Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 525: Lấy máu

Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:06:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn giống chứ!

 

Phó Nguyên Sinh châm chọc: “Ta Lâm Thù, dọa đấy chứ? Lúc ở hiện trường. Ta đây trơ mắt bộ hài cốt vớt lên từ giếng, nhát gan mà cũng chẳng sợ lắm, sợ đến mức , thật đúng là chuyện lạ. Gan ngày thường lớn lắm ?”

 

“Huynh bậy gì đó? Ta... sợ!” Hắn mạnh miệng, cực lực phủ nhận, “Ta chỉ là đang nghĩ, Quách Hòa c.h.ế.t . Một năm ... chẳng rời khỏi thư viện ? Đang yên đang lành xuất hiện giếng.”

 

Giọng càng lúc càng nhỏ!

 

Nắm chặt tay, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

 

Phó Nguyên Sinh cũng buồn bực, chống khuỷu tay lên bàn, đỡ cằm: “Ta cũng thấy lạ. Huynh xem bộ hài cốt đó rốt cuộc là Quách Hòa ? Ta cứ thấy giống lắm, dù cũng chỉ là một bức tranh vẽ thôi, ai nàng vẽ bừa .”

 

“Bức tranh?”

 

, thể vẽ dung mạo lúc còn sống từ bộ xương trắng, kết quả liền vẽ một bức. Mà đừng , trông cũng giống Quách Hòa thật đấy, nhưng rốt cuộc thì , dù lão sư cứ tin sái cổ, chúng cũng hết cách.”

 

“Tối qua nàng so tài với , kỹ năng vẽ còn bằng đứa trẻ lên ba, thể vẽ một bức chân dung ?”

 

Lâm Thù nghi ngờ!

 

Một kẻ chỉ vẽ những đường nét lộn xộn mà vẽ chân dung, ai tin chứ!

 

Đối mặt với sự nghi ngờ của , Phó Nguyên Sinh ghé sát : “Lâm Thù, thật sự lừa , là thật đấy. Vẽ ngay mặt , tuy giống Quách Hòa nhưng thần thái thì vẫn vài phần. Bức tranh tinh xảo do vẽ vội, nhưng kỹ năng vẽ thì rành rành đó!”

 

Lâm Thù nghĩ thầm, hóa nọ tối qua là nhường ?

 

Thật đáng giận!

 

giờ phút , tâm trí đặt hết bức tranh của Kỷ Vân Thư, mà là về bộ hài cốt giếng .

 

Hắn kéo tay Phó Nguyên Sinh, truy vấn: “Huynh chắc chắn bộ hài cốt đó thật sự là Quách Hòa? Vậy tìm manh mối hung thủ ?”

 

“Tạm thời !”

 

“Vậy cái kẻ họ Kỷ còn gì nữa?”

 

“Cũng chẳng gì khác, chỉ bảo giải tán , nàng tra xét thêm. theo thấy, chắc cũng chẳng tra , đến lúc đó vẫn chờ của quan phủ tới.”

 

Nghe , nỗi lo âu trong lòng Lâm Thù cũng vơi bớt phần nào.

 

Phó Nguyên Sinh cảm thấy phản ứng của phần thái quá, liền cẩn thận hỏi dò một câu: “Lâm Thù, cái c.h.ế.t của Quách Hòa... chút gì đấy chứ?”

 

Hắn bỗng nhiên mắng: “Nói bậy bạ gì đó? Sao thể , giờ c.h.ế.t còn nữa là.”

 

“Cũng .”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Được , những gì cần cũng , mau , nghỉ ngơi thêm lát nữa.”

 

Hạ lệnh đuổi khách!

 

Phó Nguyên Sinh phủi phủi quần áo, dậy: “Được , nghỉ ngơi cho khỏe, đây.”

 

Xoay cửa, nhưng mới tới cửa liền đụng hai tên thị vệ.

 

Hai sắc mặt lạnh lùng, mày ưng như kiếm sắc, sát khí xông lên tận đỉnh đầu.

 

Tóm , kẻ đến ý !

 

“Các vị đây là...”

 

Phó Nguyên Sinh dứt lời, hai tên thị vệ gạt vai , xông .

 

Lâm Thù hiểu chuyện gì xảy , trợn tròn mắt, lập tức cảnh giác.

 

Hắn dậy lùi mấy bước: “Các ngươi gì?”

 

Vô cùng kinh ngạc.

 

Thị vệ lời nào, xông lên bắt lấy hai tay .

 

“Các ngươi ? Buông , buông ...”

 

Hắn giãy giụa gào thét.

