Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 529: Sai sót về thời gian
Cập nhật lúc: 2025-12-11 15:16:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng luôn cảm thấy lời của Lâm Thù đầy rẫy những sơ hở!
chỗ nào đúng đây? Hiện tại bằng chứng ngoại phạm, danh hiệu hung thủ quả thực thể gán lên đầu .
Lâm Thù vẫn hùng hổ dọa : “Các ngươi vu oan cho , giờ chứng minh hung thủ, chẳng lẽ cứ im lặng tiếng thế ?”
Im cái đầu ngươi!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đồ hung thủ g.i.ế.c !
“Các ngươi cần thiết trả sự trong sạch cho !”
Trong sạch cái khỉ mốc!
Giờ đây, đang “kim bài miễn tử” hộ thể.
Đột nhiên ——
Cuốn sổ ghi chép đang giơ trong tay Đường Tư giật phăng lấy.
“Thứ rác rưởi gì đây.”
Xoẹt!
Nàng xé nát cuốn sổ, tung lên trung.
Sau đó nhún vai, dang hai tay: “Được , giờ còn bằng chứng nữa, xem ngươi thế nào? A Kỷ ngươi là hung thủ thì ngươi chính là hung thủ, tin A Kỷ nhà .”
Ồ!
Cứ thế mà xé ?
Người đàn bà đúng là điên .
Lâm Thù nổi trận lôi đình: “Con nha đầu hoang dã !”
“Ngươi mắng thử nữa xem, tin quất c.h.ế.t ngươi ngay bây giờ? Cho xong chuyện.”
Đang định sờ chiếc roi bên hông thì Kỷ Vân Thư giữ nàng .
“Đường cô nương, giờ lúc để cô hồ nháo.”
“A Kỷ, đang giúp ngươi mà. Hắn nhất định là hung thủ, lời giải thích căn bản là ngụy biện.”
Kỷ Vân Thư: “...”
Lúc , Thời T.ử Nhiên xông , hai lời, trực tiếp lôi Đường Tư ngoài.
“Ngươi gì ? Buông tay, giúp A Kỷ.”
Giọng lanh lảnh càng lúc càng xa...
Lâm Thù đống giấy vụn đầy đất, tức đến mức gân xanh nổi đầy trán, miệng lẩm bẩm c.h.ử.i một câu: “Con điên.”
Sau đó sang với nhóm Cảnh Dung: “Đồ vật tuy xé nát nhưng nghĩa là bằng chứng biến mất. Dù thế nào các ngươi cũng trả sự trong sạch cho .”
Một bộ dạng hùng hổ dọa !
Thế nhưng, tính khí nóng nảy của Cảnh Dung ai cũng .
Trong đôi mắt sắc lạnh của âm thầm bùng lên một ngọn lửa. Theo hai chữ “trong sạch” của Lâm Thù, ngọn lửa đó càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành quả cầu lửa nhe nanh múa vuốt lao về phía Lâm Thù.
Hắn chẳng màng đến tư thái cao quý của Vương gia, túm lấy cổ áo Lâm Thù, dùng sức kéo đến mặt.
Gằn giọng : “Nghe cho kỹ đây, đừng tưởng tìm mấy cái ghi chép vớ vẩn là thể rửa sạch tội danh, chứng minh ngươi hung thủ. Chỉ cần tìm thêm một chút bằng chứng nữa, sẽ lột da ngươi sống.”
Nói xong!
Vung tay ném Lâm Thù xuống đất.
Ai mà chẳng lúc nóng tính, cái gọi là phận đều là phù du.
Sau đó, kéo Kỷ Vân Thư rời khỏi phòng.
Trước mắt bao , Lâm Thù chật vật chịu nổi!
Hai ngày nay tuyệt đối là ngày xui xẻo của .
Mộ Nhược đỡ Dư phu t.ử xuống, đưa đơn t.h.u.ố.c đó cho tiểu đồng, dặn dò: “Cứ theo đơn mà bốc thuốc, sắc cho phu t.ử uống đúng giờ.”
“Vâng.”
Dặn dò xong, bước qua Lâm Thù vẫn đang bò rạp đất, thẳng ngoài.
Đuổi theo Cảnh Dung và Kỷ Vân Thư.
Hỏi: “Rốt cuộc chuyện là thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-529-sai-sot-ve-thoi-gian.html.]
Hai dừng bước, thấy xung quanh học sinh thư viện Minh Sơn nào liền kể rõ sự tình cho Mộ Nhược .
