Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 512: Đường Tư chịu trừng phạt

Cập nhật lúc: 2025-12-11 07:02:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chặt một bàn tay!

 

Cảnh Dung bao giờ tàn nhẫn như , càng đừng là đối với một nữ tử.

 

Thị vệ sững tại chỗ, dò hỏi.

 

Phảng phất như đang hỏi : "Chặt thật ?"

 

Cho đến khi ——

 

Cảnh Dung quát mắng: “Hai các ngươi còn theo?”

 

“Rõ!”

 

Thị vệ tuân mệnh, lập tức tiến lên bắt lấy Đường Tư.

 

Đường Tư vặn vẹo thể giãy giụa, hét về phía Cảnh Dung: “Ngươi tính là cái thá gì? Ngay cả cha cũng dám đụng đến , ngươi c.h.ặ.t t.a.y ? Dựa cái gì? Các ngươi buông .”

 

Bất đắc dĩ, giãy giụa kết quả!

 

Người lôi tới cửa.

 

Đột nhiên ——

 

“Chậm .”

 

Dư phu t.ử hô một tiếng.

 

Ông xách vạt áo choàng dài quét đất, bước lên phía hai bước, giơ tay lên.

 

Trầm giọng : “Tuy nơi rối tinh rối mù là bất kính với Nho học, đích xác đáng phạt, còn phạt nặng, nhưng thư viện Minh Sơn là nơi sách học thức, nên thấy máu.”

 

Mọi buồn bực!

 

Dư phu t.ử ho hai tiếng: “Việc của Đường cô nương khiến tức giận, nhưng cũng đến mức c.h.ặ.t t.a.y nàng. Đây việc của bậc thánh hiền. Cảnh công tử, ngài cũng , việc xảy ở thư viện Minh Sơn, tự nhiên cũng theo quy củ của thư viện Minh Sơn.”

 

Khóe môi Cảnh Dung khẽ cong, đúng như dự đoán của .

 

Hắn bất quá là chiếu tướng Dư phu t.ử một quân, đồng thời cũng cho ông một bậc thang để xuống.

 

Tự nhiên, cũng sẽ thật sự c.h.ặ.t t.a.y Đường Tư, nếu cùng loại như Cảnh Diệc gì khác .

 

Vì thế, chắp tay thi lễ: “Vậy giao cho phu t.ử xử lý.”

 

“Học đường phá hoại thành thế , hỏng hóc, bẩn thỉu. Theo quy củ, đầu tiên đ.á.n.h thước mười cái, đó dọn dẹp nơi sạch sẽ, đến Nho đường cung phụng Tiên sư Thánh đạo quỳ một đêm, coi như trừng phạt.” Dư phu t.ử .

 

“Được, cứ theo lời phu t.ử mà .”

 

Cảnh Dung sảng khoái đồng ý!

 

đương sự là Đường Tư gân cổ lên: “Ta mới cần quét tước nơi , còn quỳ một đêm? Mơ tưởng! Ta đời lạy trời lạy đất lạy cha , chứ quỳ đám văn nhân các .”

 

Kỷ Vân Thư đến bên cạnh nàng, hạ giọng : “Ngươi nhất yên lặng chút . Chuyện thật sự là ngươi sai, trừng phạt thế coi như là nhẹ nhất . Nếu ngươi còn như , ai bảo vệ ngươi .”

 

...”

 

“Dọc đường ngươi cũng tính tình Cảnh Dung đấy. Lời là nhất định sẽ . Ngươi nếu còn loạn nữa, tay ngươi thật sự còn .”

 

Đây cũng là hù dọa.

 

Đường Tư bình tĩnh , học đường đầy đất hỗn độn, kiêng kị liếc Cảnh Dung một cái, đó dùng sức vùng tay, hất hai thị vệ đang giữ nàng .

 

Nàng xoa cổ tay đau điếng: “Được , quét tước thì quét tước, quỳ thì quỳ.”

 

Coi như thỏa hiệp!

 

đám học sinh cam lòng, tiến lên lý luận: “Lão sư, như là xong ? Ả phá hỏng bao nhiêu bàn ghế, còn bao nhiêu sách vở, há thể bỏ qua như ?”

 

, thể cứ thế mà xong .”

 

Mọi kẻ một câu một lời, đều tỏ vẻ mãnh liệt bất mãn đối với cách giải quyết của Dư phu tử.

 

Dư phu t.ử còng lưng, sắc mặt đạm mạc.

 

Cảnh Dung : “Hôm nay tổn thất trong thư viện đều do chúng gánh vác. Bàn ghế đập hỏng, sách vở hư hại, các ngươi liệt kê hết danh sách, sẽ sai bổ sung đầy đủ bộ.”

 

“Có tiền thì ghê gớm lắm ?” Có mắng thầm.

 

, tiền chính là ghê gớm, ngươi quản chắc.

 

Ta là Vương gia!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-512-duong-tu-chiu-trung-phat.html.]

Ta là thần tài đấy!

