Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 541: Ta thà ngồi chung xe với cô còn hơn

Cập nhật lúc: 2025-12-12 07:35:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời tối nhanh!

 

Bất tri bất giác bên ngoài lất phất mưa phùn!

 

Kỷ Vân Thư sai thắp thêm một ngọn đèn trong phòng, xoa bóp cái cổ mỏi nhừ, đang định nghỉ ngơi.

 

"A Kỷ."

 

Nghe tiếng là ai.

 

Đầu nàng trong nháy mắt to như cái đấu, lông mày cũng khỏi nhíu .

 

Đường Tư bước , vẻ mặt ủ rũ, xuống bên bàn, chống cằm thở dài.

 

Ôi trời!

 

Đổi tính ?

 

Kỷ Vân Thư nàng từ xuống , nha đầu ?

 

"Đường cô nương, cô việc gì ?"

 

"Không việc gì cả!"

 

"Vậy cô thế? Lúc còn la lối om sòm, giờ im lặng thế ."

 

Đường Tư thở ngắn than dài.

 

Bĩu môi giận dỗi, hồi lâu mới thẳng dậy, đôi mắt dò xét chằm chằm Kỷ Vân Thư, hít sâu một : "A Kỷ, hỏi ngươi một câu."

 

Đá cũng nở hoa !

 

Kỷ Vân Thư : "Được, cô hỏi ."

 

Đường Tư định mở miệng ——

 

Cốc cốc!

 

Có tiếng gõ cửa.

 

Nghe tiếng , thấy Lâm Thù đó, vẻ hung dữ mặt biến mất, đó là vài phần áy náy.

 

Đường Tư thấy liền thu vẻ ham học hỏi ban nãy, lạnh lùng trừng mắt: "Ngươi tới gì?"

 

"Đường cô nương, ... tới xin cô, cũng cảm ơn Kỷ ."

 

"Ngươi? Xin ? Ngươi bệnh ?" Đường Tư hừ một tiếng.

 

"Ta..."

 

"Mau , ở đây hoan nghênh ngươi."

 

Kỷ Vân Thư lo nàng sẽ gây chuyện, vội kéo nàng lưng, với Lâm Thù đang ở cửa: "Vụ án kết thúc, cần lời cảm tạ."

 

"Kỷ , ngài là , để bụng những chuyện đó. nếu ngài, hiện giờ bắt đại lao . Cho nên, xin ngài nhận lấy lòng ơn của ."

 

Nói xong, cúi thật sâu!

 

Quả nhiên là đổi tính !

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Kỷ Vân Thư vẻ mặt lạnh nhạt: "Được, nhận lòng ơn của ngươi."

 

Lâm Thù thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

ngay đó, Kỷ Vân Thư : "Trải qua sự việc , hy vọng trong lòng ngươi thực sự hiểu rõ. Kỳ thi mùa xuân tháng bảy sắp đến, ngươi nên dồn hết tâm trí đó, đó là thi Đình. Tại hạ hy vọng trong tam giáp năm nay sẽ thấy tên ngươi đầu."

 

"Vâng, nhất định lực ứng phó, nhất định đoạt tam giáp, tuyệt phụ ân cứu mạng của và Vương gia."

 

Kỷ Vân Thư gật đầu.

 

Lâm Thù sang Đường Tư, cúi chào, vô cùng hối : "Đường cô nương, đây ăn lỗ mãng, chọc giận cô, quả thực là của . Ta xin cô."

 

Hả!

 

Đường Tư thấy đổi tính, thái độ thành khẩn như , dù nàng điêu ngoa đến thì bản chất vẫn là ăn mềm ăn cứng. Cho nên cơn giận trong lòng giờ phút cũng dịu xuống.

 

Xua tay: "Thôi , thấy thái độ ngươi thành khẩn như , chuyện cũ coi như bỏ qua. Bổn cô nương cũng hẹp hòi."

 

"Đa tạ Đường cô nương."

 

Nửa tảng đá còn trong lòng cũng rơi xuống.

 

Hắn cáo từ rời .

 

Đường Tư lầm bầm: "Tên thật thú vị, mới ngắn ngủi một ngày mà như biến thành khác. Quả nhiên con vẫn dọa một trận mới nhớ đời ."

 

"Được , chuyện qua thì đừng nhắc nữa. , nãy cô định hỏi chuyện gì? Hỏi , nếu sẽ cho cô."

