Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 510: Thắng dễ dàng, thua lại khó
Cập nhật lúc: 2025-12-11 07:02:07
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Thù chọn vẽ tranh, quả thực là đang khó Kỷ Vân Thư.
Không vì kỹ thuật của nàng kém hơn , mà là vì kỹ thuật vẽ của nàng quá .
để cắt đuôi cái kẹo mạch nha dính , nàng cần thiết để Lâm Thù chiếm thượng phong một mới . Thế nhưng là vẽ tranh ư?
Nàng thắng thì dễ dàng, nhưng thua để lộ dấu vết thì thật sự quá khó khăn.
Thấy nàng còn đang do dự, Lâm Thù tiếp tục khiêu khích: “Sao hả, dám?”
“Không gì là dám. Ta để ngươi chọn, mà ngươi chọn vẽ tranh, thì vẽ.”
“Tốt!” Lâm Thù hét to với những xung quanh, “Đem đồ đạc lên đây.”
Vì thế, dạt sang hai bên, cũng khiêng bàn dọn dẹp sang một bên, chừa trống ghép tám cái bàn với . Giấy và bút mực chuẩn đầy đủ, trải mặt bàn.
Quả nhiên giống như thi đấu!
Lâm Thù nhướng mày hỏi: “Bức 《Giang Bắc Hoài Nam Đồ》, ?”
Kỷ Vân Thư: “Biết.”
Làm ơn , bức 《Giang Bắc Hoài Nam Đồ》 lúc khai quật tại một ngôi mộ ở huyện Bình Khâu, Thiểm Tây. Trùng hợp là nàng cũng tham dự dự án đó, còn tận mắt thấy bức tranh phục chế trưng bày ngay mặt .
Trong tranh là cảnh c.h.é.m g.i.ế.c nơi sa trường, tướng quân dẫn binh lính chiến đấu dũng giữa khói lửa mịt mù, m.á.u chảy thành sông.
Lúc , nàng chấn động đến mức nào!
Lâm Thù : “Ngươi là , lấy 《Giang Bắc Hoài Nam》 tham khảo, vẽ một bức tranh, thế nào?”
“Tùy ý.”
Lâm Thù ngẫm nghĩ một chút: “Đã là thi đấu thì thể trọng tài.” Nói , chuyển ánh mắt sang Thương Trác, “Thương Trác, trong thư viện chúng đều kỹ thuật lâm mô (vẽ ) của lợi hại, họa sĩ (khả năng vẽ) cũng cao siêu. Lão sư mỗi duyệt tranh cũng để ở bên cạnh. Đã như , cùng vị Kỷ thi đấu, do trọng tài, thế nào?”
Thương Trác giúp Kỷ Vân Thư một câu, vốn định tiếp tục ẩn trong đám đông lặng lẽ quan sát là , hiện tại lôi trọng tài, cũng tiện thoái thác.
Đành : “Được.”
Kỳ thực cả đám đều , khả năng hội họa của Lâm Thù trong thư viện chỉ Thương Trác, thậm chí đôi khi Dư phu t.ử còn khen ngợi tranh vẽ còn thần vận hơn cả Thương Trác.
Cho nên ai nấy đều nghĩ thầm, Kỷ Vân Thư đây là tự chuốc lấy cực khổ!
Lâm Thù đề bút múa may giấy, dồn hết sức lực, tự tin tràn đầy.
So với , Kỷ Vân Thư đạm mạc hơn nhiều. Nàng nghĩ cách để thắng, mà là nghĩ để thua.
Thế cho nên qua thật lâu nàng mới đặt bút vẽ.
Khoảng một nén nhang , cả hai đều vẽ xong!
Học sinh xung quanh xúm , chen chúc về phía .
Trên bức tranh của Lâm Thù, vẽ đúng là cảnh tượng hô ứng với 《Giang Bắc Hoài Nam》, cũng là cảnh c.h.é.m g.i.ế.c nơi sa trường. Hắn vẽ một viên đại tướng cưỡi lưng ngựa, vó con ngựa giơ cao, vị tướng quân một khôi giáp dính đầy m.á.u tươi, tay cầm trường kiếm hung hăng đ.â.m tới một tên tiểu . Thần sắc khuôn mặt khắc họa , bất quá vì thời gian gấp gáp nên tinh tế.
cũng coi như là thần tác.
Khi chuyển tầm mắt sang bức tranh của Kỷ Vân Thư...
Một trận vang, tràn đầy trào phúng!
Nhao nhao chỉ trỏ: “Đây là tranh gì?”
“Thế cũng coi là tranh ? Đừng đùa chứ.”
“Ngay cả đứa trẻ con mới cầm bút cũng vẽ hơn thế .”
