Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 493: Ngôi sao

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:39:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh Diệc bố trí thứ ở kinh thành, đủ thấy toan tính phòng ngừa chu đáo. Cố tình... Cảnh Dung chẳng hề lo lắng những điều . Trong lòng thực cán cân!

 

Phân phó Thời T.ử Nhiên: "Ngươi cứ bảo Lộ Giang để mắt kỹ nhất cử nhất động trong kinh thành, tin tức gì lập tức bẩm báo."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cái gọi là hoàng đế vội thái giám gấp.

 

Thời T.ử Nhiên : "Vương gia, Diệc Vương bố trí khắp nơi trong kinh thành, rõ ràng ý đồ mưu mô gì đó. Vương gia, ngài thể cứ yên quan tâm , lỡ kinh thành xảy chuyện thì..."

 

Bị ngắt lời!

 

"Ngươi lắm lời từ bao giờ thế? Cứ theo lời dặn là ." Cảnh Dung lườm một cái.

 

Thời T.ử Nhiên im bặt, nuốt nước bọt, miễn cưỡng đáp: "Vâng."

 

Một lúc , Lang Bạc vội vã chạy tới. Sắc mặt trầm trọng! Chắp tay bẩm báo: "Vương gia, phái An Phủ điều tra Mộc Cẩn cô nương trở về."

 

Nghe giọng điệu là chuyện .

 

Cảnh Dung: "Nói thế nào?"

 

Lang Bạc ấp úng vài tiếng trầm giọng: "Người... c.h.ế.t !"

 

"C.h.ế.t ?"

 

"Đã điều tra rõ, là tự sát."

 

Mộc Cẩn tự sát? Không khí xung quanh trong nháy mắt lạnh xuống. chuyện cũng quá kỳ lạ.

 

Cảnh Dung thắc mắc, suy tư: "Nàng tâm tính cực cao, thích những văn nhân kiêu ngạo như Chu Hàn, quả quyết sẽ dễ dàng tự sát."

 

Mộ Nhược đối diện tiếp lời: "Theo thấy, chuyện đơn giản như . Trừ khi nàng chịu sự sai khiến của khác, cố ý đưa đuổi hàn độc cho ngươi, nhiệm vụ thành liền tự sát, giống như đám t.ử sĩ của Diệc Vương. nàng rõ ràng của Diệc Vương."

 

"Vậy kẻ sai khiến nàng lưng... sẽ là ai?"

 

"Trời mới ngươi rốt cuộc đắc tội với bao nhiêu ? Ai cũng ngươi c.h.ế.t, nhân phẩm của ngươi còn kém cả rượu phẩm của ." Mộ Nhược cao giọng, quên châm chọc một câu.

 

Cảnh Dung lườm . Tên tiểu t.ử , sớm muộn gì cũng đ.á.n.h cho một trận tơi bời.

 

Sau khi thu dọn xong bàn cờ, Cảnh Dung phất áo bỏ .

 

"Vương gia ?" Lang Bạc hỏi.

 

Mộ Nhược nheo mắt dựa , .

 

...

 

Kỷ Vân Thư trong phòng, lấy một bức họa . Trải lên bàn! Đưa gần đèn dầu soi kỹ.

 

Trên đó là chân dung phục dựng của bộ hài cốt đáng ngờ trong "Lâm Kinh Án", đàn ông trong tranh chừng hai sáu hai bảy tuổi, tướng mạo quá xuất chúng, kỹ thì đường nét nét tương đồng với ai đó.

 

Nàng bưng bức họa lên xem, giấy hai vết tròn nhỏ! Không vệt nước, mà là nước mắt.

 

Vì màu vẽ dùng để vẽ bức tranh đều do nàng tự pha chế, nước mưa thấm , chỉ cần khô sẽ để dấu vết, nhưng nước mắt thì khác, dù khô vẫn sẽ để dấu vết. Trước khi đưa bức họa cho Phúc bá hong khô, đó nước mắt. Nghĩa là, khi Phúc bá cầm bức họa, ông ?

 

Nếu thật là , thì trong tranh quan hệ gì với Phúc bá?

 

Những nghi vấn cứ lượt hiện trong đầu nàng, khiến đầu óc nàng ong ong, dứt khoát cuộn bức họa , khỏi phòng.

 

Không từ lúc nào, trời đổ mưa. Mưa phùn lất phất gột rửa mặt đất kịp khô hẳn trở nên ướt át, bên như phủ một lớp nước bạc bóng loáng, phản chiếu ánh sáng đỏ rực xung quanh, lấp lánh trong tầm mắt theo từng gợn sóng lăn tăn, chút chói mắt.

 

Nàng mái hiên, chăm chú nước mưa từ từ chảy xuống, ngày càng gấp gáp... Có lẽ vì quá tập trung nên ngay cả khi Vệ Dịch đến bên cạnh, nàng cũng chú ý tới.

 

Hắn nhẹ nhàng kéo ống tay áo rộng của nàng: "Thư Nhi, tỷ đang nghĩ gì thế?" Giọng ấm áp.