 

Dư phu t.ử nghiêm giọng : “Việc cứ quyết định như . Cho dù là khác sai, thì cũng là do Lâm Thù . Hắn nếu hiếu thắng xúc động thì cũng sẽ gây hậu quả . Việc ai cũng nhắc nữa.” Nói xong, ông chỉ đám học sinh của , “Nhìn xem các ngươi từng một kìa, còn mau rửa ráy .”

 

Đám mới kinh ngạc phát hiện bộ nho sam vốn sạch sẽ của dính đầy mực nước, mặt, tay đều nhem nhuốc.

 

Sau đó, tất cả đều Dư phu t.ử giải tán.

 

Vở kịch khôi hài mới vội vàng kết thúc!

 

Dư phu t.ử trong lòng cũng bực bội, chẳng thêm cái cảnh tượng hỗn độn trong học đường nữa, tập tễnh ôm đầu mất.

 

Chuyện phỏng chừng sẽ trở thành vết nhơ duy nhất trong hơn bốn mươi năm dạy học của ông, liệt tấm gương trong sách vở.

 

Không bao lâu, tiểu đồng ném cho Đường Tư một cái chổi, một miếng giẻ lau, còn quên châm chọc một câu: “Đường cô nương, vất vả .”

 

Nàng túm lấy miếng giẻ vắt lên vai, cầm chổi chọc mạnh xuống đất vài cái.

 

Hừ một tiếng!

 

Cảnh Dung liếc bộ dáng tức giận của nàng, : “Cô nương nhỏ , lệ khí cũng lớn thật. Nếu ai cản ngươi, e rằng cả cái thư viện đều ngươi lật tung lên mất.”

 

Đường Tư trừng mắt : “Sớm muộn gì cũng ngày lật tung lên cho xem.”

 

“Thích cái tính quyết đoán của ngươi. Có điều, ngươi đem nơi quét tước sạch sẽ , nếu , tay nên chặt thì vẫn chặt.”

 

“Chẳng chỉ là quét tước thôi ? Ai mà ?”

 

Nói nàng bắt đầu trong học đường.

 

cô nương nào từng việc chân tay thế ? Ở nhà cơm ngon rượu say, cơm bưng nước rót, y phục tới tay, đừng cái chổi, ngay cả giẻ lau cũng từng chạm qua.

 

Cho nên chỉ một lát , bàn ghế vốn hỗn độn nàng cho càng thêm hỗn độn.

 

Cái bàn đổ thì giờ đổ!

 

Mực nước đổ thì giờ cũng văng tung tóe!

 

là hiện trường t.h.ả.m họa!

 

Mộ Nhược nén , tới chỗ Cảnh Dung, nhẹ nhàng huých , hỏi: “Ngươi thật sự định để nàng tự ?”

 

“Ngươi giúp?”

 

“Ta ngại tay bẩn.”

 

“Vậy ngươi còn nhảm.”

 

Lạnh lùng liếc một cái, Cảnh Dung liền kéo Kỷ Vân Thư rời .

 

Trên đường về hậu viện, Kỷ Vân Thư trộm đ.á.n.h giá một cái, thấy sắc mặt thanh lãnh, thật sự cảm xúc gì.

 

Nàng ấp úng mở miệng: “Việc cũng thể trách Đường cô nương. Nếu kéo nàng qua đó thì cũng sẽ xảy chuyện như . Hơn nữa, thật sự là do Lâm Thù ngôn ngữ khắc nghiệt khiến nàng nổi giận.”

 

Cảnh Dung trả lời.

 

“Ngươi c.h.ặ.t t.a.y nàng , chắc cũng là dọa thôi nhỉ? Chính là cho Dư phu t.ử một bậc thang để xuống, để ông phận Vương gia của ngươi mà bỏ qua chuyện , cũng tránh cho ông trong lòng oán hận. Chiêu cũng thật chuẩn xác.”

 

Cảnh Dung vẫn trả lời, chỉ là đôi môi mỏng lạnh lùng nhếch lên, lộ một nụ đầy ẩn ý.

 

Tà mị?

 

Hay là trộm?

 

Nam nhân ?

 

Luôn cho cảm giác âm tình bất định!

 

Kỷ Vân Thư cũng chuyện nữa.

 

Chờ tới cửa phòng, nàng đẩy cửa định , Cảnh Dung giữ chặt cổ tay nàng, khiến hình nhỏ bé của nàng đối diện với .

 

Tầm mắt nàng theo bàn tay đang nắm chặt di chuyển dần lên , bắt gặp đôi mắt trầm tĩnh thâm thúy của Cảnh Dung.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bốn mắt , hồi lâu chăm chú.

 

“Làm ?”

 

Nàng dự cảm chẳng lành!

 

Mà nụ ban đầu treo khóe môi Cảnh Dung giờ phút càng đậm thêm vài phần. Bàn tay dùng sức, kéo phụ nữ nhỏ nhắn mắt sát lồng n.g.ự.c , đầu cúi xuống.

 

Khoảng cách kéo gần!

Loading...