...
Tóm , đủ các loại lời chê bai khó đều tuôn .
Kỷ Vân Thư , chút nào để ý. Nhìn những đường nét lộn xộn giấy vẽ của , đáy lòng nàng hài lòng, chỉ trách khác xem hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-510-thang-de-dang-thua-lai-kho.html.]
Bất quá cũng , đúng là hiệu quả nàng mong !
Thua!
Hai bức họa đặt cạnh , ngay cả đứa trẻ con cũng thể cao thấp. Vô luận là từ chủ đề định ban đầu là từ kỹ thuật vẽ, Lâm Thù đều thắng.
Lâm Thù mặt đầy đắc ý, hất cằm về phía Thương Trác: “Huynh là trọng tài, xem, ai thắng?”
Đương nhiên là lão t.ử thắng!
Đôi mắt Thương Trác trầm xuống, hai bức họa hồi lâu, đó mới .
“Lâm Thù thắng.”
Lâm Thù rốt cuộc cũng xả cục tức, ưỡn lưng, mãn nhãn ngạo kiều, thập phần coi rẻ liếc qua bức tranh những đường nét : “Còn tưởng Kỷ họa sĩ siêu quần, hóa cũng chỉ thế.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Giọng điệu đầy khiêu khích!
Kỷ Vân Thư ngược thở phào nhẹ nhõm: “Tại hạ thua, cũng thừa nhận kỹ thuật vụng về, bẩn mắt . Càng thể bội phục tranh của Lâm công tử, chỉ trong ngắn ngủi một nén nhang mà vẽ bức tranh thần vận như thế , tại hạ cam bái hạ phong.”
Hai tay chắp , lễ phép khom chào.
“Kỳ thực tranh của ngươi cũng , ít nhất đường nét lưu loát.”
“Hiện giờ cũng thi xong , tại hạ cũng thua, xin cáo từ.”
Nói xong, nàng chuẩn rời , nhưng Đường Tư dễ dàng bỏ qua như .
Nàng ưỡn chắn mặt Lâm Thù: “Tranh của ngươi căn bản so với A Kỷ. Ta thấy A Kỷ vẽ tranh , vẽ giống y như thật, đó mới gọi là xuất thần nhập hóa. Ngươi vẽ cái căn bản lọt nổi mắt nàng , chẳng lẽ ngươi nàng đang nhường ngươi ?”
“Tiểu nha đầu, ngươi còn bậy sẽ kéo lưỡi ngươi . Bao nhiêu con mắt rõ ràng đang xem ai vẽ hơn ai, đều thấy , chẳng lẽ ngươi định tất cả chúng đều mù ?” Lâm Thù tức giận.
“Không sai, chính là mắt các ngươi đều mù. A Kỷ nhà mới khinh thường so đo với loại như ngươi.”
Kỷ Vân Thư lập tức kéo nàng : “Đường cô nương, chúng cần .”
“A Kỷ, rõ ràng ngươi vẽ hơn , vì nhường ?”
“Là do kỹ bằng .”
“Mới , tranh ngươi vẽ từng thấy, rõ ràng hơn .”
“Ngươi...” Kỷ Vân Thư thật sự còn gì để .
Đại tỷ, coi như cho một con đường sống ?
Lâm Thù trào phúng: “Không sách thì đúng là sách, một bức tranh cũng , còn luôn miệng ở đây dõng dạc. Cho nên sai, nữ t.ử liền nên ở trong khuê phòng thêu hoa dệt vải, giúp chồng dạy con mới đúng, còn ngoài xuất đầu lộ diện, còn e lệ mà kề cận với nam t.ử như thế.”
Nếu đó mấy câu “Duy nữ t.ử tiểu nhân khó dưỡng” Đường Tư hiểu, nhưng ba chữ “ e lệ” thì nàng hiểu, cũng rõ mồn một.
Lửa giận bốc lên đỉnh đầu trong khoảnh khắc, tròng mắt đều đỏ ngầu.
Hơn nữa tiếng nhạo xung quanh như liều t.h.u.ố.c kích thích mạnh dây thần kinh xúc động của nàng.
Nàng nghiến răng nghiến lợi, gầm lên một tiếng: “Ta cũng đám văn vẻ các ngươi, chỉ chơi võ mồm.”
Dứt lời!
Sợi roi bạc quấn bên hông nàng rút !
Theo động tác rút roi, một luồng gió lạnh thấu xương cũng nổi lên.
Roi dài vung , ánh bạc lấp lánh.
Theo tập tục của Hầu Liêu, roi đầu tiên, nàng quất mạnh xuống đất.
Chát!
Tiếng roi vang vọng trong học đường rộng lớn, đinh tai nhức óc!