Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 496: "Quốc Tiên"
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:39:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chữ "Tuất"?
Thần kinh não bộ của Kỷ Vân Thư đột nhiên căng lên, lòng bàn tay kìm siết chặt. Đầu tiên nàng sững từ xa vài giây, đó bước nhanh tới.
Chỉ thấy nha đầu thở phào nhẹ nhõm: "Hóa trong ngọc khí, thì , ."
Đang , Kỷ Vân Thư cầm lấy chiếc hộp gấm từ tay nàng .
"Kỷ ?"
Hai nha đầu ngơ ngác !
Kỷ Vân Thư chằm chằm chữ "Tuất" chiếc khăn tay, hồi lâu lời nào. Nàng cẩn thận lấy chiếc khăn , nắm trong tay, lúc mới phát hiện đây là một chiếc khăn nguyên vẹn, mà là một nửa, vặn tách từ giữa bông hoa nhài thêu chỉ đỏ.
Hoa nhài đỏ, căn bản chẳng ai thêu lên khăn tay màu vàng cả. nửa đóa hoa nhài nàng dường như gặp ở đó.
Đầu ngón tay nàng mân mê ngừng, đột nhiên, nàng nhớ .
Trong lòng chấn động!
, nàng thực sự gặp, là ở nghĩa trang. Quá trùng hợp! Thực sự quá trùng hợp!
Nàng cầm chiếc khăn, hỏi hai nha đầu : "Cái là của ai?"
Một nha đầu chỉ chiếc rương lớn: "Là để trong di vật của lão gia và phu nhân, đều là đồ của công t.ử hồi nhỏ."
"Ta hỏi chiếc khăn ."
Nha đầu ấp úng: "Chắc là..."
Lời còn dứt...
"Đó cũng là của công tử. Lão gia và phu nhân quý trọng, luôn dùng hộp gấm đựng, đặt trong rương lớn, ai cũng cho chạm ."
Giọng của Phó thúc!
Ông bước tới, tiếp: "Đồ đạc trong bộ đều là của công t.ử hồi nhỏ. Lão gia phu nhân luôn cất giữ cẩn thận, ngày thường đều cho khác đụng . Lần vì phòng bên dột nên mới chuyển đồ sang Tây viện. Kỷ , chiếc khăn vấn đề gì ?"
Không chỉ vấn đề, mà là vấn đề lớn.
Tảng đá lớn trong lòng Kỷ Vân Thư rơi bịch xuống đất, trong đầu cuộn trào những mảnh ghép hỗn loạn. Sau đó, từng chút từng chút ghép với . Cuối cùng cũng hiểu rõ bộ ngọn ngành.
"Cạch!"
Hai tay nàng run lên, hộp gấm trong tay rơi xuống đất.
Phó thúc vội vàng cúi xuống nhặt lên, hỏi: "Tiên sinh, ?"
Nàng cầm chiếc khăn, giọng điệu trầm trọng: "Phó thúc, chiếc khăn thể cho mượn xem một chút ?"
"Cái ..."
"Ta sẽ hỏng , sáng mai sẽ trả ngay."
Phó thúc nghĩ thầm, chỉ là một chiếc khăn tay thôi, cũng chẳng đáng giá bao nhiêu, vả là Kỷ , tự nhiên tin tưởng, liền : "Kỷ mở lời, xem thì cứ cầm xem."
"Đa tạ."
Nàng gật đầu nhẹ, trong viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-496-quoc-tien.html.]
Phó thúc bỏ chiếc hộp gấm trong rương lớn, trách mắng hai nha đầu : "Hai đứa các ngươi tay chân vụng về thế, mấy thứ đều là di vật của lão gia và phu nhân, tuyệt đối thể đụng hỏng. May mà bên trong đồ mềm, chứ nếu đựng đồ sứ ngọc thạch gì đó mà vỡ sứt mẻ thì cho các ngươi nếm mùi đau khổ đấy."
Tiểu nha đầu ủy khuất : "Phó thúc, chúng con sai . Là cái vòng sắt gỉ sét, tự nó đứt chứ trách chúng con ."
"Được , mau dọn dẹp , chuyển đồ sang Tây viện, tìm thợ rèn đến sửa cái vòng sắt ."
"Vâng."
Hai nha đầu thu dọn một chút, đóng nắp rương khiêng .
