Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 542: Ngọn gió Dung Vương này vẫn chưa ngã
Cập nhật lúc: 2025-12-12 07:35:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng rũ đôi mắt , chút hiểu.
"Từ nay về , cái gối đầu bổn vương cũng tham lam chiếm hữu, như mới thể đêm đêm yên giấc."
"Ta... là gối đầu?"
Phụt!
Cảnh Dung khẽ nhếch môi, mở đôi mắt thâm thúy nàng: "Nàng đó, lúc phá án thì thông minh vô cùng, cố tình lúc bổn vương lời thâm tình với nàng thì thành đầu gỗ."
"..."
Không gì.
"Vân Thư, thật hy vọng mỗi ngày chỉ cần mở mắt là thể thấy nàng bên cạnh."
Nàng mở lời đáp : "Ta lúc nào cũng sẽ ở bên cạnh ."
Ánh mắt thâm tình!
Năm ngón tay trắng nõn trong tay Cảnh Dung siết chặt hơn chút nữa.
Hắn an tâm chìm giấc ngủ.
Trong núi, tiếng bánh xe lộc cộc quan đạo, đoàn xe ngựa từ từ tiến về phía ...
Kinh thành!
Đại Lý Tự truyền đến một tin tức rợn : Thích khách hành thích Dung Vương mới đưa nhà lao Đại Lý Tự liền c.h.ế.t một cách bí ẩn, hơn nữa thi cốt vô tồn.
Là rắc Tiêu Cốt Tán, còn chút gì.
Nhà lao Đại Lý Tự tuy từng nhiều c.h.ế.t, nhưng từng gặp trường hợp nào như thế .
Nghe lúc ngục coi ngục , khéo thấy thể tội phạm như bọt biển đốt cháy, từng chút một tan biến sạch sẽ, đến cả cặn cũng còn.
Hắn sợ đến tè quần ngay tại chỗ!
Ngày hôm , Đại Lý Tự Thiếu khanh Dư đại nhân lập tức chỉnh lý một bản tấu chương, chuẩn vội vàng tiến cung diện thánh.
khỏi cổng Đại Lý Tự thì Đại Lý Tự Khanh chặn .
"Dư đại nhân ?"
Dư Thiếu khanh giấu bản tấu chương trong tay áo, cúi đầu bẩm báo: "Thích khách hành thích Dung Vương c.h.ế.t trong ngục, đang định tiến cung."
"Ngươi cần ."
Hả?
Dư Thiếu khanh , dường như nhận điều gì.
Đại Lý Tự Khanh chính là của Cảnh Diệc, mà thích khách cũng là do Cảnh Diệc phái . Nếu để Dư Thiếu khanh tiến cung bẩm báo chuyện với Kỳ Trinh Đế, lỡ lỡ miệng hớ, xảy sai sót, cuối cùng liên lụy đến Diệc Vương, đến lúc đó cũng thể thoát tội.
Cho nên ——
Hắn : "Việc sẽ đích tiến cung báo cáo Hoàng thượng, ngươi cần nữa."
" việc xưa nay đều do hạ quan , hơn nữa đại nhân chẳng thích tiến cung ?"
"Là thích, nhưng hôm nay khéo rảnh rỗi, hơn nữa mấy vụ án tồn đọng của Đại Lý Tự mấy hôm cũng cần trình báo lên, tiện thể mang cung luôn, đỡ cho ngươi thêm chuyến nữa."
Thật quan tâm khác a!
Dư Thiếu khanh cũng kiên trì nữa.
Đại Lý Tự Khanh bèn chuẩn một bản tấu chương, lên xe ngựa tiến cung.
Dư Thiếu khanh theo chiếc xe ngựa rời , thần sắc bình thản.
Cho đến khi Dư Tự Chính bên cạnh tới, hỏi: "Phụ , thật sự cứ để Đại Lý Tự Khanh như ?"
Dư Tự Chính chính là con trai của Dư Thiếu khanh, tuổi còn trẻ, hai tháng dựa chức vị của cha cửa .
Dư Thiếu khanh về hướng chiếc xe ngựa biến mất, lạnh một tiếng: "Vậy xem ai cung ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-542-ngon-gio-dung-vuong-nay-van-chua-nga.html.]
"Ý là?"
"Mau chuẩn ngựa."
Dư Tự Chính hiểu nhưng vẫn lập tức sai chuẩn xe ngựa. Cha kéo cùng lên xe, vội vàng về hướng hoàng cung.
Trên đại lộ dẫn đến hoàng cung, hai chiếc xe ngựa một một , cách xa cũng gần.
Lúc Đại Lý Tự Khanh vẫn an nhiên trong xe, hề cảm thấy chút nguy cơ nào.
