HÓA RA TA BỊ PHU QUÂN TÍNH KẾ - Chương 81
Cập nhật lúc: 2025-09-11 11:51:08
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy rằng Tam công tử cũng ý gì, nhưng mà nếu điện hạ thì nhất định sẽ để ý.”Đáy lòng nàng nổi lên chán ghét nhàn nhạt.
Đồ của thứ đàn ông xa, Minh Hoàn mới thèm .
Cũng thổi qua bao nhiêu , nàng mới chạm nó .
Cũng chỉ thể mang Lưu Đàn cớ từ chối thôi.
Nụ của Sở Tinh Trạch phai nhạt, ánh mắt cũng sâu thấy đáy: “Chị dâu đối với họ, thực sự là trung trinh như một.”Một con gái chung thủy thế , ngay cả đồ mà đàn ông khác tặng cũng chịu nhận.
Nàng chỉ đồng ý nhận đồ của Lưu Đàn, chỉ mỉm thật lòng với Lưu Đàn, chỉ thuận theo Lưu Đàn, chỉ dịu dàng vì Lưu Đàn.
Nàng càng như , Sở Tinh Trạch càng .
Vì Lưu Đàn thể một con gái xinh mà trung trinh, còn thì chứ?Sở Tinh Trạch cảm thấy, giả sử là em họ của Lưu Đàn, bất cứ quan hệ gì với Lưu Đàn, nếu tới bắt chuyện với nàng thì con gái lạnh lùng, vô tình tới tận xương tủy căn bản sẽ để ý tới .
Ngay cả việc trò chuyện ngắn ngủi lúc thôi cũng là Minh Hoàn nể tình Sở Tinh Trạch là em họ của Lưu Đàn.
Sở Tinh Trạch Minh Hoàn xa.
Tay đột nhiên nắm thành quả đấm, lòng bàn tay đầm đìa m.á.u tươi.
Minh Hoàn nhận thư Lưu Đàn .
Thư gửi cho Thái phi thì Lưu Đàn đầy một trang giấy rằng tới nơi nào, cái gì, bây giờ thế cục , bảo rằng Thái phi cần lo lắng.
Thư cho Minh Hoàn, Lưu Đàn gần như đầy trang giấy đều là mấy lời buồn nôn.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Rõ ràng một câu , Lưu Đàn còn gọi Minh Hoàn là “trái tim nhỏ”, đến câu Minh Hoàn thành “mặt trăng nhỏ” “mặt trời nhỏ” “bảo bối nhỏ” của .
Còn cả ngày lẫn đêm ngủ yên giấc, chỉ nghĩ tới Minh Hoàn, cái gì mà “Trên trời nguyện chim liền cánh, đất nguyện cây liền cành”, “Đai áo dần rộng hối hận, vì hao mòn tiều tụy” đều lấy cả.
Câu chẳng ăn nhập với câu , thể sến sẩm bao nhiêu thì sến bấy nhiêu.
Minh Hoàn: “…”Sau khi xong, Minh Hoàn lặng lẽ giấu thật kỹ, chỉ lo khác thấy.
Tuy rằng điện hạ bình thường là ngày một ngày hai, nhưng mà những thứ vẫn thể để cho thấy .
Minh Hoàn cho Lưu Đàn một cái áo bào, đưa cùng với thư của nàng.
Lưu Đàn tràn đầy mong đợi mở xem.
Lúc thấy Minh Hoàn mấy trang giấy việc trong phủ, còn đưa tới thư của Thái phi, trong nháy mắt lập tức bùng nổ.
Minh Hoàn thật đúng là.
Nàng chẳng hiểu phong tình gì cả, một câu nhớ , thương thì rơi đầu ?Những thư từ do chuyên phái đưa tới, ngoài Lưu Đàn thì ai , nàng rụt rè gì chứ?Lưu Đàn bất mãn cực kỳ.
Mãi đến cuối cùng, khi Minh Hoàn “Thiếp chờ điện hạ chiến thắng trở về” thì sắc mặt Lưu Đàn mới dịu một chút.
Mặc kệ thế nào thì nàng cũng vẫn đang chờ .
Lưu Đàn mặc áo mới mà Minh Hoàn cho tới quân doanh một vòng.
Hừm, đám thuộc hạ cũng phát hiện Lưu Đàn gì đổi.
Trong mắt đám thuộc hạ của Lưu Đàn thì điện hạ của bọn họ vẫn âm trầm, khiến cho khó mà chịu nổi như thôi.
Còn may, Lưu Đàn một gã sai vặt ánh mắt.
Gã sai vặt : “Thưa điện hạ, hôm nay ngài mặc áo khí phách.
Áo bào thật là , đây là do tú nương nào trong phủ thế ạ?”Lưu Đàn khiêm tốn: “Là Vương phi của tự tay may đấy, thường thôi thường thôi.”
Đám thuộc hạ một bên tuy rằng vểnh lỗ tai lên, nhưng thấy chuyện gì to tát, chẳng qua là việc nhà của điện hạ mà thôi.
