Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 495: Giấy không gói được lửa

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:39:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tại ?"

 

Kỷ Vân Thư khuôn mặt khó chịu của Vệ Dịch.

 

"Vệ Dịch, đây an hơn theo nhiều."

 

Hắn lắc đầu nguầy nguậy!

 

"Suốt dọc đường , chúng đầu tiên gặp sơn tặc, gặp thích khách hành thích. Lần nào cũng đầy thương tích, còn suýt chút nữa bỏ mạng vì . Ta hứa với cha là sẽ bảo vệ thật , nhưng từ khi theo , chuyện lớn chuyện nhỏ gặp một đống. Ta vốn còn do dự rốt cuộc nên đưa để . , thấy chữ, còn thuộc thơ, thực sự mừng cho . Ta cũng tin rằng sẽ ngày càng hơn. Cho nên nên ở , Phó thúc sẽ tiếp tục dạy sách chữ, còn dạy nhiều thứ khác nữa, trong phủ cũng sẽ luôn chăm sóc ."

 

Hắn vẫn lắc đầu. Nước mắt lưng tròng: "Đệ chữ, thuộc thơ."

 

Hắn vơ lấy những tờ giấy xếp ngay ngắn bàn, bắt đầu xé từng tờ một.

 

"Vệ Dịch, lời!" Nàng nắm lấy tay , "Chính , già sẽ c.h.ế.t, bệnh tật sẽ c.h.ế.t, phạm cũng sẽ c.h.ế.t. Ta sẽ ở bên thì sẽ luôn ở bên , nhưng ngày thực sự biến thành ngôi . Vệ Dịch, thể sống thiếu , hiểu ?"

 

Hốc mắt nàng đỏ hoe, cố nén nước mắt rơi xuống.

 

Vệ Dịch mở to đôi mắt trong veo, há miệng nhưng hồi lâu nên lời. Hắn đưa tay vuốt ve khuôn mặt nàng, từng chút từng chút lau những giọt nước mắt đó. Sau đó, kéo hình gầy yếu của nàng lòng, cằm nhẹ nhàng tựa lên vai nàng.

 

"Thư Nhi đừng , hứa với tỷ, sẽ ở đây đợi tỷ về."

 

Hắn thỏa hiệp! Không còn ồn ào, cũng nháo loạn nữa.

 

cảm giác đó khiến Kỷ Vân Thư đau nhói tim gan! Vệ Dịch ôm nàng càng chặt hơn, sợ rằng chỉ cần buông tay là nàng sẽ mất...

 

Không qua bao lâu, Kỷ Vân Thư mới bước khỏi cửa thư phòng.

 

Bên trong, Vệ Dịch bàn, cầm lấy cây bút bỏ xuống, bắt đầu chữ lên giấy. Viết một cách nghiêm túc! Viết ngừng nghỉ!

 

Cho đến khi đến hốc mắt đỏ hoe, đôi tay run rẩy, cây bút trong tay mới dừng , buông lỏng, rơi xuống tờ giấy trắng chi chít chữ "Thư".

 

...

 

Kỷ Vân Thư trở về sân, thấy Cảnh Dung đang gốc cây long não xanh um tùm. Hai tay chắp lưng, ánh mắt ngước lên. Đợi nàng đến gần, mới hờ hững liếc nàng một cái.

 

"Không nỡ ?"

 

Lắc đầu!

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Thế còn Vệ Dịch?"

 

Nàng bên cạnh , im lặng hồi lâu mới : "Đệ sẽ ở ."

 

"Nỡ ?"

 

Kỷ Vân Thư đón lấy ánh mắt của , vẻ mặt ngưng trọng: "Tình trạng hiện tại của Vệ Dịch đang dần chuyển biến , là tính toán nhất."

 

Cảnh Dung trong lòng hiểu ý nàng. Bệnh của Vệ Dịch, lẽ sắp khỏi !

 

Hắn : "Thật ứng nghiệm câu 'đại nạn c.h.ế.t tất hậu phúc', chỉ là..." Hắn ngập ngừng.

 

Kỷ Vân Thư hiểu ý: "Ta ngài lo lắng điều gì. Trước khi đưa cho Mộ Nhược chữa trị, cũng nghĩ đến vấn đề . Ta sẽ dặn Phó thúc cho chân tướng cái c.h.ế.t của Vệ bá phụ và Vệ bá mẫu. Ta cả đời sống trong day dứt."

 

"Giấy gói lửa." Lời như gáo nước lạnh tạt mặt. lý.

 

, giấy gói lửa. Một khi Vệ Dịch khôi phục thần trí, thể truy cứu nguyên nhân cái c.h.ế.t của cha . Và dù Phó thúc giữ bí mật thế nào, khó đảm bảo sẽ lỡ miệng .

