HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 113
Cập nhật lúc: 2025-09-11 12:50:49
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Hoàn nhéo nhéo mặt Lưu Đàn.
Là thật.
Nàng nhịn mà nhíu mày.
Sao còn tỉnh nữa? Giấc mơ chân thật quá mất.
Lưu Đàn thấy Minh Hoàn tỉnh bóp mặt . Hắn chút khó hiểu: “Sao thế?”Minh Hoàn bò vai : “Không gì.”Lưu Đàn Minh Hoàn ôm, cả chợt cứng đờ.
Cơ thể Minh Hoàn thơm mềm đang dán chặt .
Lưu Đàn đột nhiên nhớ tới việc đêm qua nàng chủ động cho , thoáng chốc, cơ thể phản ứng.
Ngắm khuôn mặt xinh của Minh Hoàn, Lưu Đàn nuốt nước bọt: “Hoàn Hoàn ơi…”Minh Hoàn cọ cọ má lên cằm : “Điện hạ, mọc râu nữa , đ.â.m mặt đau quá.”Đàn ông mà, đều sẽ mọc râu.
Thẩm mỹ của triều đại là đàn ông ngăn nắp sạch sẽ, để một bộ râu dài cũng phù hợp với thẩm mỹ hiện tại.
Nếu nhếch nhác lôi thôi thì râu còn khả năng sẽ sinh chấy rận, cho nên đa đàn ông quý tộc sẽ cạo sạch râu.
Bởi vì qua một đêm, cằm Lưu Đàn lún phún màu xanh.
Hắn cố ý lấy cằm cọ cọ lên má Minh Hoàn: “Sợ đau thế ?”Minh Hoàn “” một tiếng: “Chúng dậy thôi.
Còn thỉnh an Thái phi nữa.”
Lưu Đàn ngờ nàng chủ động nhắc tới chuyện .
Hắn khẽ nhướng mày: “Ngoan ? Nàng sẽ kể tội mặt Thái phi đấy chứ?”Minh Hoàn khó hiểu: “Vì kể tội?”Lưu Đàn kéo nàng dậy: “Không gì.”Nàng thèm để ý tới những chuyện vui lúc thì cũng cần nhắc nữa, trái sẽ rước lấy bực dọc.
Minh Hoàn xuống giường một bộ quần áo khác, Lưu Đàn thì vẫn nàng chằm chằm.
Động tác của nàng tao nhã, ung dung, căn bản , một con gái trong sáng đáng yêu như , hôm qua thể chuyện với .
Dường như nhận thấy ánh mắt của Lưu Đàn, Minh Hoàn khẽ cau mày đầu liếc : “Điện hạ?”Đôi con ngươi của Lưu Đàn ngày càng sâu thẳm: “Hoàn Hoàn thế?”Minh Hoàn lắc đầu: “Không gì.
Ta chỉ tò mò vì luôn chằm chằm thôi.”Đương nhiên là bởi vì Minh Hoàn .
Minh Hoàn còn chải đầu.
Nàng gương trang điểm, đám thị nữ cũng hầu hạ nàng và Lưu Đàn.
Minh Hoàn nghiêng đầu, về phía Lưu Đàn: “Điện hạ, tới chải đầu cho .”Cả đám thị nữ đều sững sờ.
Các nàng đều rõ tính tình Lưu Đàn.
Điện hạ cũng kiên nhẫn, quen Vương phi lâu.
Với phận tôn quý của điện hạ, thể tự hạ thấp để chải đầu cho Vương phi chứ.
Thị nữ theo bên Minh Hoàn là Sào Ngọc cũng ngây .
Những khác hiểu ý Minh Hoàn nhưng Sào Ngọc thì hiểu.
Sào Ngọc Minh Hoàn hận Lưu Đàn.
Nàng hận Lưu Đàn ép nàng lấy mà hề quan tâm một chút nào tới tâm nguyện của nàng.
Nàng càng hận những lời lẽ uy h**p của Lưu Đàn.
Thế nhưng — lúc Minh Hoàn chủ động Lưu Đàn chải đầu cho nàng.
