quan tâm hỏi: "Bị bỏng ?"
Anh lắc đầu,  đó xoay xe lăn, gân xanh  mu bàn tay nổi rõ.
" lên lầu xử lý chút việc, hai  cứ tự nhiên."
Sao cảm thấy tâm trạng   chút  ?
Mẹ Kỷ vỗ vỗ tay , thở dài: "Chân A Hình  thương, tâm trạng nó khó tránh khỏi  , con hãy thông cảm cho nó."
 vội vàng lắc đầu: "Đó là điều nên ."
Bà  lấy từ trong túi xách  một tấm thẻ đen, nhét  tay : "Quà gặp mặt cho con, cầm lấy đừng từ chối."
 sững  vài giây, còn  chuyện  thế  ?
"Không từ chối,  từ chối, cảm ơn ! À , cảm ơn dì!"
Bà  bật  thành tiếng,  như băng tan: "Ha ha..."
Sau khi  Kỷ rời ,   tấm thẻ đen trong tay, mắt sáng rực. Hôn lấy hôn để mấy cái, quá đắc ý nên buột miệng   lời trong lòng: "Kỷ Hình,  đúng là bảo bối của em!"
Trên lầu đột nhiên  tiếng động,  ngẩng đầu lên , chỉ thấy một góc xe lăn.
: "..."
Sao tổng tài bá đạo cũng  lén  chứ? (Bực )
Tóm   liền yên tâm thoải mái ở  chăm sóc Kỷ Hình.  tự định vị bản  là quản gia 24/24 bên cạnh đại lão  xe lăn.
Vì , khi   quần áo,  giật lấy, dịu dàng : "Hình Bảo, em giặt giúp  nhé!"
Trên quần áo của   một mùi hương quen thuộc, nhưng   nhớ  . Vì ,  theo thói quen hít một  thật mạnh, còn  nhịn  mà nhận xét một câu: "A, thơm quá~"
Kỷ Hình: "..."
Vì   đầu  nên  chú ý thấy Kỷ Hình rùng  một cái.
Trên đường , một cô hầu nhỏ dừng  chào , đôi mắt to tròn long lanh,   thích.
Vì   nắm lấy tay cô bé: "Em gái  đang  học , hiện đang học sách gì?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé nhanh chóng đỏ bừng, nhỏ nhẹ : "Quý tiểu thư,  tên là Tiểu Viên, ...   nghiệp ."
 sờ sờ cằm, nhân lúc   ai xung quanh liền ghé sát tai cô bé: "Có  thăng chức tăng lương ?"
Cô bé trợn tròn mắt: "Cái gì?"
 nhét bộ quần áo của Kỷ Hình  tay cô bé, giống như đang trao đổi thông tin tình báo: "Em    quản gia ?"
Cô bé ngơ ngác gật đầu.
 mỉm  vỗ vỗ vai cô bé, vẻ mặt bí hiểm: "Bây giờ  hiểu ý chị là gì  chứ?"
Tiểu Viên ngây  vài giây,  đó mắt sáng dần lên, phấn khích đến mức lấy tay che miệng.
 hài lòng  cô bé: "Sau  ở bên cạnh chị nhanh nhẹn một chút, sẽ  lợi cho em."
Cô bé gật đầu lia lịa, ánh mắt   trở nên ngưỡng mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-no-cung-la-luc-tuong-phung/chuong-2.html.]
"Yên tâm,   việc của chị, em sẽ lo hết."
 cao thâm khó đoán: "Đi ."
Hihi,  thao túng  một  nữa .
Sau khi lười biếng trong phòng đến trưa,  đúng giờ gõ cửa văn phòng của Kỷ Hình.
"Vào ." Giọng  trầm thấp của Kỷ Hình vang lên.
 đẩy cửa bước .
Anh đeo kính gọng vàng, áo sơ mi trắng cài cúc chỉnh tề, tay áo xắn lên, để lộ những đường cơ bắp săn chắc. Kỷ Hình  chằm chằm  màn hình máy tính, thậm chí  thèm liếc  , lạnh lùng và kiềm chế.
"Quý tiểu thư,  việc gì ?"
Mắt    chằm chằm, lau nước miếng  hề tồn tại ở khóe miệng.
Kỷ Hình khóe miệng nhếch lên, thoáng qua  biến mất.
Chẳng lẽ  hoa mắt?
 mỉm   đến  mặt , ở góc độ   thể  thấy yết hầu của   chuyển động,  quyến rũ  mê hoặc.
Không nhịn ,  trực tiếp vòng tay qua cổ , cảm giác ấm áp khiến cả hai đều sững .
Cảnh tượng   quen thuộc, giống như  từng gặp trong mơ.
"Quý tiểu thư?"
Giọng  khàn khàn, đôi mắt đen sâu thẳm, một loại cảm xúc nào đó dâng trào mãnh liệt.
 nũng nịu: "Sao  khách sáo với em như , em   là vị hôn thê của  , gọi em là bảo bối là   mà."
Kỷ Hình: "..."
"Bây giờ  là giữa trưa , xuống ăn cơm thôi."
Anh  mặt , dái tai  đỏ.
"Em ăn  ,  còn  việc."
"Không  , em ăn  ngon~"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"..."
 chỉ thiếu nước bắt chước Tề Quý phi đặt tay  lên n.g.ự.c .
"Hình Bảo,   mà~"
Kỷ Hình nhắm chặt mắt: "...Đi thôi."
Hì hì, thế    là nắm chắc trong tay ?
Mọi  trong biệt thự thấy  và Kỷ Hình đúng giờ xuất hiện ở bàn ăn đều ngạc nhiên đến ngây , ánh mắt   mang theo sự kính nể. Vị quản gia tương lai Tiểu Viên nịnh nọt nháy mắt với , lặng lẽ giơ ngón tay cái lên.
: "..."
Bình thường Kỷ Hình  ít khi ăn cơm đúng giờ, khiến đầu bếp lo lắng đến mức xanh mặt, ngày nào cũng nơm nớp lo sợ, sợ mất bát cơm lương cao của . Vì  chỉ  thể dốc hết sức  việc chế biến món ăn, mỗi ngày đều thịnh soạn như Mãn Hán Toàn Tịch.
Thế  chẳng  là tiện nghi cho  !