một tiếng, quỳ xuống!
"Xin Vương gia minh xét, hạ quan việc tuyệt đối chuyện thiên tư trái pháp luật, oan uổng . Từng vụ án đều bằng chứng xác thực."
Cảnh Dung cau mày, lạnh lùng : "Có , đợi Lại Bộ phái đến tra là !"
"Vương gia..."
"Được , theo bổn vương thấy, cái chức quan của ngươi e là cũng giữ lâu . Thuộc hạ của ngươi nên tống khứ thế nào, tự sớm chuẩn sẵn sàng , đừng để đến lúc ngã ngựa còn gây chuyện gà bay ch.ó sủa."
Nói xong, dậy, đồng thời chút kiêng dè ánh mắt khác, nắm lấy tay Kỷ Vân Thư, kéo nàng cửa. Khoảnh khắc đó, Kỷ Vân Thư còn kịp hồn lôi khỏi phòng.
Bên ngoài. Đường Tư vẫn đang đấu khẩu với Lang Bạc. Người phụ nữ mở miệng là khiến khác câm nín, Lang Bạc đau đầu thực sự.
Thấy , Lang Bạc lập tức tiến lên. "Vương gia, bây giờ ?"
Cảnh Dung liếc Đường Tư, khẽ gật đầu: "Ngươi đưa Đường cô nương về , bổn vương cùng Kỷ dạo một chút, tranh thủ lúc tạnh mưa."
"Hay là để thuộc hạ..." theo.
Lời còn hết... Vương gia nhà kéo Kỷ Vân Thư rời khỏi huyện nha.
Hai ngoài. Kỷ Vân Thư liền rụt tay về, giấu trong tay áo, cảnh giác quanh.
"Sợ cái gì?"
"Không !"
"Ồ?" Cảnh Dung nhếch môi xa.
Lại nữa đưa tay định nắm lấy tay nàng, chỉ là chậm một bước. Nàng dứt khoát giấu tay lưng!