Lưu Đàn thoáng do dự: “Ta chải.”Sức lực của hình như lớn chút.
Hôm qua xuất phát từ lòng hiếu kỳ mà v**t v* nàng, mà cũng bóp nàng đau.
Ngay bây giờ, Lưu Đàn chỉ sợ khi đang chải đầu cho nàng thì sẽ cẩn thận mà kéo rụng tóc nàng.
Minh Hoàn cầm lược lên: “Chuyện đơn giản thế mà điện hạ cũng ạ? Hay là , điện hạ căn bản chạm ?”Minh Hoàn phát giác , hình như Lưu Đàn đối xử với nàng mấy phần xa cách, giống như là hiểu nàng cho lắm.
Sống chung với Lưu Đàn bao nhiêu năm nay, Minh Hoàn hiểu Lưu Đàn rõ.
Nàng kéo gần cách giữa hai .
Lưu Đàn : “Được, chải cho nàng.”Hắn lia mắt qua đám thị nữ: “Đều ngoài hết .”Đám thị nữ cúi đầu, căn bản dám hai lũ lượt lui ngoài.
Lưu Đàn cầm lấy chiếc lược ngà trong tay Minh Hoàn.
Mái tóc dài của nàng mềm mại vô cùng, mang theo hương thơm dễ chịu.
Lưu Đàn dùng lược ngà nhẹ nhàng chải tóc cho nàng, một lược chải đến ngọn.
Sau đó Minh Hoàn chọn trâm cài tóc.
Nàng lấy một cây trâm ngọc cùng với một cây trâm vàng gắn bảo thạch khua khua mặt Lưu Đàn: “Điện hạ cảm thấy cái nào hơn?”Thực Lưu Đàn cũng phân biệt cái nào hơn.
Chẳng qua, ở trong mắt , Minh Hoàn đeo cái gì cũng cả.
Lưu Đàn tiện tay chỉ một cái: “Cái .”Minh Hoàn để cây trâm ngọc.
Da dẻ nàng trắng nõn.
Hai tay nàng cầm trâm ngọc, mà trong khắc phân rõ tay nàng là ngọc trong sáng hơn.
Lưu Đàn ngắm bàn tay nhỏ của Minh Hoàn, nhịn mà nghĩ tới chuyện đêm hôm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-113.html.]
Nhớ tới đêm qua Minh Hoàn … cái đó vì .
Lòng Lưu Đàn vẫn vài phần rạo rực.
Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Minh Hoàn, khẽ hôn lòng bàn tay nàng.
Xong xuôi, hai gặp Thái phi.
Sở Tinh Trạch và Sở Tinh Tế cũng đang ở đây.
Trong khoảnh khắc thấy Minh Hoàn, rõ ràng trong mắt Sở Tinh Trạch lóe lên vẻ choáng ngợp.
Minh Hoàn cũng chú ý tới điểm .
Nàng nhớ tới sự việc lúc Lưu Đàn g.i.ế.c Sở Tinh Trạch chủ yếu là bởi vì Sở Tinh Trạch ôm dị tâm dành cho nàng.
Để tránh cho Lưu Đàn hiểu lầm nàng và Sở Tinh Trạch cái gì, khi từ chỗ Thái phi, Minh Hoàn mới một câu lơ đãng: “Ta luôn cảm giác ánh mắt Sở tam công tử kỳ quái.
Lần tới chỗ Thái phi gặp nữa .”Lưu Đàn híp mắt .
Ánh mắt Sở Tinh Trạch Minh Hoàn kỳ quái ?Lúc xế chiều, Minh Hoàn ở bên hồ nước cho cá ăn, Sở Tinh Trạch tới: “Chị dâu.”Minh Hoàn thầm nghĩ Lưu Đàn ghen như thế, bây giờ nàng và Lưu Đàn cũng thiết lắm, ngoài chia rẽ tình cảm thì .
Nàng dậy, khẽ mỉm : “Sở tam công tử tới bên tản bộ ? Ta cho cá ăn cũng mệt , giờ về đây.”Sở Tinh Trạch ngăn Minh Hoàn .
