Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 497: Noi gương Tiên Hoàng
Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:39:43
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phòng của Phúc bá.
Một nha đầu bưng bát t.h.u.ố.c mới sắc xong định thì Kỷ Vân Thư chặn . Nàng đặt đèn lồng xuống đất bên cạnh, bưng lấy bát thuốc.
Nói: "Ngươi nghỉ , để mang cho Phúc bá là . Nếu việc gì khác thì đừng nữa."
"Vâng!" Nha đầu hành lễ rời .
Đợi nha đầu khỏi sân, nàng mới bưng t.h.u.ố.c , thần sắc lạnh nhạt, bất kỳ cảm xúc nào. Vào trong, nàng đóng cửa .
Phúc bá lúc xuống giường, khoác một chiếc áo mỏng, bước chân khó nhọc từ mép giường tới, trong lòng thắc mắc. Đang yên đang lành đóng cửa gì?
"Kỷ , là...?" Ông hỏi.
Kỷ Vân Thư chỉ lẳng lặng xuống, chuyển chủ đề: "Phúc bá, ông uống t.h.u.ố.c cho nóng ."
Nàng đặt bát t.h.u.ố.c lên bàn, đồng thời cũng đặt bức họa mang đến sang một bên.
Nhìn thấy bức họa cuộn tròn, ánh mắt Phúc bá rõ ràng trầm xuống, mặt thoáng hiện vẻ khó chịu nhưng nhanh lướt qua. Biểu cảm và ánh mắt đó đều Kỷ Vân Thư thu đáy mắt.
Phúc bá tới xuống, ấn n.g.ự.c ho khan hai tiếng, lúc mới vươn đôi tay đầy nếp nhăn và vết chai sạn, bưng bát t.h.u.ố.c lên uống cạn.
Đồng thời, Kỷ Vân Thư đối diện cũng : "Vệ Dịch từ nhỏ lớn lên ở Cẩm Giang, tuy tâm trí bằng thường, nhưng cũng may Vệ bá phụ và Vệ bá mẫu bảo vệ , dạy dỗ thiện tâm và lòng hơn thường, thậm chí cảm thông với khác. Tuy từ nhỏ sống trong nhung lụa nhưng hề kiêu căng ngạo mạn. Những kẻ từ nhỏ thông minh nhưng đầy tự phụ đều khó bì kịp một phần. Ngay cả với một xa lạ như Phúc bá, cũng vô cùng quan tâm, còn dặn dò kẻ trong phủ chăm sóc ông thật , thậm chí giữ ông trong phủ để phụng dưỡng cả đời. Tấm lòng đó thật sự hiếm ."
Phúc bá đặt cái bát xuống, nở nụ vui mừng, tán đồng: " , Vệ công t.ử quả thực tâm địa thiện lương, đối với lão già cũng quan tâm chu đáo. Cũng kiếp tu phúc phận gì mà quen Vệ công tử. Tin rằng sẽ báo đáp, Vệ công t.ử tương lai nhất định như cá chép vượt vũ môn, đại phú đại quý."
Kỷ Vân Thư nhạt: "Hôm đó ở nghĩa trang, khi ông thấy Vệ Dịch, thái độ đối với rõ ràng khác hẳn khác. Trong ánh mắt thậm chí còn toát lên vẻ sủng nịch và từ ái. Không còn tưởng các quan hệ ruột thịt đấy!"
"Vệ công t.ử phận cao quý, chỉ là một kẻ thô kệch trông coi nghĩa trang, phận thấp hèn, quan hệ ruột thịt với Vệ công t.ử . Kỷ , cứ đùa."
"Thân phận cao quý mà ông , ý chỉ điều gì?"
"Thân phận cách biệt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-497-noi-guong-tien-hoang.html.]
Thân phận cách biệt! Nghe bốn chữ , lòng Kỷ Vân Thư nhói đau.
Ngón trỏ nàng gõ nhẹ từng nhịp lên mặt bàn, đó từ từ dậy, đến cửa sổ, đẩy cánh cửa sổ đang đóng chặt . Gió lạnh ùa từng cơn, cuốn theo những hạt mưa phùn, phả gò má vốn lạnh băng của nàng, càng thêm lạnh lẽo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bóng cây đại thụ bên ngoài loang lổ in mặt đất, cửa sổ và nàng, lắc lư ẩn hiện.
Thật lâu , nàng lưng về phía Phúc bá hỏi một câu: "Phúc bá, ông từng đến kinh thành ?"
Vươn tay , Phúc bá thở dài lắc đầu: "Kinh thành thì từng đến một , nhưng đó đều là chuyện của 20 năm , chút nhớ rõ nữa."