Xe ngựa đang qua khu phố sầm uất, đột nhiên ——
"Dừng ~"
Xe ngựa rung lắc dữ dội, "rầm" một tiếng, dừng đột ngột!
Nửa Đại Lý Tự Khanh va mạnh thành xe, đau đến mức mặt mày nhăn nhó. May mà xe ngựa dừng hẳn, ngựa cũng hoảng sợ, nếu giờ chắc lăn lông lốc ngoài .
Hắn xoa bóp bả vai đau nhức, cách tấm rèm hỏi vọng : "Xảy chuyện gì?"
Giọng điệu vui!
"Đại nhân, bánh xe hỏng ."
"Bánh xe hỏng?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đại Lý Tự Khanh vén rèm xe, nhoài ngoài, thấy tùy tùng của xuống xe kiểm tra bánh xe.
Hắn đầu , thấy bánh xe bên trái cuốn một sợi dây thừng to, quấn chặt lấy bánh xe và trục lăn, khiến bánh xe thể nhúc nhích, kẹt cứng tại chỗ.
Tùy tùng đang sức kéo sợi dây thừng .
quấn chặt quá!
Quấn quá rối!
"Rốt cuộc là ?" Đại Lý Tự Khanh nhíu mày.
"Đại nhân, chắc là sợi dây cuốn từ đường."
"Bao lâu thì xong?"
"Tiểu nhân sẽ cố gắng nhanh nhất."
Tên tùy tùng dùng hết sức bình sinh để gỡ.
Đại Lý Tự Khanh sắc trời, thần sắc bắt đầu lo lắng.
Hắn hề chú ý một chiếc xe ngựa đang ngang qua, vượt qua xe ngựa của , tiếp tục chạy .
Dư Thiếu khanh hé rèm ngoài một chút, thấy xe ngựa của Đại Lý Tự Khanh đang kẹt cứng tại chỗ.
Hắn , buông rèm xuống.
Dư Tự Chính lúc nãy cũng ngoài, trong lòng tò mò: "Phụ , rốt cuộc chuyện là thế nào? Xe ngựa của Đại Lý Tự Khanh hỏng? Chẳng lẽ là..."
"Không sai, là do sắp xếp ."
"Hả?"
Dư Thiếu khanh : "Tất cả đều trong dự tính của Dung Vương. Vương gia nếu thích khách c.h.ế.t trong ngục, Đại Lý Tự Khanh nhất định sẽ đích tiến cung diện thánh, tội phạm tự sát, đó tìm cách ém nhẹm chuyện xuống. Cho nên ngài lệnh cho chuẩn sớm, nhất định ngăn Đại Lý Tự Khanh tiến cung, để bẩm báo việc với Hoàng thượng. Sau đó cứ một năm một mười kể với Hoàng thượng, thậm chí thể nghiêm trọng bao nhiêu thì cứ nghiêm trọng bấy nhiêu."
Dư Tự Chính vỡ lẽ, nhưng lo lắng: "Dung Vương xa đến Ngự phủ, tuy là điều tra vụ án Chẩn Tai Ngân, nhưng quan trong triều ai cũng hiểu rõ, đó là hạ sách của Hoàng thượng, cố ý lưu đày Dung Vương để ngài cuốn tranh đấu đảng phái, tránh kết cục như Thái tử. Hiện giờ kinh thành Diệc Vương ngấm ngầm khống chế. Phụ lúc chọn về phía Dung Vương, nếu xảy sai sót, Dung Vương thất thế vĩnh viễn về kinh thành, mà Diệc Vương đắc thế, vinh đăng đại vị, thì phụ chẳng là..."
Hắn dám tiếp.
Dư Thiếu khanh từ khi chọn phe Cảnh Dung lường những điều . chốn quan trường xưa nay là , chân bước thì thu , kết quả cũng chỉ hai: một là c.h.ế.t, hai là sống.
Thấy cha gì, Dư Tự Chính lo lắng nhắc nhở nhỏ: "Phụ , bây giờ đầu vẫn còn kịp, rốt cuộc Diệc Vương..."
Chưa hết ngắt lời!
Dư Thiếu khanh nheo mắt : "Nguy nhi, cha con việc khi nào lầm lỡ? Con đừng thấy Dung Vương hiện tại đẩy khỏi kinh thành, đại thế mất, Diệc Vương trở thành cây đại thụ trong triều. xưa nay, rồng sinh rồng, hổ sinh báo, ngọn gió Dung Vương vẫn ngã ."
Đợi đến ngày Dung Vương sát phạt trở kinh thành, đó chính là lúc Dư Thiếu khanh thăng quan tiến chức.