Hắn : “Tính tình họ .
Chị dâu gả cho , khó tránh khỏi khoan dung nhiều hơn chút.”Minh Hoàn : “Ta cảm thấy điện hạ .
Tam công tử chớ tới những chuyện nữa, để cho thì .
Ta về đây.”Nàng lạnh mặt khước từ.
Sở Tinh Trạch thấy nàng lãnh đạm như .
Hắn nếm mùi vị từ chối, trong lòng thực cũng hề vui vẻ.
Cách đó xa, sắc mặt Lưu Đàn lạnh .
Chỉ chốc lát , Minh Hoàn đang ngang qua một hòn núi giả thì đột nhiên nắm chặt cổ tay, ấn nàng lên đó.
Minh Hoàn dọa cho sợ hết hồn.
Ngẩng đầu lên thấy Lưu Đàn nàng mới thở phào nhẹ nhõm: “Điện hạ.”Trong mắt Lưu Đàn cơn thịnh nộ đang bốc lên: “Nàng mới gì với hả?”Minh Hoàn ít khi thấy Lưu Đàn giận dữ thế .
Nói thật, đây là đầu tiên Minh Hoàn thấy Lưu Đàn tức giận thế.
Nàng chớp chớp mắt, : “Tay đau.
Điện hạ, thả tay !”Lưu Đàn cũng buông tay.
Hắn , Minh Hoàn rốt cuộc chuyện gì với những gã đàn ông khác.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
h*m m**n chiếm hữu dành cho Minh Hoàn quá mạnh.
Hắn thích nàng một câu với bất cứ gã nào.
Minh Hoàn sắc mặt u ám thế , thực trong lòng nàng cũng sợ.
Người và Lưu Đàn mà nàng , cũng giống như là cùng một .
Minh Hoàn : “Cổ tay đau quá…”Nước mắt nàng lã chã rơi xuống, nóng hôi hổi rơi lên mu bàn tay Lưu Đàn.
Đáy lòng Lưu Đàn bỗng nhiên chút bối rối.
Hắn thả lỏng tay, quả nhiên, cổ tay Minh Hoàn nắm tím bầm cả lên .
Lưu Đàn lập tức cảm thấy đau lòng.
Hắn bắt đầu hối hận vì thô lỗ với nàng như thế.
Hắn tra hỏi nàng nữa.
Dù thì Sở Tinh Trạch vẫn còn đang ở trong phủ, trực tiếp xử lý Sở Tinh Trạch là .
Lưu Đàn đắp thuốc cho Minh Hoàn.
Minh Hoàn rõ vì tính tình Lưu Đàn sẽ trở nên nóng nảy dễ nổi giận như , thế nhưng, nàng thể Lưu Đàn vẫn còn thích nàng.
Mặc dù như thế, nên tủi thì Minh Hoàn vẫn tủi .
Sau khi cổ tay đắp thuốc xong, Minh Hoàn cúi đầu : “Điện hạ, cưới , vì với chút?”Lồng n.g.ự.c Lưu Đàn chợt đau nhói.
Thực thì, hiện giờ Minh Hoàn đối xử với lắm , là khống chế bản tính của , luôn nổi cơn ghen.
Vừa thấy khác tiếp cận Minh Hoàn là trong lòng sẽ khó chịu.
Lưu Đàn : “Là đúng.
Hoàn Hoàn , nếu nàng cảm thấy oan ức thì mặc cho nàng đánh chửi đấy.”
Minh Hoàn : “Ta đánh mắng gì chứ.
Ngộ nhỡ nổi giận g.i.ế.c , chắc chắn sẽ sức chống .”Lưu Đàn nhẹ nhàng ôm lấy vai nàng: “Ta sẽ g.i.ế.c nàng .
Vừa nãy là sai, nên hung dữ với nàng.
Hoàn Hoàn, nàng đừng giận, ?”Rõ ràng đêm qua và sáng sớm hôm nay, Minh Hoàn đều với nhưng khống chế tính tình mà nàng thương.