 

Tay của đám thị vệ sắt đá khỏe, tay cũng vô cùng tàn nhẫn, trực tiếp ấn rạp xuống bàn, đ.á.n.h “rầm” một tiếng, ấm bàn cũng nảy lên.

 

“Các ngươi gì? Buông tay!”

 

Giãy giụa vô ích!

 

Một tên thị vệ kéo ống tay áo trái của lên, tên còn nhanh chóng rút một con d.a.o găm từ thắt lưng , chút khách khí rạch một đường mạnh lên cánh tay .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-525-lay-mau.html.]

“A!”

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên.

 

Chỉ thấy m.á.u tươi từ vết thương cánh tay từ từ chảy , thị vệ lập tức lấy một cái bình nhỏ hứng lấy dòng máu.

 

“Buông tay, các ngươi đang g.i.ế.c , báo quan!”

 

“Câm miệng!” Tên thị vệ quát, đuôi lông mày hiện lên vẻ tàn nhẫn, “Chỉ rạch một đường nhỏ thôi, lấy mạng ngươi mà kêu gào cái gì? Còn kêu nữa rạch một đường lên cổ ngươi bây giờ.”

 

“Ách!”

 

Người “c.h.ế.t đến nơi” thì hèn, Lâm Thù cũng ngoại lệ.

 

Bị dọa như , liền ngoan ngoãn im bàn, dám nhúc nhích.

 

Thế nhưng, Phó Nguyên Sinh lẽ dọa đến ngốc , chôn chân tại chỗ cảnh tượng bất ngờ , .

 

Chỉ trơ mắt chằm chằm.

 

Có lẽ do vết rạch quá nhỏ, m.á.u chảy chậm, tên thị vệ rạch thêm một đường nữa lên vết thương cũ.

 

“A!”

 

Lại một tiếng kêu t.h.ả.m thiết.

 

Đợi đến khi bình nhỏ đầy máu, hai tên thị vệ mới buông Lâm Thù , ném một lọ kim sang d.ư.ợ.c nghênh ngang bỏ .

 

Từ đầu đến cuối, đơn giản thô bạo.

 

Lâm Thù thả , cả trượt xuống đất, vội vàng ôm lấy cánh tay đang chảy máu. Cũng may thị vệ tay nhẹ, đến mức mất m.á.u quá nhiều.

 

Phó Nguyên Sinh vội vàng chạy đỡ dậy.

 

“Lâm Thù, ?”

 

“Huynh xem.”

 

Hắn vốn thương do đòn roi, rắn cắn, giờ lấy máu, môi trắng bệch còn chút sắc máu.

 

Khi lên , tức giận đập mạnh tay xuống bàn.

 

Bốp!

 

“Chuyện , xong với .” Hắn gằn từng chữ, “Đi, tìm lão sư.”

 

“Tìm lão sư gì?”

 

“Đòi công đạo.”

 

Ca , tưởng học sinh tiểu học mách lẻo chắc!

 

Thế là Phó Nguyên Sinh đành dìu tìm Dư phu tử.

 

Lúc , trong phòng Dư phu tử!

 

Dư phu t.ử xếp bằng chiếu, một tay đặt lên chiếc bàn thấp mặt.

 

Đối diện là Mộ Nhược đang bắt mạch cho ông.

 

Còn phía bên phòng là Đường Tư Thời T.ử Nhiên áp giải tới.

 

Nàng dạng chân ở đó, ánh mắt sắc bén đầy oán khí chằm chằm cửa. Thời T.ử Nhiên vẫn , đang trong sân.

 

Thời T.ử Nhiên cũng chẳng ngoài canh chừng nàng, chỉ lo nàng quấy rối, lúc đó ảnh hưởng đến việc phá án của Kỷ thì Vương gia nhà sẽ tha cho .

 

rằng, Đường Tư quả thực g.i.ế.c .

 

“Đồ khốn kiếp.”

 

Đường Tư nghiến răng nghiến lợi, rủa thầm một câu, đó hai tay bóp cái đầu lâu nhỏ bên hông kêu răng rắc.

 

Tóm , cả nàng tràn ngập sát khí, quanh như một ngọn lửa màu xanh bao quanh.

 

Chẳng thấy chút nào dáng vẻ dịu dàng, hiền thục của nữ nhi!

 

Từ lúc Thời T.ử Nhiên áp giải nàng đây, đầu Mộ Nhược to như cái đấu, trong lòng càng thêm oán trách Cảnh Dung.

 

Tên tiểu t.ử , lôi nha đầu ngoài thịt cũng , cứ đẩy sang chỗ , là ý gì đây.

 

Hắn âm thầm lắc đầu, thèm để ý, mặc kệ Đường Tư một một góc sinh sự.

 

 

Loading...