Hắn vỡ lẽ: “Hóa là . cũng giải thích , còn cuốn sổ ghi chép bằng chứng, đều chứng minh hung thủ.”
Kỷ Vân Thư cho là , nàng : “Nếu thực sự hung thủ, tại ép hỏi nhiều mới chịu nguyên nhân bình rượu hạt đông lật? Hơn nữa, quan sát thần sắc của , rõ ràng căng thẳng và chột .”
“Biết chỉ là căng thẳng thôi. Bất kỳ ai coi là hung thủ, ít nhiều đều sẽ biểu hiện như . Có cô nghĩ nhiều ?” Mộ Nhược nghi ngờ.
Nàng lắc đầu: “Ta cũng rõ lắm. Nếu thực sự hung thủ thì nghi ngờ nhất định điều gì đó, nên mới lộ thần sắc như .”
“Ý cô là thể hung thủ là ai?”
“Đây chỉ là suy đoán tạm thời.”
Phá án là như , đặt giả thiết, chứng thực giả thiết, đưa kết luận, lật đổ kết luận đó.
Một chữ thôi!
Mệt!
Cảnh Dung : “Vụ án nàng nhận thì lý do gì buông tay mặc kệ. Xem hôm nay chúng nán thư viện thêm một ngày nữa. Ta ngược xem xem tên Lâm Thù rốt cuộc che giấu bí mật gì.”
Đây là đầu tiên để tâm đến một vụ án như .
Đương nhiên, phần lớn nguyên nhân là xuất phát từ tò mò. Hắn xem xem hung thủ rốt cuộc là ai trong những học sinh thư sinh .
Mộ Nhược đột nhiên phát hiện trong ống tay áo thêm một vật, lấy xem mới phát hiện là bức thư Quách Hòa để .
Vỗ trán một cái.
“Xem , để quên đồ quan trọng thế . Vừa mượn Dư phu t.ử xem qua, Lâm Thù quấy rầy, lúc đó theo bản năng nhét tay áo, giờ quên béng mất. Ta trả thư cho ông đây.”
Đang định ——
Bị Kỷ Vân Thư gọi !
“Khoan , bức thư đưa xem.”
Mộ Nhược đưa thư cho nàng.
Nàng mở xem, mấy dòng chữ thanh tú chẳng giống nét chữ đàn ông chút nào, ngược giống nét bút của nữ t.ử hơn.
Trên đó cũng chẳng gì bất thường.
Nàng trả thư cho Mộ Nhược: “Huynh mau mang trả cho Dư phu t.ử . Thứ Quách Hòa để cho ông chắc chỉ bức thư thôi, đừng mất.”
“Ừ, trả ngay đây, mất .” Hắn , “ nếu các định ở thêm một ngày để phá vụ án hài cốt giếng , đành xem, chờ xem hung thủ lộ diện .”
Nói xong liền rời .
Từ sáng sớm đến giờ Kỷ Vân Thư nghỉ ngơi chút nào, Cảnh Dung bèn bảo nàng về phòng nghỉ ngơi hãy tiếp tục điều tra.
Nàng cũng ngoan ngoãn đồng ý!
Về phòng, nàng xoa cái cổ mỏi nhừ, tới bên cửa sổ, đẩy cánh cửa đang đóng chặt , đó đó suy tư về vụ án.
Từ lúc hài cốt vớt lên cho đến cuốn sổ ghi chép .
Mọi chi tiết nàng đều tỉ mỉ suy nghĩ một !
Miệng lẩm bẩm: “Rốt cuộc là sai ở ?”
Nếu hung thủ thực sự là Lâm Thù, nhưng ngày 13 hôm đó rõ ràng ở thư viện!
Như ...
Đột nhiên mắt nàng sáng lên: “Cho nên, nếu thực sự sai sót, thì đó chính là sai sót về thời gian!”
thời gian sai ở chỗ nào?
Nàng đào sâu suy nghĩ tiếp, nhưng đầu ong ong, đau nhức. Nàng lắc đầu, ép buộc bản tạm thời gạt bỏ những thứ đó, nghĩ nhiều nữa.
Định đưa tay đóng cửa sổ , nhưng nhấc tay áo lên, nàng chợt nhớ tới bức thư Vệ Dịch đưa cho lúc !
Động tác đóng cửa sổ dừng !
Nàng lấy bức thư Vệ Dịch đưa .
Đó là một tờ giấy thư bình thường, tên ngốc gấp gọn gàng ngăn nắp.
Mở xem!
Bên chi chít chữ .
Đập mắt là hai chữ ngay ngắn nhất —— Thư Nhi.