Chớp mắt một cái, bốn năm trôi qua.
Sau khi  quyết định về quê phát triển  khi  nghiệp, dì Lý liền bảo Mạnh Túc đến đón .
Trước khi gặp ,  cứ suy nghĩ vẩn vơ  ngừng —
Không  giờ    bạn gái ,  thích ai ?
  khoảnh khắc  thấy ,  … bất kể thế nào, em vẫn thích .
Gương mặt  vẫn sắc nét như xưa, ánh mắt sâu thẳm mà trầm lặng.
"Sao  ở  thủ đô, về cái thị trấn nhỏ xíu   gì?"
"Anh đoán xem?"
"Theo bạn trai về ?"
"Em  gì  bạn trai!"
"Vậy cái tấm hình đăng lên story hồi  thì ?"
"Anh thấy ? Chuyện đó lâu  mà… Mạnh đội,  quan tâm em ?"
Anh nhướn mày,  nhạt:
"Miệng lưỡi em vẫn bén như xưa nhỉ."
Mạnh Túc đưa  đến nhà mới của ba   ăn tối.
Ba  bận việc  vắng, chỉ  dì Lý ở nhà.
 lấy  món vịt  trứ danh xếp hàng mua tận ở thủ đô,  ngọt ngào gọi:
"Dì ơi~~"
Dì Lý   một lượt, vui vẻ  tươi:
"Lâu lắm  gặp, Dao Dao càng lớn càng xinh. Có bạn trai  đấy? Đừng giống cái thằng Túc nhà dì, bao nhiêu tuổi đầu  vẫn  yêu đương gì cả!"
  cong môi, lén liếc sang Mạnh Túc — hóa  vẫn là trai độc ~
Tâm trạng  đang  , cho đến khi chuông cửa vang lên.
Một  phụ nữ dáng cao gầy bước .
  kỹ — là  quen cũ: Trần Lộ. Đồng nghiệp của Mạnh Túc, là pháp y.
 nhớ hồi lớp 8, cô  thường xuyên đến tìm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-anh-cung-yeu-em/2.html.]
Có một   vô tình   hai  định  cắm trại  cuối tuần.
 liền cố ý tắm nước lạnh mấy ngày liền để phát sốt,
khiến   ở nhà chăm sóc , hủy buổi hẹn .
Vậy mà bao nhiêu năm , cô  vẫn  bỏ cuộc?
Bây giờ họ… là mối quan hệ gì?
Ngồi bên bàn ăn, lòng  ngổn ngang.
Dù dì Lý nấu một bàn đầy món ngon,   chẳng  tâm trạng ăn uống.
Không khí  bàn cũng im ắng lạ thường,
chỉ  dì Lý là nhiệt tình mời mọc:
"Dao Dao, ăn đùi gà  con. Gầy thế   ăn nhiều lên.
Túc , đừng chỉ lo ăn, gắp miếng vịt  cho Trần Lộ ."
Anh…  mà thật sự gắp cho cô .
 nuốt  trôi nữa.
Ăn xong,  chủ động thu dọn bát đũa  bếp rửa.
Đang rửa dở, Trần Lộ  đến gần:
"Dao Dao, em thích đội trưởng Mạnh đúng ?"
" , thì ?" –   cô , ánh mắt  giấu nổi sự thách thức.
"Em còn nhỏ,  hợp với  …"
"Không hợp ? Thế cô thì hợp chắc? Suốt ngày tiếp xúc với xác chết, cô thấy  cao quý hơn  ?"
"Tưởng Mộng Dao, em  chuyện kiểu gì thế! Xin  ngay!" – Giọng của Mạnh Túc vang lên,   từ lúc nào    ở cửa bếp.
"Em  sai ?" –  đỏ mắt, trừng mắt  .
Trần Lộ kéo tay áo :
"Thôi bỏ ,   ngoài ."
Nhìn họ  mật rời khỏi bếp, mắt  cay xè.
 rửa nốt chỗ bát còn , chào dì Lý  rời khỏi đó ngay.