HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-09-11 11:25:46
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 Mấy ngày là ngày vui, nàng thể hoảng sợ, cho nếm chút khổ sở, cố gắng lấy mạng .

 Ngày khác nếu tới nữa thì lập tức đánh c.h.ế.t ném bãi tha ma.

 Đối phó với kẻ vô kiểu đó thì dùng phương thức vô thế .

”Hắn nhẹ như gió thoảng, Sở thị khẽ rùng .

 Bà cũng một bó tuổi , ánh mắt Lưu Đàn về phía bà ý chứ.

Minh Hoàn : “Điện hạ, ngài chỉ đưa cái ý kiến chẳng .

 Đánh c.h.ế.t báo quan đó.”

 

“Yên tâm, đuối lý , đánh c.h.ế.t là nhẹ.

 Làm nàng tức giận mới là nặng, còn vài việc với nàng, chúng cùng ngoài .”Minh Hoàn và Minh Ly hướng về phía Sở thị cáo từ.

Chờ cho rời , Sở thị mới miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm.

 Mới nãy khi Lưu Đàn ở đây, bà thật sự dám lời nào.

 Ở nhà họ Minh bà là trưởng bối, thể tùy tiện oai, nhưng Lưu Đàn và bà chút xíu quan hệ, sẽ coi bà gì.

 Vừa nãy Lưu Đàn mỉmcười mấy lời, cũng khiến cho Sở thị cảm thấy tàn nhẫn, động tí là g.i.ế.c , những kẻ khác căn bản giống với thường như bọn họ.

Chờ khi , Lưu Đàn : “Gã vô nhà họ Điền để cho thuộc hạ xử lý, Hoàn Hoàn cần bận tâm .”Minh Ly và Lưu Đàn hợp tính .

 Cùng là đàn ông, cũng cảm thấy Lưu Đàn như gì quá đáng.

 Khoảng thời gian , nếu Sở thị ở đây, Minh Ly cho đánh cha của Điền Vũ Vận .

Lưu Đàn : “Đại ca, đưa Hoàn Hoàn về .

 Huynh chiêu đãi khách nhé.”Lưu Đàn còn lớn tuổi hơn Minh Ly, thường ngày đều là gọi thẳng tên Minh Ly.

 Minh Hoàn gọi cả, Lưu Đàn cũng gọi một tiếng cả, trong lòng Minh Ly phức tạp vô cùng.

 Em gái còn gả mà em rể tương lai cũng đổi xưng hô .

Trên đường về, Minh Hoàn hỏi: “Điện hạ, ngài cho đưa tới nhiều áo cưới thế ạ?”Lưu Đàn : “Thời gian gấp gáp, nhiều hơn để nàng lựa chọn, cho nên chỉ đưa qua đây bảy bộ.

 Lát nữa về, nàng mặc thử một lượt, cảm thấy bộ nào nhất thì dùng bộ đó.”

Thực Lưu Đàn thích nhất là ngắm Minh Hoàn mặc đủ loại váy áo khác .

 Con gái mà, đương nhiên là ăn mặc thật , giống như Minh Hoàn bây giờ, khép cổ áo thật kín, ăn mặc đơn giản quy củ thế cũng chút nhàm chán.

Minh Hoàn : “Thế thì cũng phô trương lãng phí quá, chỉ dùng một bộ, những bộ còn dư cũng đáng tiếc, điện hạ…”“Ta khả năng nuôi nàng,” Lưu Đàn vuốt tóc Minh Hoàn, “Hơn nữa, áo cưới cũng chỉ ngày kết hôn mới mặc .

 Sau khi thành , tối nào đó nếu nàng hứng, cũng thể mặc một bộ cho ngắm.”Lưu Đàn việc xưa nay đều là theo ý , chỉ cần hài lòng, căn bản sẽ để ý tới cái gì khác.

Kiếp , Lưu Đàn đặc biệt để trống một gian trong Vương phủ cho Minh Hoàn để quần áo và châu báu.

 Các loại các kiểu quần áo còn lộng lẫy hơn so với đồ của các nương nương mặc trong cung, vài kiểu dáng táo bạo quyến rũ.

đáng tiếc là, kiếp Minh Hoàn bao giờ phối hợp mặc cho xem.

-------------

Tác giả suy nghĩ của :Lưu Đàn: Tâm hồn thiếu nữ của vẫn còn đây.

 Ta thích nhất là chơi trò đồ cho Hoàn Hoàn.

 

------

Minh Hoàn: “…”Lúc , Minh Hoàn cũng nhận , suy nghĩ của nàng và Lưu Đàn thật sự là khác một trời một vực.

Minh Hoàn : “Lần thì nhận nhưng mà , điện hạ tuyệt đối thể như nữa.”Lưu Đàn : “Được.

 Ta cùng nàng qua đó.

 Nàng chọn bộ nào, thì hôm thành cũng sẽ mặc một bộ giống nàng.”Bảy bộ váy cưới tương ứng với áo cưới của Lưu Đàn, qua thì đều là màu đỏ tươi , nhưng hoa văn và đồ trang trí cũng chỗ khác .

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

 Tuy rằng thường ngày Lưu Đàn khá tùy tiện, thế nhưng, đối với việc kết hôn thì sẽ qua loa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-67.html.]

Hắn mặc bộ quần áo giống Minh Hoàn, để cho ngoài coi trọng nàng.

Ngày Lưu Đàn thành dĩ nhiên sẽ ít chứng kiến.

 Trong nửa tháng , cho thuộc hạ truyền tin tức khắp nơi.