"Ồ?" Nàng nghiêng đầu, ánh mắt liếc qua, về phía cây bên ngoài, "Vậy để giúp ông hồi tưởng nhé. 20 năm , Tiên Hoàng băng hà, Tân Đế lên ngôi, hiệu là Kỳ Trinh, cũng chính là Hoàng đế Đại Lâm hiện nay. Nghe khi đăng cơ, ngài chỉ là một Bát hoàng t.ử mấy nổi bật. Người Tiên Đế chọn Trữ quân là Ninh Vương lúc bấy giờ. Cố tình Ninh Vương thích tranh đấu nên nhường ngôi Thái t.ử cho Bát hoàng tử. Sau khi Bát hoàng t.ử đăng cơ liền phong Ninh Vương Ngự Quốc Công."
"Haizz, chuyện hoàng gia dân đen chúng cũng chẳng quản . Cái gì Bát hoàng tử? Cái gì Ngự Quốc Công? Chẳng liên quan gì đến chúng cả. Bá tánh chúng cùng lắm chỉ đem chuyện phiếm lúc dư tửu hậu thôi. Mà quanh năm ở nghĩa trang, đừng chuyện phiếm, chuyện hoàng gia càng mù tịt."
"Đã , chi bằng để kể cho ông , dù cũng buồn chán, coi như g.i.ế.c thời gian. Chỉ là những chuyện , cũng là ngóng chắp vá mà thành. Nếu sai sót, ông cũng cứ coi như cho vui, đừng để trong lòng."
Phúc bá lời , thực trong lòng đại khái hiểu. Đôi tay già nua càng nắm chặt hơn!
Kỷ Vân Thư đợi ông đáp liền tự kể tiếp: "Câu chuyện còn bắt đầu từ Tiên Hoàng. Nghe khi Tiên Hoàng đăng cơ, vì lo sợ bào là Triều Hầu Gia mưu phản nên gán cho ông một tội danh xử treo cổ. Và đôi khi lịch sử luôn lặp một cách kinh .
Khi Hoàng đế hiện nay đăng cơ 20 năm , nhiều đại thần trong triều đều chịu cảnh tù tội, cách chức, xử trảm. Phàm là kẻ dã tâm khác đều gán tội danh. Ninh Vương khi phong Ngự Quốc Công giống như con hổ xiềng xích, nuôi bên cạnh Kỳ Trinh Đế. Ngự Quốc Công lo lắng sẽ giống như Triều Hầu Gia triều , chính ruột sát hại. Cho nên, từ ngày Kỳ Trinh Đế đăng cơ, ông sớm tính toán.
Ông âm thầm sai đưa Tiểu Thế t.ử lúc đó mới sinh và Tam phu nhân rời khỏi kinh thành. ai ngờ, mới rời kinh lâu, Tam phu nhân bệnh c.h.ế.t đường. Người đó chỉ đành mang theo Tiểu Thế t.ử đầy tháng tiếp tục . Không ngờ cơ duyên xảo hợp, gặp một gia đình giàu sinh con trai nhưng c.h.ế.t yểu. Vị phu nhân khi thấy Tiểu Thế t.ử thì yêu thích.
Để Tiểu Thế t.ử thể thực sự an , đó đành giấu diếm tất cả , bao gồm cả Ngự Quốc Công. Vì , ông giao Tiểu Thế t.ử cho gia đình , từ đó còn liên lạc nữa. bao năm qua, ông từng rời khỏi nơi đó, thường xuyên lén lút đến thăm Tiểu Thế tử, thấy bé ngày ngày khỏe mạnh lớn lên mới yên tâm. ai ngờ, chuyện mới qua 6 năm, Ngự Quốc Công phủ xảy hỏa hoạn lớn. Chỉ trong một đêm, 72 mạng bộ táng trong biển lửa. Không ai rốt cuộc đêm đó xảy chuyện gì? Cũng ai liệu Kỳ Trinh Đế... đang noi gương Tiên Hoàng ."
Ách! Noi gương Tiên Hoàng!
Nàng dùng từ ngữ nghiêm trọng bao! Tiên Hoàng vì củng cố ngôi vị mà tiếc g.i.ế.c bào Triều Hầu Gia. Vậy thì, Kỳ Trinh Đế thực sự cũng vì củng cố đế vị mà g.i.ế.c Ngự Quốc Công ?
Không ai chân tướng!
Và từ đầu đến cuối, khi Kỷ Vân Thư những lời , nàng đều đầu Phúc bá một nào. Bên tai nàng, ngoài tiếng gió vi vu cuốn từ cửa sổ, còn lờ mờ thấy tiếng nức nở nhỏ truyền đến từ phía ...