Nghe Lưu Đàn thường thôi, cũng phân biệt rõ triệt để, cũng phụ họa “thường thôi” “thường thôi”.
Lưu Đàn ngay lập tức sa sầm sắc mặt: “Bình thường chỗ nào hả?”Thuộc hạ: “…”Gã sai vặt : “Không chỗ nào bình thường hết ạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-ta-bi-phu-quan-tinh-ke/chuong-81.html.]
Từ hoa văn trang phục cùng với đường kim mũi chỉ tỉ mỉ thì thể thấy , Vương phi nhớ mong điện hạ.
Điện hạ ở bên ngoài nhiều ngày thế chắc chắn là mỗi ngày Vương phi đều đang nhớ điện hạ đấy ạ.”Đám thuộc hạ thể ở trong trướng chuyện với Lưu Đàn thì cơ bản đều là tướng lĩnh cấp cao.
Tuy rằng đều là đám vũ phu nhưng cũng tính là quá l* m*ng, đánh là lập tức sôi nổi khen ngợi Vương phi của Lưu Đàn: “Vương phi đúng là ưu tú!”“Nhìn áo quần của điện hạ thì Vương phi khéo tay!”“Phu nhân nhà với đám thất đều chỉ để cho kẻ may áo thôi, cho tới bây giờ cũng tự .
Vẫn là Vương phi với điện hạ.
Điện hạ thật phúc!”Lưu Đàn khoe khoang Vương phi của , lòng hư vinh cũng thỏa mãn: “Biết , Vương phi nhà khi xuất giá thì thích vô cùng, nàng nghĩ cách để gả cho .
Vương phi thích quá, áp lực của thực cũng lớn.
“Thuộc hạ: “…”.
Buổi tối, đám tướng lĩnh vây quanh đống lửa nướng thịt, một trong đó : “Ta cũng từng gặp qua Vương phi, cũng Vương phi là con gái thế nào mà thể khiến cho điện hạ nhớ thương như thế.
”Một tiếp: “Nhất định là một mỹ nhân ”
Một gã khác vẻ bí mật ló đầu : “Ta từng hộ tống điện hạ và Vương phi từ Yên Châu đến Mục Châu, may mắn thấy dung nhan của Vương phi .”
“Đẹp ?”
“Nhất định là nhỉ?”Gã suy nghĩ một chút, : “Mắt to, da trắng, cũng miêu tả thế nào, gần như là cái gì mà cá lặn hoa nhường nhỉ.
Nếu tiên nữ thì hẳn là tiên nữ dáng dấp giống như Vương phi .”Những khác tấm tắc : “Chả trách điện hạ chỉ cưới một nàng thôi!”
Gã đó tiếp: “ mà Vương phi qua giống như tiên nữ nhưng cũng giống Quan Thế Âm.
Thường ngày Vương phi cũng lạnh lùng khiến nổi lòng khinh nhờn .
Có cảm giác điện hạ cưới về nhà là xem như Bồ Tát mà cung phụng .
Thân mật thì đừng nghĩ nữa, tiên nữ mật với phàm chứ.”
Lưu Đàn: “…”
“Cũng đừng nghĩ tới việc lĩnh tiền tháng nữa.” Lưu Đàn , “Vương phi nhà chỉ lạnh lùng với ngoài thôi, ở mặt còn dính hơn con mèo con nữa đấy.”Các tướng lĩnh đưa mắt , điện hạ tới đây khi nào hả? Còn bọn họ nhảm nữa chứ?
là Lưu Đàn phiền muộn.
Bởi vì đích thực chỉ mới mật với Minh Hoàn một đó thôi, cũng khi trở về Minh Hoàn cho âu yếm nữa.
Đôi khi, công cụ to quá cũng là một cái khổ.
Như cái đám thuộc hạ ngu xuẩn đây chỉ huyên thuyên, cho tới bây giờ cũng sẽ phiền não thế .
Lưu Đàn quyết định sẽ cho Minh Hoàn một phong thư tình nữa để củng cố tình cảm.
Thám tử cũng đưa tin tới.
Sở Tinh Trạch dụ dỗ một thị nữ.
Thị nữ đó Vương phi thưởng cho .
Khoảng thời gian , Vương phi vẫn đối với Sở Tinh Trạch xa cách.
Công chúa Xứng Tâm sinh bệnh, đường chậm chút, qua mười ngày nữa hẳn là sẽ đến Mục Châu.
Lưu Đàn một chút thiện cảm nào dành cho ả công chúa Xứng Tâm ngu xuẩn đó.
Kiếp công chúa Xứng Tâm ngu xuẩn chủ động đưa đầu , Minh Hoàn chịu nhận, tự nhiên là nhận Minh Hoàn.
Bây giờ …Trong đầu Lưu Đàn đột nhiên lóe lên một ý nghĩ đáng chết, liệu Minh Hoàn ghen đây?Giả sử nàng ghen tị, thì đại biểu là nàng yêu ?