Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 488: Áo cưới
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:38:33
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ thấy tiếng Kỷ Uyển Hân vọng từ cửa tiệm:
"Cái do rách, nãy... chỉ cầm lên xem một chút thôi."
"Xem một chút? Ngươi còn ngụy biện, rõ ràng là ngươi cắt rách. Đây là vải dùng để may áo cưới, cả thành Cẩm Giang chỉ còn đúng một súc thôi. Bây giờ ngươi rách , ngươi xem ?"
Một nữ t.ử khác phẫn nộ chỉ trích!
"Không ..."
Giống như ngày xưa, giọng Kỷ Uyển Hân vẫn nhỏ nhẹ, yếu đuối đáng thương, đầy vẻ ủy khuất.
Ngay đó, truyền đến vài tiếng cãi vã!
Kỷ Vân Thư lẳng lặng cất miếng ngọc màu đỏ cam , vẻ mặt lạnh nhạt, cảm xúc gì. nếu kỹ sẽ thấy trong đôi mắt trong veo ánh lên vẻ sắc lạnh tàn nhẫn.
Cảnh Dung đối diện im lặng , nhưng trong lòng hiểu rõ. Dường như lờ mờ nhận điều gì đó.
Lúc còn ở huyện Sơn Hoài, Kỷ Uyển Hân một lời bỏ về Cẩm Giang. Nghe mấy nha đầu kể , lúc đó ả dìu khỏi phòng Kỷ Vân Thư, tay che mặt, nước mắt đầm đìa, là cẩn thận ngã đập mặt xuống đất, thêm trong khỏe nên mới kìm mà . Cũng vì thế mới lên đường về Cẩm Giang.
Chuyện Cảnh Dung cũng truy cứu! Hắn rằng, thực lúc đó Kỷ Vân Thư lột mặt nạ giả mặt Kỷ Uyển Hân xuống, còn tát ả một cái thật mạnh, thậm chí cắt đứt vạt áo đoạn tuyệt quan hệ, ả mới chịu rời .
Chỉ là những chuyện Kỷ Vân Thư . Không vì nàng lòng bao che cho hành vi của Kỷ Uyển Hân, mà là lớn chuyện để ai cũng , rước họa . Nói cho cùng, nàng cảm thấy mệt mỏi. Ngày ngày sờ xương trắng, nàng còn tâm trí nghĩ đến những chuyện tranh giành, lừa lọc giữa đám đàn bà con gái? Phụ nữ với , lúc nào cũng kỳ kỳ quái quái.
Cảnh Dung: "Nàng đang vội về xem Phúc bá thế nào ? Đi thôi."
Nói , móc một thỏi bạc vụn đặt lên bàn.
Hai dậy rời . Khi ngang qua cửa tiệm , tiếng ồn ào bên trong càng lớn, đám đông cũng bắt đầu xôn xao.
"Đây chẳng là nhị tiểu thư Kỷ gia ? Sao cũng mua vải may áo cưới?"
"Sắp lấy chồng chứ ."
"Lấy ai thế?"
"Cái ngươi cũng ? Đối phương chính là con trai Lễ Bộ Thượng thư ở kinh thành. Nghe đó là nhân trung chi long, tuấn tú lịch sự, ôn văn nho nhã, còn học rộng tài cao, bao nhiêu tiểu thư danh giá mong trèo cao đấy."
Lại tiếng thở dài ghen tị: "Vậy nhị tiểu thư Kỷ gia kiếp tu phúc gì? Vớ món hời lớn như ! đối phương cũng đen đủi thật, Kỷ nhị tiểu thư từ nhỏ nhiều bệnh, thành Cẩm Giang ai mà chẳng ! Nói chừng gả qua đó chẳng bao lâu thì..."
Có huých một cái, ngắt lời: "Đừng bậy bạ! Chuyện mà để thì ngươi xong ." Người nọ lập tức im miệng.
Những lời đều lọt tai Kỷ Vân Thư. Kỷ Uyển Hân sắp lấy chồng ? Nhanh ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Không kìm , bước chân Kỷ Vân Thư chậm một chút, liếc trong.
Chỉ thấy hình liễu yếu đào tơ của Kỷ Uyển Hân nha đầu dìu đỡ, nàng cúi đầu vẻ nhu nhược đáng thương. Nốt ruồi son giữa trán giống như đóa hoa hàm tiếu, điểm tô vầng trán cao, càng tăng thêm vẻ đáng thương động lòng , thật là .