 Hoàng thất cùng với quan lớn trong kinh thành, các hầu vương các nơi, hoặc là tự tới, hoặc là phái hầu đến.

 Hiến Châu và Mục Châu tình thông gia, Mục thái phi chính là em gái của Hiến Vương hiện tại, từ Hiến Châu tới tuyệt đối chỉ là sứ giả.

 

Lưu Đàn rõ, tới từ Hiến Châu sẽ là Sở Tinh Trạch, là đứa em họ kiếp lập mưu g.i.ế.c , trong lòng mơ tưởng vợ .

Đáng tiếc, kiếp dù Lưu Đàn chết, dù cho Sở Tinh Trạch sẵn lòng cho Minh Hoàn ngôi vị hoàng hậu, nhưng Minh Hoàn cũng nguyện nương Sở Tinh Trạch.

 Đem so sánh, Lưu Đàn cảm thấy, cho dù cho Minh Hoàn chán ghét, chí ít cũng hơn Sở Tinh Trạch nhiều.

Bất kể là kiếp kiếp , Lưu Đàn cũng để cho Sở Tinh Trạch , phụ nữ của , cuối cùng vẫn là của .

 Giang sơn vô tình, năng lực sẽ đoạt , phụ nữ của tình, vĩnh viễn sẽ ở bên đàn ông nào khác ngoài .

Minh Hoàn thấy Lưu Đàn thêm gì nữa mà chỉ mặt nàng thì nhất thời chút khó hiểu: “Điện hạ, mặt cái gì ?”“Có chút xinh .” Lưu Đàn cúi đầu hôn nàng một cái cực nhanh, “Muốn hôn.”

Tai Minh Hoàn lặng lẽ đỏ lên:

“Ngài đừng loạn.”Lưu Đàn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng: “Thẹn thùng thế ? Đến Vương phủ , ắt hẳn sửa cái tính hổ của nàng.

 Chúng phòng .

”Lúc đến chỗ Minh Hoàn ở, Minh Hoàn dẫn Lưu Đàn đến bảy cái rương nhỏ : “Chính là những thứ .

 Ta cũng hoa cả mắt , thực sự phân biệt bộ nào hơn.

 Mấy bộ đồ mặc thử phiền phức, vô cùng tinh tế, cũng nữa.”

“Hoàn Hoàn cứ yên tâm, kích cỡ váy áo đều vặn cả.” Lưu Đàn nhẹ giọng , “Ta chiều cao cùng cỡ eo của nàng.”

“Điện hạ thế nào mà ? Ngài mua chuộc thị nữ hầu hạ ?”“Lại gần đây một chút, cho nàng .”Minh Hoàn lặng lẽ sáp gần.

Lưu Đàn ngậm lấy vành tai nàng, cắn một cái, đó mới khẽ: “Ta từng ôm Hoàn Hoàn, tiện tay sờ một chút nên đo .”Minh Hoàn đá một cước: “Da mặt của điện hạ cũng dày quá đó.”Lưu Đàn bật thật khẽ.

Minh Hoàn cho đỏ cả mặt.

 Nàng nhịn đá một cước nữa: “Thật quá đáng!”Lưu Đàn nhẹ nhàng ôm lấy vai Minh Hoàn.

 Bây giờ, dám chuyện với thế , còn đá mấy cước cũng chỉ cô bé Minh Hoàn ngốc nghếch thôi.

Lưu Đàn bằng lòng cưng chiều nàng.

 Thực mong Minh Hoàn thể sợ , dù cho giẫm lên mặt lên mũi, cũng cam tâm tình nguyện.

thì, Minh Hoàn chỉ là một cô gái nhỏ thôi.

Lưu Đàn là đàn ông, đương nhiên để ý tới mấy chuyện vặt vãnh.

 Tuy rằng Lão Mục Vương qua đời sớm, nhưng bản tính si tình của nhà họ Lưu đời đời tương truyền.

 Với Lưu Đàn mà , vợ chỉ một là đủ , thích là nhất, những thứ xí bên ngoài mới thèm .

 Mà đối với vợ duy nhất của đây, đương nhiên là đặt trong lòng bàn tay mà cưng chiều.

Lưu Đàn : “Hoàn Hoàn giận hả? Cảm thấy cợt nhả nàng ? Ta nhận , ? Sau chắc chắn sẽ lời chọc ghẹo nàng nữa.”Không lời cợt nhả, vẫn thể dùng hành động để cợt nhả.

Dĩ nhiên Minh Hoàn sẽ giận Lưu Đàn thật, nàng chuyên chú áo cưới.

Nhìn , Minh Hoàn vẫn chọn bộ đầu tiên.

 Nàng nâng cái áo lên : “Cái .”Lưu Đàn lướt qua: “Được, Hoàn Hoàn thử luôn bây giờ ?”“Không cần .” Minh Hoàn quả quyết từ chối.

Nàng vẫn đợi đến ngày kết hôn mới áo cưới.

Chờ cho thị nữ thu dọn đồ xong, Minh Hoàn mới nhớ tới cha của Điền Vũ Vận, nàng : “Điện hạ, cũng chuyện của cha chị họ xử lý thỏa .

 Ta qua đó một chút.”Lưu Đàn : “Thời tiết ấm lên , Hoàn Hoàn qua đó chắc chắn sẽ nóng.

 Nàng cứ đợi trong phòng , xem việc giải quyết xong .”Thực việc nhất định sẽ giải quyết.

 Lưu Đàn vẫn tin tưởng năng lực việc của tay .

Loading...