 

Nàng hồn, sang : "Muộn thế nghỉ? Sức khỏe mới hồi phục, đừng để cảm lạnh."

 

"Không , với tỷ một lát."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-493-ngoi-sao.html.]

 

Hắn thẳng , ngoan ngoãn, cũng ngửa đầu nước mưa rơi từ mái hiên xuống.

 

Đêm về khuya, gió bắt đầu nổi lên. Thổi Kỷ Vân Thư khiến nàng kìm rùng một cái.

 

Vệ Dịch thấy thế, liền hà ấm lòng bàn tay, xoa xoa nhẹ nhàng áp lên má nàng.

 

"Thư Nhi lạnh."

 

Nụ của trai lớn xác nở khuôn mặt sạch sẽ.

 

Kỷ Vân Thư mỉm vui vẻ. Lắc đầu: "Ta lạnh."

 

Vệ Dịch vẫn áp tay lên khuôn mặt tinh xảo của nàng, cho đến khi ủ ấm mới thôi. Ngay đó nở nụ ôn hòa, chuyển mắt lên bầu trời, ánh mắt sáng lên.

 

Dù trời đang mưa phùn, vẫn thấy một ngôi lẻ loi treo bầu trời đêm. Đưa tay chỉ!

 

Hào hứng : "Thư Nhi, tỷ xem, ngôi hiện kìa. Mấy ngày nay mưa to, lâu lắm thấy."

 

"Đệ tìm gì?"

 

"Vì đó là nương mà. Nương từng , nếu một ngày bà còn nữa, bà sẽ biến thành ngôi trời, sẽ luôn ở bên cạnh ."

 

Kỷ Vân Thư cận thị nhẹ, nàng thấy! Nhìn theo hướng chỉ, chỉ thấy một màu đen kịt.

 

"Thấy ?"

 

Lắc đầu!

 

"Ở ngay kìa." Hắn chỉ.

 

Kỷ Vân Thư vẫn lắc đầu.

 

Dứt khoát, Vệ Dịch lưng nàng, dùng góc của nàng chỉ nữa.

 

"Giờ thấy ? Ở ngay ."

 

Kỷ Vân Thư nheo mắt, vươn dài cổ cũng rõ. Cố tình Vệ Dịch chịu buông tha, bất ngờ nắm lấy tay nàng, nương theo tay chỉ lên trời.

 

Dưới màn mưa phùn, hình ảnh đó thật ! Và thể hai cũng áp sát !

 

Nàng thấp hơn hơn nửa cái đầu, lưng và vai đều dán lồng n.g.ự.c rắn chắc của , hình bao bọc chặt chẽ, lọt thỏm trong lòng . Nàng thậm chí thể cảm nhận nhịp tim trầm ấm của Vệ Dịch đập vai , bên tai là tiếng thở đều đặn mạnh mẽ của , ấm áp, tê tê.

 

Không kìm , run lên. Cảm giác đó, thật khó tả.

 

"Thư Nhi, vẫn thấy ?"

 

Ừ, thấy! nàng vẫn gật đầu, ừ một tiếng: "Thấy ."

 

Lúc Vệ Dịch mới thỏa mãn buông tay nàng xuống, : "Con già sẽ c.h.ế.t, bệnh tật cũng sẽ c.h.ế.t, thậm chí phạm tội lớn cũng sẽ c.h.ế.t. Nếu ngày nào đó cũng c.h.ế.t, Thư Nhi, sẽ giống như nương, biến thành một ngôi trời, ngày ngày tỷ, ở bên tỷ."

 

"Vệ Dịch?" Tim nàng nhói lên một cái. Đôi mắt đỏ hoe.

 

Nào ngờ...

 

Vệ Dịch đưa tay, từ từ ôm lấy hình nhỏ bé của nàng từ phía , tựa đầu lên vai gầy của nàng.

 

Khoảnh khắc đó, thể Kỷ Vân Thư cứng đờ! Hơi ấm từ lồng ngực, cánh tay của đàn ông phía lan tỏa sang cơ thể nàng, dường như khiến tất cả m.á.u trong huyết quản sôi trào, đầu óc nàng trống rỗng, suy nghĩ rối loạn.

 

, nàng cũng ý định thoát , ngược còn chút tham lam. Có lẽ vì sự ấm áp đến quá đúng lúc, đến mức nàng nỡ đẩy vòng tay để ném gió lạnh thấu xương.

 

Một lúc , Vệ Dịch : "Thư Nhi, trong lòng tỷ thích , cũng , tỷ sẽ nương t.ử của . mà, cả, thật sự cả. Chỉ cần thể ở bên cạnh tỷ, thế nào cũng ..."

 

Giọng càng lúc càng nhỏ. Cơ thể nàng ôm càng lúc càng chặt...

 

Cách đó xa, một ánh mắt lạnh lùng dừng hai ! Cảnh Dung chăm chú hai bóng dán chặt , trong lòng dâng lên một cảm xúc thể diễn tả bằng lời, rõ ràng. Hắn chỉ thể bỏ .

 

 

Loading...