 

Cảnh Dung tiếp: "Nàng từng nghĩ tới , nếu mà Kỷ Nguyên Chức g.i.ế.c lúc đầu vốn là nàng, và chính vì một hành động vô tâm của cứu nàng mà hại c.h.ế.t cha ruột, còn đối mặt với nàng thế nào? Nàng đối mặt với ?"

 

"..."

 

"Hiện giờ nàng rời Vệ Dịch, Vệ Dịch cũng rời nàng. Vậy thì, đợi đến khoảnh khắc chân tướng phơi bày, sẽ ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-495-giay-khong-goi-duoc-lua.html.]

Sẽ sụp đổ! Sẽ tan vỡ !

 

Nàng im lặng, đáy lòng ngày càng trĩu nặng, nặng đến mức đè nén khiến nàng thở nổi.

 

Một lúc , nàng : "Cho dù giấy gói lửa, tin rằng sẽ hiểu." Vô cùng chắc chắn.

 

Thần sắc ngưng trọng của Cảnh Dung vì câu của nàng mà dần giãn . Hắn đưa tay vén tóc mái trán nàng, vuốt ve khuôn mặt tinh xảo .

 

"Bất kể nàng quyết định thế nào, đều về phía nàng."

 

Nàng gật đầu, khóe môi từ từ nhếch lên một nụ .

 

Bỗng nhiên...

 

"Khụ khụ!" Ngoài viện tiếng ho khan hai tiếng.

 

Cảnh Dung từ từ buông tay khỏi mặt Kỷ Vân Thư, theo hướng tiếng ho thì thấy Mộ Nhược đang dựa khung cửa, khóe miệng nở nụ đầy thâm ý. Một mùi rượu thơm nồng cũng bay theo.

 

"Thật khiến ghen tị c.h.ế.t ." Mộ Nhược ngửa đầu cảm thán.

 

Mặt Cảnh Dung sầm . "Từ bao giờ ngươi cái tật trộm thế?"

 

"Ta trộm, rõ ràng là một cách quang minh chính đại mà."

 

Sắc mặt Cảnh Dung càng thêm khó coi: "Nói , chuyện gì?"

 

Mộ Nhược xòe bàn tay , trong lòng bàn tay một quân cờ.

 

"Đương nhiên là tìm ngươi đ.á.n.h cờ . Tối qua ngươi thắng nhiều ván như , cam tâm, quyết tâm tái chiến."

 

Hừ, tiểu t.ử ! Còn chê thua đủ .

 

Khóe miệng Cảnh Dung nhếch lên nụ , bước lên hai bước: "Tiền cược là gì?"

 

"Ừm..." Mộ Nhược suy nghĩ, bước trong, , "Ba ván cược, bất luận cuối cùng đặt bao nhiêu quân, chỉ cần vây năm quân liền tính thắng. Ta nếu thua, điều kiện tùy ngươi . Ta nếu thắng, ngươi cung cấp rượu ngon cho uống thỏa thích, thế nào?"

 

Thật là tính toán!

 

Cảnh Dung sảng khoái đồng ý. Quay sang với Kỷ Vân Thư: "Nàng nghỉ ngơi cho khỏe , sáng mai chúng lên đường ."

 

"Ừm." Nàng gật đầu.

 

Đợi Cảnh Dung kéo Mộ Nhược ngà ngà say đ.á.n.h cờ, nàng đang định phòng.

 

Rầm!

 

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng đồ vật rơi xuống đất. Nàng cửa xem thì thấy hai nha đầu đang ngẩn bên cạnh một chiếc rương lớn.

 

Có lẽ vì chiếc rương quá cồng kềnh, một chiếc vòng sắt gắn đó đột nhiên bung , tuột tay rơi xuống đất. Hai nha đầu vẻ sợ hãi. Một tiểu nha đầu tay vẫn còn cầm chiếc vòng sắt rơi , mặt đầy vẻ kinh hoàng.

 

"Làm đây? Trong đều là di vật của lão gia và phu nhân, nếu hỏng, Phó thúc nhất định sẽ cho chúng một trận đòn."

 

"Được , mau mở xem, đồ đạc bên trong ngàn vạn đừng hỏng hóc gì."

 

Sợ vỡ đồ, hai nha đầu hợp sức mở rương kiểm tra xem thứ gì vỡ . Nắp rương mở, hai thở phào nhẹ nhõm. Cũng may đồ sứ gì, đều là quần áo vải vóc, qua là đồ dùng của trẻ con.

 

"Hóa là quần áo của công t.ử hồi nhỏ, dọa c.h.ế.t khiếp, cứ tưởng chúng vỡ đồ ."

 

"Đây còn cái hộp gấm nữa , cũng mở xem , bên trong là ngọc khí."

 

Nói , cầm chiếc hộp gấm đè phía lên, mở . Bên trong là một chiếc khăn tay màu vàng. Trên đó thêu một đóa hoa, bên cạnh hoa còn thêu một chữ.

 

Chỉ một chữ "Tuất"!

 

 

Loading...