Phó thúc ngẩn đó một lúc, hiểu tại Kỷ Vân Thư đồ hồi nhỏ của công t.ử nhà . Chẳng qua chỉ là một chiếc khăn tay thôi mà, tuy màu vàng nhưng là vàng thật! Nghĩ mãi , ông lắc đầu bỏ .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Kỷ Vân Thư trở về phòng, im bất động, mắt chớp chằm chằm chiếc khăn trải bàn. Đầu tiên là đóa hoa nhài đỏ, chữ "Tuất" .
Nàng lấy miếng ngọc bội màu cam đỏ , ướm lên chữ "Tuất" khăn, nhẹ nhàng đặt chồng lên.
Thật lâu , nàng gọi một tiếng: "T.ử Câm."
Bóng dáng Thời T.ử Câm xuất hiện ở cửa, sải bước . Hai tay chắp : "Tiên sinh gì sai bảo?"
Nàng liếc mắt: "Ngươi lập tức bí mật đến thư phòng nha môn một chuyến, cùng giá sách bên trái một quyển sách tên là 'Quốc Tiên', mang về đây ngay."
"Vâng."
"Khoan , với bất kỳ ai, bao gồm cả Vương gia."
"Vâng."
Thời T.ử Câm hỏi nhiều, lập tức nhận lệnh, lui ngoài, thoắt một cái biến mất thấy.
Khoảng nửa canh giờ , nàng mang quyển "Quốc Tiên" về, giao cho Kỷ Vân Thư. Rốt cuộc nhịn hỏi một câu: "Kỷ , đây là sách gì ?"
"Gia phả hoàng tộc triều Đại Lâm chúng ."
"Tại tìm quyển sách ?"
"Tìm một đáp án."
Hả? Thời T.ử Câm thấy nàng lật xem cuốn sách, mày nhíu chặt, liền chuyện lành gì. Bèn lặng lẽ lui .
Kỷ Vân Thư ngày thường sách nhanh, nhưng cuốn "Quốc Tiên" nàng chỉ lật chậm, mà còn kỹ từng chữ, sợ bỏ sót điều gì. Trên "Quốc Tiên" chi chít những cái tên, từ khi Đại Lâm khai quốc đến nay, ghi chép tất cả họ tên, tự hiệu và phong hiệu của hoàng thất tông .
Mấy năm , khi triều đình phát cuốn sách xuống nha môn Cẩm Giang, nàng lật qua loa nhưng thấy quá nhàm chán nên ném sang một bên. Có khi còn lấy kê chân bàn cập kênh. Sau tên hồ đồ Lưu Thanh Bình thấy, sợ hết hồn, vội vàng cúi xuống lấy sách từ gầm bàn . Để tránh nàng lấy kê chân bàn, giấu cuốn sách lên tầng cao nhất của giá sách, còn lấy mấy cuốn sách nặng đè lên.
Vì thế, nàng sớm quên bẵng sự tồn tại của cuốn sách ! Nếu thấy chữ "Tuất" chiếc khăn tay, lẽ nàng cũng nhớ .
Lúc , nàng lật xem cẩn thận, từ trang đầu tiên là Thượng Tổ Hoàng Đế đến Tiên Hoàng, từ Tiên Hoàng lật đến triều đại hiện nay. Hy vọng trong lòng cũng theo trang sách vơi dần mà biến thành thất vọng.
Chẳng lẽ, thật sự là nghĩ nhiều ?
Cho đến khi... lật đến trang thứ năm từ lên, tay nàng khựng , ánh mắt dừng ở một cái tên trang giấy đó. Tay nàng run lên, cuốn "Quốc Tiên" suýt rơi xuống đất. Tuy đó đoán , nhưng vẫn khiến nàng kinh hãi.
Ngự Quốc Công!
Trang đó, khéo là gia phả của Ngự Quốc Công! Tên cũng , tự cũng , thậm chí phong hiệu cũng , đều rõ ràng đó, vô cùng chi tiết.
Nàng thông tin ghi đó, qua bao lâu mới gấp sách , nhẹ nhàng đặt sang một bên, im lặng đó, một lời.
Mãi đến khi trời bên ngoài dần tối đen, nàng mới thu dọn đồ đạc bàn, cầm lấy bức họa , xách đèn lồng ngoài.