Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 487: Ngọc của Ngự Quốc Công

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dáng vẻ đó khiến Cảnh Dung nhịn bật . Đáng yêu quá mất!

 

Kỷ Vân Thư : "Vẫn là mau chóng về , lo cho thương thế của Phúc bá."

 

"Nàng giao cho Mộ Nhược , ở đó còn lo lắng cái gì?"

 

"Ta..."

 

, nàng thể phản bác. Phúc bá tuy đ.á.n.h trọng thương, nhưng Mộ Nhược xưng tụng là diệu thủ hồi xuân, tự nhiên sẽ chữa khỏi cho ông , để chút di chứng nào.

 

Cảnh Dung: "Nàng khó khăn lắm mới về Cẩm Giang một chuyến, thể suốt ngày ru rú trong Vệ phủ . Đi, đưa nàng đến một nơi."

 

"Đi ?" Vẻ mặt tò mò!

 

"Bổn vương đói ."

 

Vậy thì về nhà ăn cơm chứ! Nàng Cảnh Dung túm lấy, lôi xềnh xệch.

 

Sau cơn mưa lớn, cả đường phố Cẩm Giang thoang thoảng mùi cỏ cây tươi mát, vô cùng dễ chịu. Mưa lớn liên miên mấy ngày khiến khắp nơi ở phương Bắc đều âm u, nay mưa tạnh hẳn, bá tánh cũng đổ đường buôn bán, hoặc hoạt động gân cốt, tiện thể sắm sửa chút đồ dùng sinh hoạt cần thiết và những thứ khác. Trong chốc lát, đường phố trở nên náo nhiệt hơn hẳn!

 

Rất nhanh, Cảnh Dung đưa nàng đến một quán mì ven đường xuống. Nếu nàng nhớ nhầm, đây từng cùng Cảnh Dung đến đây, tên tiểu t.ử xuống gọi hai bát mì, còn dạy ông chủ các bước mì. Buồn c.h.ế.t !

 

Cảnh Dung lấy một đôi đũa sạch từ ống đũa, dùng đầu đũa gõ nhẹ hai cái lên mặt bàn nước mưa rửa sạch bong. Cốc cốc...

 

"Chỗ , còn nhớ ?"

 

Kỷ Vân Thư gật đầu, hờ hững đáp: "Nhớ!"

 

"Nhớ là ."

 

Trên mặt mang theo nụ , lạnh lùng nghiêm túc như ngày thường.

 

Kỷ Vân Thư cau mày, mặc kệ , xoa xoa cái bụng xẹp lép, cộng thêm ngửi thấy mùi mì thơm nức, bụng lập tức réo lên ùng ục! Vừa vặn Cảnh Dung đối diện thấy!

 

Hắn thầm, gọi to: "Ông chủ, mau cho hai bát mì, càng nhanh càng ."

 

"Được ."

 

Ông chủ quán mì mới mở hàng khi tạnh mưa, giờ phút đang bận rộn bên mì nóng hổi, mồ hôi nhễ nhại! Rất nhanh, hai bát mì bưng .

 

Cảnh Dung đẩy một bát cho nàng, còn quên bồi thêm một câu: "Thế thật ."

 

"Hả?"

 

"Nếu thể cùng nàng sống ở thị trấn nhỏ an nhàn , thật bao."

 

Đôi mắt ánh lên vẻ thâm tình.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Nàng cũng hiếm khi đáp bằng một nụ , đó bắt đầu ăn. Cố tình ánh mắt Cảnh Dung cứ dính chặt lấy nàng như keo, cũng chẳng động đũa đảo bát mì mặt, cứ để mặc nó sắp dính thành một cục.

 

Nàng ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt đó. Đưa tay sờ lên mặt : "Có dính gì bẩn ?"

 

"Đừng động."

 

Hả? Nàng còn kịp phản ứng, Cảnh Dung đưa tay về phía nàng, nhẹ nhàng chạm khóe miệng nàng, ngón cái lướt qua khóe môi nàng nhẹ như tờ giấy mỏng, động tác nhẹ nhàng, cũng mật.

 

Khoảnh khắc bốn mắt , tia lửa b.ắ.n tứ tung. Mọi thứ xung quanh dường như đang dần mờ ...

 

Tim Kỷ Vân Thư đập thình thịch, rõ là chiêu trò của tên đàn ông , nàng cũng sớm miễn dịch, nhưng cố tình vẫn nhịn rung động. Lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc, đặc biệt là khi đối diện với đôi mắt thâm sâu thấy đáy của , thường thường sẽ tự chủ mà rơi đó, cuối cùng thể kiềm chế.

 

... nàng vẫn rụt . Khiến bàn tay Cảnh Dung lơ lửng giữa trung, hồi lâu mới thu về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-487-ngoc-cua-ngu-quoc-cong.html.]

 

Hắn dùng giọng điệu mập mờ trêu chọc: "Căng thẳng cái gì? Quan hệ của và nàng thế , nàng còn thẹn thùng cái gì?"

 

"Nói bậy bạ gì đó?" Nàng lườm một cái.

