Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 527: Hung thủ là ngươi!

Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:06:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy vết thương , Dư phu t.ử kinh ngạc vô cùng.

 

“Cái ...”

 

Lâm Thù : “Chính là đám đó biến con thành nông nỗi .”

 

Giờ phút , Dư phu t.ử vẫn đang trong trạng thái ngơ ngác.

 

Chuyện gì với chuyện gì đây?

 

Đừng Dư phu tử, ngay cả Mộ Nhược và Đường Tư coi là “ cáo” cũng vô cùng buồn bực.

 

Bọn họ g.i.ế.c khi nào?

 

Vu khống!

 

Tuyệt đối là vu khống trắng trợn!

 

Dư phu t.ử : “Lâm Thù, bậy.”

 

“Học sinh tuyệt đối dối, nếu ngài tin thì cứ hỏi Nguyên Sinh.”

 

Phó Nguyên Sinh gật đầu lia lịa: “Lão sư, Lâm Thù đều là sự thật. Chính của bọn họ vô cớ xông phòng Lâm Thù, ấn xuống bàn, rạch một nhát lên tay, còn lấy một lọ máu. Rõ ràng là lấy mạng .”

 

Kẻ tung hứng!

 

Có điều, một lọ máu?

 

Thú vị!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mộ Nhược xong, trong lòng dường như hiểu chuyện gì xảy .

 

Thầm một tiếng.

 

Dư phu t.ử vết thương tay Lâm Thù, trong lòng quả thực chút xót xa.

 

——

 

Ông cũng thể vì thế mà hỏi tội của Cảnh Dung.

 

Cái gọi là ruồi bâu trứng nứt, tất nhiên sự việc nguyên nhân.

 

Ông về phía Mộ Nhược, hỏi xem chuyện gì xảy .

 

Mộ Nhược lắc đầu, tỏ vẻ .

 

Chỉ mở miệng với Lâm Thù: “Lâm công tử, về chuyện đòn roi ngày hôm qua, Đường cô nương cũng chịu phạt quỳ ở Nho đường suốt một đêm. Còn chuyện ngươi rắn cắn, chắc hẳn trong lòng ngươi rõ hơn ai hết rốt cuộc là chuyện gì. Còn về việc ngươi xông phòng, rạch tay lấy máu, liền kết luận là lấy mạng, g.i.ế.c ngươi, chuyện ... từ ? Ta thấy vết thương của ngươi nông, giống như đoạt mạng , hơn nữa vết thương ngay cả t.h.u.ố.c cũng cần dùng, một hai ngày là khỏi.”

 

Nói nhẹ nhàng, qua cũng tùy ý.

 

Lâm Thù tức giận: “Ngươi thì đơn giản lắm, chẳng lẽ chặt đứt tay mới gọi là đoạt mạng ? Từ khi đám các ngươi đến đây, trong thư viện liên tiếp xảy bao nhiêu chuyện. Các ngươi hại nông nỗi , còn năng đạo lý, trốn tránh trách nhiệm. Khổng Thánh dạy, kẻ lỗ mãng giỏi đổi trắng đen.”

 

Câu cuối cùng gần như là gào lên.

 

Thế nhưng ngay khi dứt lời ——

 

Bốp một tiếng.

 

Sau gáy ăn trọn một cái tát.

 

A!

 

Hắn kêu đau một tiếng, ôm đầu , liền thấy Đường Tư cao ngạo phía , một tay chống nạnh.

 

Sau đó ——

 

Nàng chỉ c.h.ử.i xối xả: “Ngươi đúng là hổ, còn dám là chúng hại ngươi rắn cắn. Rõ ràng là ngươi tâm trả thù thành, kết quả tự rắn cắn. Còn nữa, hai roi ngày hôm qua đáng lẽ quất mạnh hơn chút nữa, quất cho ngươi phế hai chân mới . Ngươi rạch tay ngươi lấy máu, cũng ai trượng nghĩa như . Có điều, đáng lẽ nên c.h.ặ.t t.a.y ngươi , để m.á.u từ từ chảy hết, cho đến khi còn giọt nào mới .”

 

Vừa , Đường Tư hình dung cảnh tượng đó trong đầu.

 

Nghĩ thôi thấy sảng khoái!

 

Lâm Thù bật dậy từ đất, hét mặt nàng: “Ngươi đừng tưởng võ công là ngon.”

 

“Ngon đấy, thì nào? Ngươi mà còn dám linh tinh, sẽ cắt lưỡi ngươi, đó ném chảo dầu chiên lên, cho ngươi cả đời nữa.”

 

“Người đang trời đang , các ngươi sớm muộn gì cũng gặp quả báo.”

 

“Ngươi mới...”

 

Lời Đường Tư kịp thốt , ngoài cửa truyền đến một giọng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-527-hung-thu-la-nguoi.html.]

“Ta thấy gặp quả báo là ngươi đấy.”

 

Chủ nhân của giọng là Cảnh Dung.

 

Nghe , trong phòng đều cửa.

