HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-09-11 07:03:45
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực trong lòng chút xíu mơ mộng viển vông, ngộ nhỡ Minh Hoàn thích thì , chỉ cần vẻ nhã nhặn một chút, bình thường một chút, Minh Hoàn sẽ rơi tay .

Cho dù cuối cùng nàng lòng , còn thể cân nhắc cưỡng ép tới bên .

Cuối cùng lúc Minh Hoàn tỉnh , chẳng , nàng giơ tay lên vân vê bông tai của .

D** tai hình như đau, nàng cho rằng cẩn thận đè lên.

Trong khí vẫn như cũ là hương hoa bách hợp mơ hồ, trong mùi hương , trộn lẫn một chút xíu mùi đàn hương trầm .

Minh Hoàn để hầu đốt thêm hương liệu trong lư hương nữa, nàng quen cái mùi cho lắm.

Đã sắp chạng vạng tối, Minh Hoàn đến sân dạo.

Sân lớn, một giàn đồ mi, hoa đồ mi đang lúc nở rộ, từ xa là một mảnh tuyết trắng.

Trong sân cũng hoa cỏ cây cối quý giá khác, nước suối sống động, chày đá đặc sắc, cũng một kiểu thú vui tao nhã khác.

Trong nước đương nhiên thể cá, Minh Hoàn hòn đá, phát hiện bên cạnh giàn đồ mi một cánh cửa nhỏ, chắc là thể ngoài.

Nàng tới phủ Mục Vương, cũng lòng nào mà tới những nơi khác, chỗ cũng là nhà , việc vẫn nên cẩn thận là hơn.

Điền Vũ Vận ở cùng một chỗ với nàng, cũng coi như là bớt chút phiền phức.

Phủ Mục Vương so với Minh phủ, bảo vệ nàng khắp nơi, nếu Điền Vũ Vận dám gây chuyện, cũng ai lo cho .

Minh Hoàn cụp mắt suy nghĩ.

Cách xa ở bên ngoài cánh cửa đó, Lưu Đàn chờ đợi chút sốt ruột, khuôn mặt khôi ngô tuấn chút u ám, thoạt đáng sợ.

Một cánh cửa nổi bật như , chắc đều đẩy xem một chút chứ? Sao Minh Hoàn còn mở nữa?

Hắn là một phu quân thương như thế, ở chỗ mong tình cờ gặp nàng đấy, Minh Hoàn còn tới?

Chẳng lẽ là giàn hoa đồ mi quá lớn, Minh Hoàn thấy cánh cửa ?

Có cần cho ngày mai phá bỏ giàn hoa đồ mi nhỉ?

Lưu Đàn siết chặt nắm đấm.

....

Cơm tối là dùng ở chỗ Mục thái phi.

Mục thái phi quả thực thích mẫu đơn, viện của bà đặt tên là Thiên Hương Viện.

Thế gian nhiều danh hoa, chỉ mẫu đơn là quốc sắc thiên hương.

Mục thái phi như uy nghiêm lạnh lùng, nhưng cũng một mặt dịu dàng.

Bởi vì sợ Minh Hoàn quá mức gò bó, Mục thái phi cũng bảo đầu bếp trong phủ các món sơn hào hải vị để chiêu đãi.

Như sẽ vẻ quá mức, như là cố ý khoe khoang .

Trên bàn chẳng qua là món ăn bình thường trong Vương phủ.

Minh Hoàn sơ qua, hải sâm hầm nấm, bào ngư đậu phụ, cá lặc chưng rượu mật, thịt viên bát bảo, canh gà gân hươu, ba ba chiên muối, nấm Khẩu Bắc xào nấm tùng, canh tôm nõn rau dền, củ ấu tươi hầm, tất cả bày đầy một bàn.

Mục thái phi thấy Minh Hoàn mảnh mai yếu ớt thế , cố ý phân phó mấy thứ thật tinh tế, thể đạm bạc, gà vịt dê bò quá mức béo ngậy, sợ cô bé ăn trôi, nên là thêm mấy món cá, thịt cá ngấy dễ tiêu, cũng tương đối bổ cho cơ thể.

Có thêm chút da thịt, xem sẽ mượt mà hơn một ít, chung một chỗ với thằng ngốc nhà mới đến mức quá đáng thương.

Mục thái phi :

“Lưu Đàn cũng tới. Hắn thoạt thì lạnh lùng, nhưng là dễ gần, cô đừng để nó hù dọa mới .”

