HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 112
Cập nhật lúc: 2025-09-11 12:48:10
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Đàn Minh Hoàn đè lên , thật đây là đầu tiên ngủ cùng một phụ nữ.
Trước đây tuy mạnh mẽ hôn Minh Hoàn mấy , nhưng cũng từng chuyện gì tính thực chất.
Giờ đây Lưu Đàn vươn cánh tay là thể ôm nàng.
Hắn cảm thấy bản thật giống như đang mơ .
Minh Hoàn ngủ, Lưu Đàn cũng bắt đầu ngấm men rượu cũng ôm nàng ngủ.
Nửa đêm, Lưu Đàn đột nhiên tỉnh .
Hắn đưa tay nhéo nhéo mặt Minh Hoàn xong hôn mấy cái mặt nàng, bóp bóp n.g.ự.c nàng nhưng vẫn cảm thấy phần chân thật.
Lực tay quá mạnh.
Lưu Đàn luyện võ quanh năm, bản chính là một gã thô lỗ nên đương nhiên cảm thấy gì nhưng Minh Hoàn thấy đau.
Nàng bóp hai cái thì tỉnh .
Minh Hoàn cau mày : “Điện hạ, bóp ?”Mặt Lưu Đàn đột nhiên đỏ ửng lên.
Hắn vẫn còn là trai tân, từng chạm cơ thể phụ nữ.
Hắn cơ thể nàng mềm mại thế , bóp cực kỳ thích.
Trước đây khi Minh Hoàn từ chối , tức lên, cáu kỉnh lên thì cái gì cũng quên sạch, chỉ dùng hết thủ đoạn để nàng.
mắt, Minh Hoàn rúc trong vòng tay , nũng nịu chất vấn …Lưu Đàn chút hổ, đáy lòng nổi… thể thể hiện .
Lưu Đàn lạnh mặt : “Ta bóp, nàng dám cho bóp hả?”Minh Hoàn cau mày : “ mà đau, điện hạ thô lỗ quá .
”Nàng ôm cổ Lưu Đàn cắn một cái chỗ khóe môi : “Đừng ồn ào nữa mà.
Điện hạ mau ngủ .”Lưu Đàn thể tin .
Hắn sờ lên khóe môi .
Minh Hoàn dịu dàng, đương nhiên nàng cắn chảy máu, nhưng — nàng chủ động cắn ?Lưu Đàn cho nàng ngủ: “Chúng còn động phòng .”Minh Hoàn động phòng.
Nàng sợ đau, cho nên, nàng tùy tiện ứng phó qua loa với Lưu Đàn.
Nàng ngủ tiếp, chờ tới khi tỉnh mộng, chừng nàng trở về hiện thực .
Lưu Đàn tính đa nghi.
Hắn nghi ngờ nàng ngoan thế chính là chạm .
Minh Hoàn dụi mắt: “ mà thực sự buồn ngủ lắm.
Điện hạ, ngày mai hãy động phòng, ?”Lưu Đàn : “Vậy nàng hôn cái nữa .”Minh Hoàn ôm lấy hai má Lưu Đàn, hôn tỉ mỉ mà dịu dàng.
Hôn xong, Minh Hoàn ghé bên tai Lưu Đàn, nhỏ: “Như thế đủ ?”Lưu Đàn chần chừ một thoáng, : “Lúc vì từ chối ? Giờ… nàng nghĩ thông ?”Thực Minh Hoàn cũng nhớ rõ lắm chuyện năm đó.
Hình như nàng đúng là từng từ chối Lưu Đàn.
Vì từ chối ư… Đại khái là bởi vì giở trò , lừa gạt nàng rằng nàng thai.
Minh Hoàn ở cạnh Lưu Đàn bao nhiêu năm như .
Lưu Đàn luôn đối xử với nàng .
Nàng thích Lưu Đàn.
Bây giờ, Lưu Đàn mắt chẳng qua mới hơn hai mươi tuổi, tướng mạo tuấn rắn rỏi, thể cho cảm giác an .
Minh Hoàn nghĩ, nếu như trở lúc bắt đầu, nàng cho Lưu Đàn rằng thực nàng thích .
Minh Hoàn gối lên vai Lưu Đàn: “Khi đó từ chối là bởi vì quá xa.
Có điều, mấy ngày nay ngẫm nghĩ thì nhận là thích .”Lưu Đàn dám tin lời Minh Hoàn.
Có điều, suy nghĩ tỉ mỉ thì Minh Hoàn là thiên kim tiểu thư, đột nhiên một gã xa lạ mạo phạm, đúng là nên tức giận.
Hơn nữa về còn ép buộc nàng, cợt nhả nàng.
