HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-09-11 11:29:10
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm ngày lấy chồng, Minh Hoàn trằn trọc ngủ .
Từ tới giờ nàng quen ngủ một .
Hễ nghĩ tới việc qua ngày hôm nay, bên gối sẽ thêm một là Minh Hoàn chút hồi hộp.
Nhớ tới ngày đó, khi Lưu Đàn mộng du cho nàng… là nàng càng căng thẳng hơn.
Ôi, cũng ngủ chung với Lưu Đàn, Lưu Đàn mê ngủ ngáy gì đó nữa.
Nếu như Lưu Đàn ngủ ngáy bên tai nàng, ban đêm nàng nhất định sẽ ngủ ngon.
Minh Hoàn cũng hiểu về những chuyện động phòng gì đó.
Lúc lấy chồng, hẳn là bà v.ú lớn tuổi trong nhà hoặc là đẻ sẽ tới cho nàng , nhưng mà nàng qua đời sớm, Minh Hoàn cũng chủ động hỏi bà vú.
Bận rộn qua , nàng liền lên giường.
Chờ tới lúc mơ mơ màng màng ngủ, nàng bắt đầu nghĩ, những việc của đêm động phòng hoa chúc đều , nàng thai, cưới xong là sẽ sinh con.
Dù cũng động phòng , ngày cưới cũng cần mật nữa.
Hôm đó nàng nhất định ngủ sớm, xem xem Lưu Đàn ngủ ngáy mớ .
Nếu như ngủ ngáy nàng ngủ thì vẫn nên chia giường ngủ riêng thì hơn.
Nghĩ như , giờ Tý (23h), Minh Hoàn mơ màng mở mắt .
Nàng mơ một giấc mơ.
Mơ thấy Lưu Đàn nắm lấy cằm nàng, hôn nàng ngấu nghiến.
Minh Hoàn: “!!!”Nàng phát hiện Lưu Đàn giống như Lưu Đàn mà nàng thấy thường ngày.
Sắc mặt u ám, mang theo tàn ác che giấu nổi.
Mặt mày hung dữ, giống như ăn tươi nuốt sống nàng .
Minh Hoàn phát tiếng nhưng .
Nàng cảm thấy dường như nhốt trong xác.
Nàng cách nào khống chế cơ thể , chỉ thể để Lưu Đàn cưỡng ép nâng cằm lên.
Lưu Đàn gằn : “Không gả ? Còn là rơi tay ?”
Minh Hoàn: “…”
Nàng thể hiện là gả cho bao giờ?Thế nhưng, nàng giọng của : “Lưu Đàn, ngươi là tên bỉ ổi.” Lưu Đàn hôn lên má nàng.
Môi khô ráo, cọ qua gò má mềm mại của Minh Hoàn.
Hắn khẽ: “Có thể nàng, một kẻ ti tiện bỉ ổi thì thế nào?”Hắn mật mà mập mờ cởi đai áo của Minh Hoàn: “Yên tâm .
Ta sẽ dịu dàng với nàng.
Nàng nhất định lời.
Nếu lời, bảo đảm thể cho nàng thoải mái .”Trực giác cho Minh Hoàn đây là chuyện gì .
Chưa kịp phản kháng thì trời đất cuồng, nàng Lưu Đàn xoay ấn xuống giường.
Khuôn mặt tuấn tú mà thâm thúy gần ngay mắt.
Thân hình Lưu Đàn cao to, dáng vô cùng .
Đối phó với một cô gái yếu đuối như Minh Hoàn, hiển nhiên là dễ như trở bàn tay.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Thực Minh Hoàn cũng rõ lắm cụ thể Lưu Đàn sẽ thế nào.
Chẳng qua là nàng cảm thấy đè nặng chút khó chịu, nhưng nàng cách nào mở miệng, cách nào thoát khỏi cơ thể , chỉ thể cắn môi, quần áo cởi .
Hô hấp của Lưu Đàn nóng rực, phả lên mặt Minh Hoàn.
Cơ thể hai kề sát , chặt chẽ chút kẽ hở.
Trong đôi mắt xinh của Minh Hoàn là khuôn mặt tuấn của Lưu Đàn.
Hắn ôm lấy hai má Minh Hoàn: “Có lẽ sẽ đau chút xíu… Hoàn Hoàn, đừng sợ…”“Tiểu thư ơi, mau tỉnh…” Sào Ngọc lay vai Minh Hoàn, , “Tiểu thư nên dậy ạ.”Minh Hoàn vẫn rõ vì Lưu Đàn đau chút xíu là ý gì thì Sào Ngọc lay tỉnh.
Nàng dụi dụi mắt.
Hơi tỉnh táo hơn chút, mặt Minh Hoàn đột nhiên đỏ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-69.html.]
