Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 549: Cởi áo giải nhiệt

Cập nhật lúc: 2025-12-13 07:55:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng thời, phủ Diệc Vương cũng nhận tin tức.

 

Đấu Tuyền vội vã đến bẩm báo với Cảnh Diệc: "Vương gia, điều tra rõ, Lại Bộ Thượng thư Bành Nguyên Hải quả thực qua với Dung Vương, cho nên việc Lại Bộ tham tấu liên quan đến Dung Vương. Tuy nhiên Bành Nguyên Hải đây việc trướng Kiều Chính, mà Kiều Chính lén lút qua với Vương gia. Thuộc hạ lo lắng liệu Hoàng thượng cho rằng là Vương gia cố ý xúi giục Lại Bộ tham tấu Dung Vương ."

 

"Đây cũng chính là điều bổn vương lo lắng." Cảnh Diệc trầm ngâm , "Tấu chương đều qua Thông Chính Tư sàng lọc mới trình lên. Không lý nào Khúc đại nhân ở Thông Chính Tư để lọt cuốn sổ tham tấu một vị Vương gia lên . Cố tình là ba năm chính bổn vương tiến cử Khúc đại nhân. Cho nên chuyện đều chĩa mũi dùi bổn vương, ám chỉ bổn vương âm thầm cấu kết với Lại Bộ và Thông Chính Tư, cố ý buộc tội Cảnh Dung để nhổ cỏ tận gốc."

 

"Vậy Vương gia, giờ ?"

 

"Lúc chắc phụ hoàng bên cũng nhận tin tức . Nước cờ của bổn vương... khó đây."

 

Giọng trầm xuống!

 

Mày nhíu chặt.

 

Đấu Tuyền: " nếu việc liên quan đến Dung Vương, thì là ai?"

 

Cảnh Diệc lắc đầu. Hiện giờ triều đình dư đảng Thái t.ử đều năng lực chi phối cả Lại Bộ và Thông Chính Tư.

 

Khống chế một bộ một tư, ngay cả là một Vương gia cũng .

 

Vậy kẻ giật dây, dùng kế một mũi tên trúng hai đích là ai?

 

Cảnh Diệc trầm giọng: "Phải mau chóng tính toán kỹ lưỡng."

 

Kẻo vị trí trữ quân biến!

 

Không, là ngôi vị hoàng đế biến.

 

...

 

Năm ngày , huyện Ngự Phủ!

 

Tại cổng huyện thành, Huyện lệnh Tả Nghiêu sớm dẫn đợi.

 

Mặt trời chói chang đỉnh đầu, trong nha môn nơm nớp lo sợ đợi nửa ngày trời.

 

Mồ hôi ướt đẫm!

 

Tinh thần mệt mỏi!

 

Tả Nghiêu lòng nóng như lửa đốt, lo âu thấp thỏm, tại chỗ, hai tay xoa đầy căng thẳng, ngóng xem xe ngựa Dung Vương tới , thở dài: "Đã giờ vẫn thấy nhỉ?"

 

Cứ thế, lải nhải hồi lâu!

 

Chu bộ đầu chịu hết nổi, lau mồ hôi to như hạt đậu trán, tiến lên : "Đại nhân, là về ạ, cứ đợi thế cũng cách."

 

Không đợi.

 

Nói gì cũng đợi.

 

Tả Nghiêu trừng mắt: "Về? Nhỡ đến mà ai đón tiếp thì ? Dung Vương phụng mệnh Hoàng thượng đến tra vụ mất tích Chẩn Tai Ngân, còn vị Kỷ là do Đại Lý Tự phái tới tra vụ án mấy năm . Ai cũng đắc tội , nếu chậm trễ thì hai cái đầu của và ngươi cũng đủ đền ."

 

"Vậy chỗ râm mát đợi ạ, nắng to thế , thêm lúc nữa chắc bọn gục mất."

 

"Ngươi lắm lời thế."

 

"Đại nhân..."

 

"Câm miệng." Tả Nghiêu quát.

 

Chu bộ đầu im bặt, lau mồ hôi, bất lực. Đại nhân nhà nhát như chuột cũng chẳng ngày một ngày hai.

 

Cho nên đành lùi sang một bên, ngẩng đầu mặt trời đỉnh đầu, chói đến mù cả mắt chó.

 

Còn đám bộ khoái nhỏ trong nha môn thì nóng đến mức đầu óc cuồng, sắp nướng chín cả .

 

Cứ thế nữa thì say nắng mất thôi!

 

vị Tả đại nhân vẫn kiên cường, thêm mấy vòng nữa.

 

Đột nhiên ——

 

Tiếng vó ngựa từ xa vọng , chỉ thấy thị vệ của Cảnh Dung cưỡi ngựa phi tới.