 

"Ta..." Miệng nàng mấp máy, c.ắ.n môi, nuốt lời trong, "Thôi, hỏi nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-541-ta-tha-ngoi-chung-xe-voi-co-con-hon.html.]

Kỷ Vân Thư thích tò mò chuyện khác: "Nếu cô gì hỏi thì mau về , sáng mai chúng còn lên đường."

 

Lệnh đuổi khách!

 

Đường Tư nhích mông, cuối cùng vẫn rời .

 

Ngày hôm !

 

Cảnh Dung tuy chơi cờ với Dư phu t.ử cả đêm nhưng tinh thần càng hơn.

 

Hắn sai chất đồ đạc lên xe ngựa, chuẩn rời .

 

Dư phu t.ử tiễn.

 

đám học sinh dậy sớm chạy cổng thư viện tiễn đưa.

 

Hàn huyên vài câu khách sáo.

 

Kỷ Vân Thư lên xe ngựa, Đường Tư định theo thì Mộ Nhược kéo lên xe của .

 

Nàng trừng mắt: "Ngươi luôn chung với ? Sao còn kéo lên?"

 

Mộ Nhược : "So với Cảnh Dung, thà chung với cô còn hơn."

 

"Ngươi..."

 

"Sao? Cô ghét bỏ lắm ?"

 

"Ta..."

 

Đường Tư thở hắt , trong đầu tự chủ nhớ cảnh tượng hôm qua, nghĩ đến việc mặt chạm ... ngực, trong lòng tức ... thẹn thùng vô cớ.

 

Dứt khoát , thèm để ý đến .

 

Cảnh Dung từ biệt đám học sinh xong liền lên xe ngựa, lệnh xuất phát.

 

Đoàn xe ngựa bắt đầu lăn bánh.

 

Tiếng bánh xe lộc cộc vang vọng trong rừng núi.

 

Trong chiếc xe ngựa đầu!

 

Cảnh Dung nhắm mắt, tay đặt lên đầu gối, ngay ngắn.

 

Kỷ Vân Thư chơi cờ cả đêm với Dư phu t.ử chắc chắn mệt mỏi nên phiền.

 

Nàng vén rèm ngoài, hương đất và mùi trúc thanh khiết xộc mũi, thấm ruột gan. Bên ngoài gió nhẹ thổi, vài hạt mưa bụi bay , rơi môi nàng mát lạnh.

 

Khiến nàng rùng một cái.

 

Nàng vội rụt tay về, buông rèm xuống. Vừa ngay ngắn thì thấy Cảnh Dung ngả về phía .

 

Nàng theo bản năng ngả , kịp phản ứng thì Cảnh Dung xuống, gối đầu lên đùi nàng.

 

"Chàng..."

 

"Đừng động, để ngủ một lát!"

 

Hắn nhắm mắt, đầu dụi dụi đùi nàng.

 

Như một con mèo con!

 

Kỷ Vân Thư như nhận lệnh, ngoan ngoãn im, nín thở, hai chân dám cử động, để mặc ngủ.

 

Một lúc , Cảnh Dung dường như ngủ thật, nàng mới cúi xuống ngắm đàn ông .

 

Thấy đôi lông mày luôn nhíu chặt cảnh giác và lạnh lùng của giờ phút giãn , hàng mi dài cong vút như lá trúc khép chặt, khẽ run theo cơn gió nhẹ lùa , sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng lạnh lùng mím chặt cùng những đường nét góc cạnh như tượng tạc, tất cả đều toát lên vẻ ôn nhuận và lười biếng.

 

Hoàn khác với vị Vương gia cay nghiệt ngày thường!

 

Thiếu phần lạnh lùng, thêm phần dịu dàng.

 

Kỷ Vân Thư kìm đưa tay lên, những ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng chạm trán , lướt từ trán xuống đuôi lông mày, từ đuôi lông mày di chuyển xuống, khẽ chạm hàng mi dài của .

 

Chỉ là khoảnh khắc đó ——

 

Năm ngón tay nắm chặt.

 

Ách!

 

Nàng như chuyện bắt quả tang, tim thót , đáy mắt thoáng qua vẻ chột .

 

Cũng may Cảnh Dung vẫn nhắm mắt!

 

Nên thấy vẻ kinh hoảng của nàng.

 

Cảnh Dung nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, mặt cọ sâu hơn đùi nàng.

 

Ôn nhu : "Bổn vương rốt cuộc cũng hiểu vì Vệ Dịch cứ thích gối đầu lên nàng."

 

 

Loading...