Ai mà chẳng nàng là đại mỹ nhân nổi tiếng Cẩm Giang! Cho nên, dù sự thật là nàng rách vải của khác, vẫn nảy sinh lòng đồng cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-488-ao-cuoi.html.]
Đối diện nàng là một nữ t.ử cũng khá xinh , cao hơn nàng một chút, hình cũng đầy đặn hơn, tính tình cũng nóng nảy hơn nhiều. Là tiểu thư Trương phủ!
Trương gia tiểu thư tay cầm miếng vải đỏ rạch một đường dài, vung về phía : "Ngươi chứ, bây giờ tính ? Miếng vải do ngươi hỏng, ngươi thế nào cũng cho một lời giải thích."
Kỷ Uyển Hân giọng nghẹn ngào: "Thật sự , cắt rách vải của cô."
"Ngươi còn chối! Đồ vật đến tay ngươi liền rách một đường, ngươi chẳng lẽ là ma ?"
"Cô hiểu lầm ."
Nha đầu bên cạnh cũng hùa theo tính tình chủ nhân, khúm núm, giọng đầy ủy khuất tiếp lời: "Tiểu thư nhà sẽ cắt rách vải của cô . Lúc nãy chưởng quầy đưa qua thì nó rách , cô đừng hòng đổ vạ lên đầu tiểu thư nhà ."
"Cái con nha đầu nhiều gì? Chẳng lẽ còn vu oan cho nàng chắc? Lúc nàng thích miếng vải , chỉ là mua , cam lòng nên mới cắt rách vải may áo cưới của ."
"Không , cô nương, thật sự ..."
Nàng ngước đôi mắt phượng đẫm lệ lên, như thể thêm hai chữ nữa là sẽ tắt thở ngay tại chỗ .
Chưởng quầy thấy tình hình , vội vàng chạy tới, cầm lấy miếng vải, vẻ mặt cũng vô tội.
"Miếng vải , cả Cẩm Giang chỉ một, giá cả đắt đỏ lắm." Ông với Kỷ Uyển Hân, "Cô nương, miếng vải Trương tiểu thư trả tiền , bán cho cô . Nếu cô hỏng thì đền tiền là mà."
Trương tiểu thư chịu! Hừ một tiếng: "Không ! Sao hả? Đền tiền là xong chuyện ? Trương gia thật sự thiếu chút tiền lẻ . Súc vải đặc biệt chọn để may áo cưới, bây giờ ngươi cắt rách nó, chẳng là đang nguyền rủa ? Thật xui xẻo."
Chưởng quầy: "Vậy Trương tiểu thư, chuyện tính ?"
Trương tiểu thư nhướng mày, hừ lạnh ngạo nghễ: "Ta ngươi là nhị tiểu thư Kỷ gia, lưng nhiều chống lưng cho ngươi. bổn cô nương ghét nhất loại như ngươi, cậy hai quan trong triều mà ngang ngược bá đạo, ngấm ngầm giở trò chơi . Ta thấy cái tâm địa xa , trừng phạt lên khuôn mặt ngươi mới đúng. Ai cũng Kỷ Uyển Hân xinh như hoa, nếu cắt rách vải may áo cưới của , thì..."
Cười nham hiểm!
Thuận tay cầm ngay cây kéo cắt vải quầy. Nhếch môi lạnh lùng, tiến gần Kỷ Uyển Hân: "Thì sẽ rạch nát khuôn mặt của ngươi, coi như ngươi tạ với ."
Xôn xao! Đám đông vây xem sững sờ! Đây là logic kiểu gì ?
Kỷ Uyển Hân bỗng ngước đôi mắt kinh hoàng tột độ lên, cây kéo đến ngay mắt. Trong lòng nàng thảng thốt, nếu cử động lung tung, cây kéo đó e rằng sẽ chọc mắt mất. Thân run rẩy. Đôi môi nhỏ nhắn cũng tự chủ mà hé mở.
Trương tiểu thư , tay cầm kéo đưa tới một chút, chỉ cách một tờ giấy là rạch lên mặt nàng .
Nào ngờ...
Cổ tay đột nhiên nắm lấy, cũng ấn huyệt vị gì, nàng chỉ cảm thấy mạch ở cổ tay như ong đốt một cái, đau điếng, năm ngón tay buộc buông , cây kéo rơi xuống đất.
Á!
Kèm theo đó là một tiếng hét chói tai.
Kỷ Vân Thư chỉ dùng ba phần lực, nắm lấy điểm yếu ở xương tay nàng , khiến Trương tiểu thư đau đến nghiến răng.