 

"Tiểu yêu tinh, nàng lúc nào cũng ."

 

Nàng cụp mắt xuống: "Mau ăn , ít thôi."

 

Nàng cúi đầu ăn mì. Nhìn dáng vẻ thẹn thùng né tránh của phụ nữ , Cảnh Dung vui như mở cờ trong bụng.

 

Một lúc ...

 

Một đứa bé gái ngang qua hai , tết hai b.í.m tóc, nhảy chân sáo, trong tay cầm một chiếc chong chóng đang , chạy thổi. Đáng yêu vô cùng!

 

Cảnh Dung liếc , ánh mắt vô tình lướt qua chiếc chong chóng đang , dường như thấy nhiều hình bán nguyệt ghép với , xoay tròn điên cuồng. Hắn nheo mắt , mơ hồ nhớ điều gì đó.

 

Gọi một tiếng: "Vân Thư."

 

Kỷ Vân Thư ngẩng đầu lên: "Sao ?"

 

Không thấy trả lời, nàng theo ánh mắt . Một đứa bé?

 

Thấy cau mày, Kỷ Vân Thư mới kỳ quái hỏi: "Sao chằm chằm đứa bé đó?"

 

"Không đứa bé, mà là cái chong chóng trong tay nó."

 

"Chong chóng? Chong chóng đó gì lạ ?"

 

Cảnh Dung sắc mặt ngưng trọng, nàng: "Nàng còn nhớ từng với nàng về họa tiết hình trăng non miếng ngọc của cha Vệ Dịch ? Ta hình như gặp ở đó ."

 

Chủ đề bỗng trở nên nghiêm túc.

 

Kỷ Vân Thư sững một chút, đặt đũa xuống, gật đầu: "Thì ?"

 

"Vừa thấy cái chong chóng trong tay đứa bé , nhớ một chút, là gặp hồi nhỏ." Hắn ngừng một chút, "Lúc còn ở Bát vương phủ, một phụ hoàng và Ngự Quốc Công chơi cờ, vô ý đổ nước bên cạnh, nước b.ắ.n lên Ngự Quốc Công, khéo ướt miếng ngọc bội bên hông ông . Ông lúc đó vô cùng lo lắng, dậy lau chùi miếng ngọc bội. Trong thoáng chốc, dường như thấy miếng ngọc đó một họa tiết hình trăng non, mà mặt chính của miếng ngọc cũng ấn ký hình đầu hổ tương tự như miếng của cha Vệ Dịch, giống."

 

Càng , lòng càng thêm bất an!

 

Lại cân nhắc: " nếu miếng ngọc đó là của Ngự Quốc Công, tại ở chỗ cha Vệ Dịch? Chuyện vô lý."

 

, vô lý! Ngự Quốc Công là trong hoàng thất, từng bất kỳ giao tình nào với cha Vệ Dịch, thậm chí là xã giao cũng . Ông miếng ngọc đó?

 

Đây cũng chính là điểm Kỷ Vân Thư cảm thấy kỳ lạ.

 

Nàng dứt khoát lấy miếng ngọc , đưa cho Cảnh Dung, : "Ngài kỹ xem, rốt cuộc là miếng ?"

 

Hắn đón lấy, dùng tay vuốt ve bên , hồi tưởng. Lắc đầu nhẹ, chau mày: "Khi đó mới ba bốn tuổi, qua lâu như , quả thực dám kết luận. Cũng khả năng là do hai miếng ngọc quá giống ."

 

Quá giống ! Dứt lời, trả ngọc cho Kỷ Vân Thư.

 

Ngón tay nàng cọ qua cọ mặt ngọc gồ ghề, : "Lúc đó, Triệu Hoài cũng từng về miếng ngọc , dường như quan tâm việc chủ nhân của nó . Hơn nữa suốt dọc đường vẫn luôn bám theo chúng , lý do để tin rằng miếng ngọc nhất định đơn giản. Cộng thêm lời ngài , càng cảm thấy miếng ngọc chắc chắn ẩn chứa bí mật gì đó. Hơn nữa, khả năng liên quan đến Vệ gia, liên quan đến Vệ Dịch, thậm chí là liên quan đến Ngự Quốc Công."

 

Lời thốt tựa như một quả b.o.m tàng hình. Nhìn như vỏ rỗng nhưng uy lực vô cùng!

 

Cảnh Dung thấy đôi mày thanh tú của nàng nhíu chặt , vẻ mặt u sầu. Hắn chút tán thành lời nàng .

 

Vừa định gì đó thì một tràng tiếng ồn ào cắt ngang. Nghe tiếng , là từ một cửa tiệm tơ lụa truyền ! Chỉ thấy tiếng phụ nữ cãi vã c.h.ử.i bới ầm ĩ, chẳng mấy chốc cửa tiệm vây kín , bàn tán chỉ trỏ.

 

Vốn tưởng là chuyện bao đồng, cần để ý. Nào ngờ... Bên trong truyền giọng của Kỷ Uyển Hân, nhỏ nhẹ mềm mại.

 

 

Loading...