Nàng cự tuyệt, cũng là hợp tình hợp lý.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Lưu Đàn Minh Hoàn chằm chằm: “Nàng thích thật ?”
Minh Hoàn gật đầu: “Thích thật.”Lưu Đàn cũng ôm chặt nàng hôn lên trán nàng: “Vậy nàng rời khỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-112.html.]
Nếu nàng đang dối thì nhất định cho nàng…”Minh Hoàn ôm chặt, bên đùi cộm lên đau.
Minh Hoàn , Lưu Đàn đang khó nén nổi cảm xúc.
nàng trải qua một đêm động phòng nữa, chuyện đó quả thực đau lắm.
Minh Hoàn do dự một lúc lâu.
Đột nhiên nàng nắm chặt lấy Lưu Đàn: “Điện hạ nhẫn nại một lát.”
Lưu Đàn: “!!!”
Lưu Đàn thật dám tin.
Hắn hết sức kinh hãi, giả dụ Minh Hoàn g.i.ế.c , cũng khiếp sợ thế .
Lòng bàn tay Minh Hoàn mềm mại, còn thoải mái hơn cảm giác sờ bông vải nữa.
tay nàng quá nhỏ, căn bản là một tay nắm hết nên thể dùng cả hai tay.
Minh Hoàn nhỏ giọng lẩm bẩm: “Điện hạ cũng quá đáng đó.”Ở chung với Lưu Đàn bao nhiêu năm như , về phương diện , Lưu Đàn quá chủ động mà Minh Hoàn thì vẫn luôn động.
Thế nhưng lúc đây, Minh Hoàn thể chủ động một .
Dù chăng nữa, chồng của nàng hiện giờ vẫn còn là một đàn ông trong sáng.
Minh Hoàn nhịn sẽ khó chịu.
Nàng ở đây thì chắc chắn thể để cho chịu đựng.
Nhịn bệnh thì lắm .
Mặt Lưu Đàn đột nhiên đỏ ửng.
Mắt sâu thăm thẳm Minh Hoàn chằm chằm, dường như dám tin là Minh Hoàn đang giúp .
Tay Lưu Đàn phủ lên tay nàng.
Hắn b*n r* nhanh.
Đây hẳn là nhanh nhất trong trí nhớ của Minh Hoàn, ước chừng xấp xỉ một khắc đồng hồ.
Minh Hoàn dùng tay áo lau mặt lấy khăn để lau.
Lưu Đàn dám tin thể nhanh như .
Tuy rằng một khắc đồng hồ tính là ngắn, thế nhưng, cũng đến nỗi kém đến thế.
Lưu Đàn cảm thấy mất mặt: “Ta…”Hắn giải thích nhưng tìm lời nào để giải thích.
Minh Hoàn an ủi lòng tự trọng tổn thương của Lưu Đàn: “Điện hạ lẽ là đầu tiên.
Lần sẽ thôi, yên tâm , điện hạ sẽ lợi hại.”Lưu Đàn cũng vì Minh Hoàn hiểu nhiều như .
Tạm thời nghĩ nhiều, Minh Hoàn trong sáng quyến rũ đều thích hết, chỉ cần nàng là Minh Hoàn thôi.
Lưu Đàn đột nhiên phủ kín môi Minh Hoàn, giọng nỉ non: “Lần nhất định cho nàng thế nào là lợi hại.”Minh Hoàn thầm nghĩ đêm nay cần Lưu Đàn giày vò, về phần — chừng còn tới thì nàng tỉnh .
Tới tận bây giờ, Minh Hoàn vẫn cảm thấy nàng đang mơ.
Nói chừng lúc nào đó nàng sẽ tỉnh mộng, thoát khỏi giấc mơ kỳ quái .
Minh Hoàn nhắm hai mắt , một nữa giấc ngủ.
Lưu Đàn ngắm Minh Hoàn thật lâu, ánh mắt hề dời .
Hắn cảm thấy hết thảy việc hôm nay đều giống như một giấc mơ, một Minh Hoàn thế dường như thuộc về .
chân thành tha thiết mà ôm Minh Hoàn lòng.
Khi tỉnh ngày hôm , Minh Hoàn sẽ vẫn đối xử với dịu dàng như đêm nay ?Lưu Đàn Minh Hoàn chằm chằm, chỉ lo nàng sẽ đột nhiên biến mất.
Ngày kế, Minh Hoàn mở mắt .
Nàng vốn cho là sẽ tỉnh ở trong cung, ngờ, nàng vẫn đang ở trong Vương phủ.
Lưu Đàn đang nàng.
Hình như cả đêm ngủ, đáy mắt ít tơ m.á.u màu đỏ, ánh mắt hung ác lạnh lẽo, giống như trời sinh cay nghiệt như thế.