Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 552: Uống rượu hỏng việc
Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:34:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Âm cuối kéo dài từ trong nha môn truyền ngoài.
Tả Nghiêu khom cái lưng phần "bỉ ổi", xách vạt áo quan bước nhanh tới. Dù đêm khuya trời trở lạnh nhưng vẫn mồ hôi nhễ nhại.
Đến mặt Cảnh Dung, quỳ rạp xuống đất cái "bịch".
Đám nha dịch theo cũng vội vàng quỳ xuống, dám hó hé.
"Dung Vương, hạ quan đón tiếp từ xa, đáng lẽ cửa thành nghênh đón, xin Vương gia thứ tội."
Hắn run rẩy quỳ mặt đất.
Cảnh Dung chằm chằm: "Tả đại nhân, là bổn vương cho phép ngươi cần nghênh đón, tội ở ngươi, lên ."
"Tạ Vương gia."
Đám mới từ từ dậy.
Tả Nghiêu đoàn mắt, trong lòng khỏi hoảng loạn nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh, vội : "Vương gia từ kinh thành tới đây, đường xa vất vả chắc hẳn mệt. Hạ quan chuẩn phòng ở hậu viện, Vương gia cứ yên tâm nghỉ ngơi một đêm."
Cảnh Dung "ừ" một tiếng.
Không thêm gì nữa.
Tả Nghiêu cung kính mời trong, sai thuộc hạ sắp xếp ngựa và xe cộ.
Trên đường đến Bắc Uyển, Tả Nghiêu nheo đôi mắt nhỏ, lén lút quan sát Mộ Nhược vài . Thấy mặc áo vải thô, tướng mạo cũng nhưng luôn toát vẻ lười biếng, đặc biệt là đôi mắt rũ xuống vẻ vô lực, chẳng chút tinh nào.
Chắc vị Kỷ nhỉ?
Sau đó, mới chuyển tầm mắt sang vị thư sinh điềm tĩnh, bước chân nhẹ nhàng .
Vị thư sinh hình gầy yếu nhưng dáng thẳng tắp, khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ, nét nữ tính, lâu thực sự khiến động lòng. Mà đôi mắt quả thực toát lên vẻ lanh lợi.
Người chắc hẳn là vị Kỷ do Đại Lý Tự phái tới điều tra vụ án con gái Tạ đại nương .
Hắn cố ý sán gần, nịnh nọt hỏi nhỏ: "Là Kỷ ?"
Kỷ Vân Thư liếc một cái, thấu con . Thấy tướng mạo tiểu nhân, mặt mũi gian xảo, lâu thấy vài nét giống Kinh Triệu Doãn.
Nàng đáp một nụ : "Đại nhân mắt tinh thật."
là thế thật!
"Đại danh Kỷ vang dội kinh thành, bản quan cũng sớm tiếng, càng kính nể khả năng phá án của . Vụ án con gái Tạ đại nương , tay chắc chắn sẽ phá ."
Kỷ Vân Thư tiếp tục bước , mắt thẳng, nhếch môi : "Tả đại nhân chuyện thật thú vị. Vụ án đó hai năm là do ngài thẩm, cũng là do ngài kết án? Hiện giờ mới đến, còn tìm hiểu vụ án, hồ sơ cũng xem qua, ngài vụ án đó nhất định phá . Nói như , đại nhân xử sai án ?"
Ách!
Người Tả Nghiêu cứng đờ, lập tức hoảng loạn, lắp bắp : "Đương... đương nhiên , chỉ là... thuận miệng thôi, thuận miệng thôi."
"Ồ."
"Kỷ đại nhân, ngài nghĩ thế nào về vụ án ? Đến lúc đó định thế nào?" Lại mang giọng điệu dò hỏi.
Nàng liếc , vẻ mặt khách sáo: "Trời muộn thế , đại nhân bàn vụ án với ngay bây giờ ?"
Bị ánh mắt đó , Tả Nghiêu vội : "Không , trời tối , tự nhiên đợi Kỷ nghỉ ngơi một đêm hẵng bàn."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Đã thì đại nhân còn nhắc gì?"
Xấu hổ cực độ!
Cảnh Dung phía hết cuộc đối thoại của hai , thầm nghĩ nha đầu miệng lưỡi sắc bén thật, chặn họng lão già Tả Nghiêu đến mức lời nào.