 

Uy phong lẫm liệt.

 

"Đến , đến ."

 

Mọi lập tức tỉnh cả ngủ, Tả Nghiêu cũng vội vàng chỉnh đốn quan bào nhăn nhúm, xốc tinh thần, cung kính con ngựa dừng mặt .

 

Thị vệ ghìm cương ngựa, cất giọng uy nghiêm: "Là Tả đại nhân ?"

 

" là hạ quan."

 

"Vương gia phái tới thông báo với Tả đại nhân một tiếng, bảo các ngài cần đón, mau về nha môn , Vương gia đến tối mới tới nơi."

 

"Tối?"

 

Như sét đ.á.n.h ngang tai.

 

Hóa đợi lâu như là công cốc ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-549-coi-ao-giai-nhiet.html.]

Thị vệ chỉ phụ trách thông báo chứ phụ trách an ủi, giật dây cương, thúc ngựa .

 

Haizzz!

 

Tả Nghiêu thở dài thườn thượt.

 

Chu bộ đầu như bắt thóp , ưỡn n.g.ự.c bước lên: "Đại nhân, bảo về mà, chúng đây cả buổi sáng như thằng ngốc, tối mới đến."

 

"Ngươi lắm mồm từ bao giờ thế?"

 

"Ta sự thật mà."

 

"Được , mau về nha môn hết ." Tả Nghiêu vẻ mặt bất lực, dây thần kinh căng thẳng cũng giãn . Vừa thả lỏng, chân mềm nhũn suýt ngã quỵ.

 

Mẹ kiếp, nóng c.h.ế.t .

 

Hắn lau mồ hôi rảo bước cổng thành.

 

Mọi cũng vội vàng đuổi theo.

 

Cuối cùng cũng heo sữa nữa.

 

...

 

Cách huyện Ngự Phủ xa, đoàn xe ngựa vẫn thong thả di chuyển.

 

Những thị vệ cưỡi ngựa nắng chiếu đến da thịt sắp nứt toác .

 

Nếu ngửi kỹ còn thấy mùi thịt nướng thơm phức.

 

Thơm lừng!

 

Dù là hán t.ử đồng da sắt thì ông mặt trời cũng chào thua.

 

Trời tháng bảy, oi nóng!

 

Quả thực là cực hình!

 

Trong xe ngựa cũng bí bách đến phát hoảng, thêm đường xóc nảy, càng lấy mạng .

 

Vì thế Cảnh Dung mới lệnh chậm , tránh vì vội vã mà xảy chuyện, sai thông báo cho Huyện lệnh Ngự Phủ một tiếng.

 

Kỷ Vân Thư vốn thể hàn, ít khi thấy nóng, nhưng giờ cũng chịu nổi.

 

Cảnh Dung nhếch môi tà mị: "Nếu nàng ngại thì cởi bớt áo , kẻo nóng quá sinh bệnh. Yên tâm, bổn vương ."

 

Ừm, bổn vương chỉ một cái thôi.

 

Tuyệt đối chỉ một cái.

 

Kỷ Vân Thư lườm : "Ta nóng."

 

"Nàng nóng nhưng bổn vương nóng."

 

Nói xong, động tác cởi áo, nhưng lập tức Kỷ Vân Thư ngăn .

 

"Chàng gì đấy?"

 

Cảnh Dung vẻ mặt vô tội: "Bổn vương nóng, cởi áo gì sai ?"

 

sai, ở hiện đại thì còn thể cởi trần, chỉ mặc quần đùi chứ.

 

——

 

Thấy nàng nhíu mày gì, Cảnh Dung hỏi : "Sao thế? Không cởi ?"

 

Được chứ!

 

Thế là Kỷ Vân Thư đành rụt tay về.

 

Chỉ là ——

 

Cảnh Dung cởi áo ngoài xong định cởi nốt áo trong.

 

"Khoan !" Kỷ Vân Thư ngăn , "Cởi áo ngoài là . Nếu thực sự nóng thì vén rèm lên."

 

"Vén rèm cũng chẳng giải nhiệt bao nhiêu, chi bằng cởi trần cho thoải mái."

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Chàng là cổ đại mà, thể bảo thủ chút ?

 

Mặt Kỷ Vân Thư xanh mét: "Giờ đang ở xe ngựa chứ trong phòng. Chàng cởi hết , lỡ ngoài thấy thì nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch."

 

Nàng đồn là đoạn tụ .

 

Giây tiếp theo, khóe miệng Cảnh Dung nhếch lên nụ xa, ghé sát nàng.

 

"Theo ý nàng , ở trong phòng đóng cửa thể cởi sạch?"

 

"Ách!"

 

Sập bẫy !

 

 

Loading...