Tại nàng mơ một giấc mơ đáng hổ thế chứ.
Tuy rằng lúc Lưu Đàn sẽ xa, nhưng xa nữa, cũng sẽ đối xử với nàng cay nghiệt như trong mộng.
Sao nàng thể tưởng tượng Lưu Đàn thành dáng vẻ chịu nổi như thế chứ?Minh Hoàn cảm thấy bản quá mất mặt, cảm thấy tư tưởng của quá bỉ ổi, hơn nữa nghĩ như thật với Lưu Đàn.
Sào Ngọc thấy Minh Hoàn tỉnh dậy đỏ mặt.
Nàng đem giày tới: “Tiểu thư trang điểm mặc cát phục ạ.
Hôm nay là ngày vui của .”Minh Hoàn rửa mặt súc miệng xuống gương.
Lúc trời còn hửng sáng, mấy bà v.ú hầu hạ trong phủ lục tục chải đầu, quần áo, se mặt cho Minh Hoàn.
Minh Hoàn vốn tuyệt trần, trang điểm một chút là tả xiết.
Nàng ít khi mặc màu đỏ tươi thế , áo đỏ sáng rực, tôn lên khuôn mặt như tranh vẽ cùng với làn da óng ánh của nàng.
Tua rua mũ phượng hồng ngọc rủ xuống, tươi như m.á.u bồ câu.
Giữa chân mày của Minh Hoàn cũng chấm một nốt chu sa, màu môi cũng là màu son đỏ thắm.
Chờ khi trang điểm xong, bà v.ú : “Bây giờ tiểu thư trưởng thành , thực sự xinh .
Ngày gả tới phủ Mục Vương, chắc hẳn thể luôn sủng ái của Mục Vương điện hạ.
”Minh Hoàn cụp mắt xuống.
Minh phủ đèn đuốc sáng trưng cả đêm.
Trong phủ vui mừng hân hoan, Minh Ly hiếm khi mặc áo trắng mà mặc một bộ áo bào màu xanh lam.
Nhìn thấy em gái , Minh Ly nỡ, vui mừng.
Minh Hoàn gặp cha và cả.
Nàng vốn định mở miệng mấy lời chúc phúc, nhưng lời khỏi miệng, một hàng lệ óng ánh rơi xuống.
Minh Trường Phong móc khăn lau mặt cho Minh Hoàn: “Khóc nữa sẽ nhòe mất trang điểm đấy.
Hoàn Hoàn , hôm nay con xinh thế , nhất định đừng .”
Minh Hoàn : “Sau Hoàn Hoàn thể tròn đạo hiếu bên cạnh cha.
Cha nhất định chú ý sức khỏe ạ.”
Minh Ly vỗ vỗ tay Minh Hoàn: “Hoàn Hoàn cứ yên tâm.
Trong nhà còn , sẽ chuyện gì .”
Minh Hoàn “” một tiếng.
Lúc đội ngũ đón dâu đến, Minh Hoàn lên kiệu hoa.
Nàng vẫn như cũ nỡ xa cha và .
Trong nhà tuy rằng luôn luôn bình yên, nhưng khi nàng qua đời, sức khỏe cha nàng ngày càng kém.
Con cái trưởng thành luôn nhớ tới công ơn cha .
Minh Hoàn chỉ mong cha thể bớt chút ưu sầu, cả thể bình an lo lắng.
Nhà họ Minh cầu giàu sang phú quý, chỉ cầu bình an vui vẻ.
Lúc đến phủ Mục Vương, Minh Hoàn vẫn phủ khăn trùm đầu, bước cũng cẩn thận.
Trên nàng, ngọc bội leng keng, bước chân nàng chậm.
Người dắt nàng cũng cố hết sức thả chậm bước chân.
Là Lưu Đàn đó.
Minh Hoàn theo đang dắt nàng, từng bước hỉ đường.
Thái phi ở vị trí cao nhất.
Bà cũng một mà là ôm bài vị của Lão Mục Vương.
Lẽ , ngày vui thì cũng nên xuất hiện vật tang tóc như bài vị thế , nhưng mà, tác phong việc của phủ Mục Vương giống với những khác.
Đám khách khứa thấy nhưng hiển nhiên dám phát biểu bất kỳ ý kiến gì.
Từ khi Lão Mục Vương qua đời, Thái phi vất vả nuôi nấng Lưu Đàn gần hai mươi năm.
Mẹ góa con côi chống đỡ cả phủ Mục Vương to thế .
Mục thái phi cũng là từng chịu uất ức, bà chỉ giấu nó đáy lòng mà thôi.
Lúc Lão Mục Vương qua đời, Mục thái phi đang tuổi xinh tươi như hoa, chớp mắt, bà cũng là chồng .