Thật thú vị!
Bắc Uyển.
Sân rộng, bài trí tố nhã, yên tĩnh, giống như một căn nhà biệt lập. Xung quanh trồng mấy cây thấp, gốc cây rải một vòng đá cuội, độc đáo. Viện chia , phía là sảnh, phía là phòng nghỉ, bảy tám gian phòng lớn nhỏ khác , đều quét dọn sạch sẽ, bài trí khá .
Tuy so với sân vườn trong phủ Dung Vương nhưng cũng là nơi ở .
Chắc hẳn vị Tả đại nhân chuẩn từ sớm để đón tiếp Vương gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-552-uong-ruou-hong-viec.html.]
Đường Tư đường mệt mỏi, đến nơi kêu đau nhức khắp , bảo một nha dẫn nghỉ .
Đợi sắp xếp xong xuôi, Tả Nghiêu chắp tay: "Vương gia, ngài thấy nơi ý ?"
Cảnh Dung là đứa trẻ lớn lên trong gian khổ, ngay cả nghĩa trang cũng từng ngủ qua, nơi tự nhiên hài lòng.
"Tả đại nhân, trời khuya, ngươi mau về nghỉ ngơi . Chuyện khác ngày mai hãy ."
"Vâng, nếu Vương gia còn cần gì cứ sai bảo bất cứ lúc nào."
"Lui xuống ."
Tả Nghiêu vẫn giữ nụ nịnh nọt mặt, khom lui .
khỏi viện, liền gọi quản gia trong viện tới.
Dặn dò: "Nhất định chăm sóc chu đáo, ngàn vạn đừng đắc tội vị Vương gia bên trong."
Quản gia : "Đại nhân yên tâm, tiểu nhân luôn túc trực."
"Quan trọng nhất là để mắt kỹ Vương gia và vị Kỷ . Có chuyện gì nhất định báo ngay cho ."
"Vâng."
Tả Nghiêu đầu trong viện một cái, thở dài, vung tay áo bỏ .
Trong viện.
Kỷ Vân Thư mấy gốc cây thấp một lúc lâu, đó cúi xuống nhặt mấy viên đá cuội nhỏ nhẵn bóng, tung hứng trong tay vài cái, khóe miệng nở nụ hài lòng, lúc mới dậy định đại sảnh.
Mộ Nhược bậc thềm ngoài sảnh, tay cầm một bình rượu đung đưa.
Rất phong thái nhàn tản của Lý Bạch!
Nàng định vòng qua trong, nhưng đột nhiên giơ tay túm lấy áo.
Hửm?
Kỷ Vân Thư cúi đầu .
Vừa lúc Mộ Nhược cũng ngẩng đầu nàng: "Kỷ , uống một chén ?"
Hắn giơ bình rượu trong tay lên.
"Huynh uống rượu, hỏng việc."
"Đêm hôm khuya khoắt việc gì chứ?"
"Việc lớn!"
Nàng xòe bàn tay , để lộ mấy viên đá cuội.
Mộ Nhược nhón một viên từ tay nàng, ngắm nghía: "Chỉ là một viên đá thôi mà, chẳng lẽ còn thể hô mưa gọi gió?"
"Tự nhiên."
Nàng lấy viên đá, nắm chặt trong tay, sảnh.
lúc tiểu nha đầu trong viện bưng mấy chén ngon lên, hành lễ với Cảnh Dung đang bên bàn: "Vương gia, uống chút nóng cho ấm ạ."
Giọng tiểu nha đầu dễ , tết hai b.í.m tóc thả n.g.ự.c trông nghịch ngợm.
Đặc biệt là đôi mắt long lanh.
Cảnh Dung mỉm với nha đầu đó, nụ khiến mặt cô bé đỏ bừng, cúi đầu rũ mắt, khóe miệng tủm tỉm , thẹn thùng vô cùng.
Sau đó co , chạy biến .
Nhìn bóng dáng tiểu nha đầu chạy , khóe miệng vương ý , bưng lên uống một ngụm.
Kỷ Vân Thư xuống bên cạnh , châm chọc một câu: "Ngay cả tiểu nha đầu cũng tha."
"Nha đầu đó còn nhỏ, là một đứa trẻ con, nàng đừng nghĩ lung tung."
"Ta nghĩ lung tung, là nghĩ nhiều đấy chứ."