Minh Hoàn nhếch môi:

“Từ lâu Mục Vương điện hạ nhân từ lương thiện, Hoàn Hoàn thể gặp , là may mắn mới đúng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-12.html.]

Mặc dù Mục thái phi cả ngày ghét bỏ con trai lời, nhưng nào mà thương con ?

Trong lòng bà vẫn tự hào về Lưu Đàn.

Nghe xong mấy lời tán dương của Minh Hoàn, trong lòng Mục thái phi cũng khoan khoái.

:

“Chắc hẳn Lưu Đàn đang bàn việc với phụ tá của . Chúng cũng cần chờ , dùng cơm thôi.”

Lúc , bên ngoài truyền tới một loạt tiếng bước chân, mấy tỳ nữ vội vén rèm che lên, một đàn ông khôi ngô tuấn tú .

Hôm nay Lưu Đàn mặc bộ áo gấm màu tím nhạt, áo thêu hoa văn tinh xảo phức tạp, tay áo bào rộng, lộ vẻ cao quý tao nhã.

Một phần tóc đen tùy ý dùng trâm ngọc bó lên, còn thì xõa ở lưng, bên hông đeo ngọc dương chi nhẵn mịn.

Cứ như tới, khóe môi nhếch lên, trái bớt mấy phần lạnh lùng, nhiều thêm vài phần thâm tình nhã nhặn.

Bộ trang phục của Lưu Đàn, rơi trong mắt Minh Hoàn, chẳng qua là dáng vẻ tùy ý, quần áo thường ngày mặc ở nhà của công tử thế gia mà thôi.

Rơi trong mắt Mục thái phi —— mắt Mục thái phi giật giật.

Từ lúc Lưu Đàn bắt đầu hiểu chuyện, chút kén chọn.

Hắn chỉ mặc áo quần màu đen giống như lòng đen tối của , cả ngày cũng thích mặt lạnh thôi.

Hôm nay trái ăn mặc, như một con chim công xòe đuôi .

Mắt Mục thái phi lóe lên một cái, đó cũng chút vui mừng.

Lưu Đàn cũng xem như quá sơ ý, dùng sắc dụ dỗ con gái.

Mấy cô gái trẻ gần đây a, thích xem mặt nhất đấy.

Ngay từ đầu, Mục thái phi vẫn lo Lưu Đàn sẽ dùng phương pháp cứng rắn ép , nên bà cố ý phái hai tỳ nữ võ công là Lục Trúc và Đào Nhị theo Minh Hoàn.

Bây giờ bà nghĩ nhiều .

Con trai bà vẫn là thừa kế vài phần thông minh của bà, trong tâm tư thô lỗ cũng chút tỉ mỉ.

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

Minh Hoàn đang dậy, Mục thái phi giữ lấy tay nàng, để nàng lên.

Đôi mắt sắc bén của Thái phi Lưu Đàn:

“Đây là Minh tiểu thư. Ta cố ý cho mời tới ở trong phủ đấy.”

Minh Hoàn ngước mắt, vặn đối diện với đôi mắt hẹp dài sâu thẳm của Lưu Đàn.

Lúc Lưu Đàn cong khóe môi thì mấy phần cảm giác tình ý triền miên.

Hắn Minh Hoàn chăm chú nở nụ :

“Minh tiểu thư, đầu gặp mặt. Vẫn xin nàng đừng quá gò bó, cứ xem phủ Mục Vương như nhà .”

Khi ba chữ “Minh tiểu thư”, Lưu Đàn cố ý nhấn giọng, dường như tình cảm khó ở trong đó.

Minh Hoàn mỉm :

“Điện hạ khách sáo .”

Lúc ăn cơm cực kỳ yên tĩnh, Lưu Đàn gắp một viên thịt bát của Thái phi, bao lâu, cũng cực kỳ tự nhiên gắp một miếng cá cho Minh Hoàn.

Lúc gắp đồ ăn cho Thái phi, dùng đôi đũa để bên cạnh.

Lúc gắp cho Minh Hoàn, dùng đũa của .

Trái Minh Hoàn cũng chú ý tới thú vui của Lưu Đàn, do dự một chút nàng ngoan ngoãn ăn hết.

Dùng xong bữa tối, Lưu Đàn rời , Minh Hoàn kinh Phật cho Mục thái phi nửa canh giờ, sắc trời tối, nàng cũng cáo lui.

 

Loading...