 

Chỉ thấy Kỷ Vân Thư và Cảnh Dung từ ngoài cửa bước , sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị.

 

Hai cùng chắp tay chào Dư phu tử!

 

Lễ nghĩa vẫn chu !

 

Dư phu t.ử hiểu, hỏi: “Cảnh công t.ử đây là?”

 

Ánh mắt Cảnh Dung dừng Lâm Thù, môi mỏng khẽ nhếch: “Thư viện Minh Sơn tuy là mảnh đất phong thủy bảo địa, ba năm khoa cử sinh Bảng nhãn, nhưng ngờ diễn hết màn kịch đến màn kịch khác. Ta thật may mắn, thế mà gặp một vụ như .”

 

Lâm Thù thấy với , trong lòng chợt chột , loáng thoáng nhận ý tứ trong lời , bước chân lảo đảo lùi một bước nhỏ.

 

Bĩu môi giận dỗi, gì.

 

Cảnh Dung: “Lâm Thù, ngươi chẳng luôn miệng đang trời đang ? Câu sai.”

 

“Ngươi... ý gì?”

 

Giọng điệu run rẩy!

 

“Là khen Dư phu t.ử của các ngươi dạy dỗ một t.ử như ngươi.”

 

Lời quá quỷ dị!

 

Dư phu t.ử tự thấy khả năng hiểu của tệ, nhưng cố tình hiểu nổi lời Cảnh Dung.

 

Ông tiếp lời: “Lời Cảnh công t.ử là ...”

 

Bị cắt ngang!

 

Cảnh Dung : “Phu tử, về chuyện Quách Hòa g.i.ế.c.”

 

Mắt Dư phu t.ử sáng lên, chút kích động: “Đã tìm hung thủ ? Là ai?”

 

Cứ úp mở, trêu ngươi .

 

Kỷ Vân Thư ở bên cạnh bước nhỏ lên phía , ánh mắt cũng dừng khuôn mặt đang run rẩy của Lâm Thù, đó, từ đôi môi hồng nhuận chậm rãi thốt bốn chữ.

 

“Hung thủ là ngươi!”

 

Hả!

 

Bốn chữ nhàn nhạt, nhẹ nặng.

 

Lại khiến cả căn phòng yên tĩnh trong vài giây.

 

Đồng t.ử Lâm Thù chợt giãn , mặc kệ vết thương , vung tay áo lớn tiếng phủ nhận: “Ngươi đừng vu oan cho , g.i.ế.c .”

 

“Có ngươi , tự chứng cứ.”

 

“Được thôi, ngươi đưa chứng cứ đây, xem thử.”

 

Kỷ Vân Thư nhanh chậm, cầm hạt đông lật lên tay, đưa về phía : “Đây là của ngươi ?”

 

Vừa thấy hạt châu , Lâm Thù theo bản năng giấu tay lưng, mím chặt môi.

 

Động tác nhỏ đều Kỷ Vân Thư thấu.

 

“Ngươi cần giấu, hạt đông lật chính là một hạt trong chuỗi hạt cổ tay ngươi.”

 

“Không .”

 

“Vậy ngươi đưa tay đây xem.”

 

Ánh mắt Lâm Thù d.a.o động vài cái, mới đúng lý hợp tình đáp: “Chẳng lẽ chỉ vì một hạt đông lật mà nhất định là ? Trên đời ai cũng thể , tại ?”

 

Còn già mồm!

 

Loại như , cũng gặp nhiều .

 

Ai chăm chỉ nhảy nhận là hung thủ chứ?

 

Kỷ Vân Thư nhạt: “Không sai, sở hữu hạt đông lật đời nhiều, nhưng trong cả thư viện chỉ một ngươi . Chuỗi hạt đông lật 22 hạt, chắc hẳn chuỗi tay ngươi chỉ còn 21 hạt thôi nhỉ. Và hạt thiếu đó chính là hạt tay đây, là tìm thấy trong cái bình rượu đáy giếng. Đương nhiên, cái bình rượu đó là của ai? Hạt đông lật của ngươi ở trong bình rượu? Những điều thoạt liên quan đến cái c.h.ế.t của Quách Hòa, thế nhưng, tìm thấy hai loại vết m.á.u cái bình rượu đó, là của ngươi và Quách Hòa. Nói cách khác, khi Quách Hòa c.h.ế.t, ngươi mặt ở đó. Hoặc cách khác, ngày Quách Hòa rời , các ngươi xảy xung đột ở núi. Trong quá trình đó, chuỗi hạt cổ tay ngươi móc dây bình rượu của Quách Hòa, hạt châu rơi , tay ngươi cũng cứa đứt, m.á.u chảy lên cái bình. Còn Quách Hòa ngươi đ.á.n.h chảy máu, m.á.u cũng dính lên cái bình. Sau đó, ngươi ném xác cùng cái bình rượu xuống giếng.”

 

Câu chữ rõ ràng!

 

Lời đanh thép!

Loading...