Trang Kỳ   nghiêm túc.
Cố Húc  chẳng để ý mấy, tay cầm ô còn mắt thì đảo quanh khắp viện phúc lợi cho đến khi tìm  bóng hình quen thuộc mới để lộ nụ .
“Cố Húc…”
Trang Kỳ ở bên cạnh gọi.
Thấy   phản ứng, chỉ tập trung  về đúng một phía, cô cũng  theo. Vừa bắt gặp   giữa đám trẻ, Trang Kỳ  hiểu ngay vì  tổ tông   chạy đến đây  ngày lạnh như , gửi tiền còn đến tặng đồ, thậm chí lúc mệt còn  ngủ.
Hóa    trong lòng ở đây.
Chậc.
Trang Kỳ lười để ý đến .
Chẳng  Lâm Phương nghĩ gì mà hỏi Cố Húc: “ suýt thì quên mất chuyện hôm nay Tiểu Nguyễn cũng tới. Cô bé cũng là  trong giới giải trí đấy. Không  thầy Cố  quen ?”
Cố Húc cầm ô  giữa trời tuyết, ngắm cô gái luôn  tươi khi  đám trẻ vây quanh, ý  càng lúc càng hiện rõ.
Anh cứ  mãi  chỗ xa xa,  ngửa đầu,  : “Quen.”
Anh  dứt lời, Nguyễn Tinh Trầm ở trong phòng như cảm nhận  gì đó, xoay   qua. Thấy Cố Húc ở bên ngoài, phản ứng đầu tiên của cô là ngạc nhiên,  đó thì dụi mắt, xác nhận    nhầm mới chào mấy bạn nhỏ trong phòng,   ngoài.
Nguyễn Tinh Trầm  ngẩng đầu, hỏi Cố Húc đang cầm ô   mặt : “Thầy Cố,    ở đây?”
Xong, cô  sang chỗ Lâm Phương với Trang Kỳ, ấp úng : “Người tài trợ mà nãy viện trưởng Lâm nhắc đến là thầy Cố ?”
Nguyễn Tinh Trầm tới đây lúc sáng. Khi , viện trưởng Lâm  với cô rằng hôm nay sẽ  một nhà tài trợ đến và cô  hỏi thêm. Ai ngờ,  đến  là Cố Húc.
Cố Húc cúi đầu  Nguyễn Tinh Trầm,  nhếch môi, quan sát ánh mắt thôi cũng thấy  đang vui. Nghe cô hỏi,  trả lời  đỗi tự nhiên: “Trước đó, Trang Kỳ  nhắc tới mấy viện phúc lợi ở thành phố A với .  thấy nơi   tồi nên nhân dịp nay rảnh đến xem thử.”
“Không ngờ…”
Anh , dịu dàng : “Không ngờ  gặp  em ở đây.”
Trang Kỳ  bên cạnh: …
Kẻ dở    dối giỏi quá cơ, y như thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-100-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Cô  thể vạch trần lời  dối  lúc , đành gật đầu  cho lời chào Nguyễn Tinh Trầm, tự giác  với Lâm Phương: “Viện trưởng Lâm,    thêm một  chuyện liên quan đến viện phúc lợi. Chúng   văn phòng trò chuyện nhé?”
Lâm Phương   ý kiến.
Hai     mà Nguyễn Tinh Trầm vẫn ngẩng đầu  Cố Húc với vẻ  thể tin .
Này,  cũng quá trùng hợp?
Cố Húc tùy tiện chọn một viện phúc lợi  chọn trúng chỗ cô?
Tuy khá ngạc nhiên nhưng Nguyễn Tinh Trầm  mảy may nghi ngờ Cố Húc, thấy bên ngoài tuyết rơi liền : “Thầy Cố, chúng   nhà .”
“Được.”
Nãy hai   bên ngoài  chuyện,   ít bạn nhỏ đổ xô  xem,   cửa sổ quan sát. Độ tuổi các bé khá nhỏ,  từ năm đến mười tuổi nhưng  thông minh. Thấy Nguyễn Tinh Trầm đưa Cố Húc , một bé ngây thơ hỏi: “Chị Tiểu Trầm ơi, đây là bạn trai chị ạ?”
Nhớ đến hôm qua  còn  gọi là “bà mợ”, Nguyễn Tinh Trầm  hổ đỏ mặt, liếc Cố Húc một cái, thấy   tức giận mới nhỏ giọng phủ nhận: “Không .”
“Anh ơi,    bạn trai của chị Tiểu Trầm ạ?” Một đứa bé ngẩng đầu  Cố Húc, giòn giã hỏi: “Thế  là ai?”
Mê Truyện Dịch
Thật , Cố Húc  thích trẻ con lắm, cảm thấy chúng quá ồn ào,  đau đầu.   ,  nhướng mày, đánh giá bé     mắt quan sát. Sau đó,   về phía cô. Ai đó đỏ mặt cúi đầu, đến tai cũng phiếm hồng.
Anh ,  phủ nhận cũng chẳng thừa nhận,  xổm xuống, xoa đầu bé và : “Anh ? Anh chỉ là  bình thường thôi.” Xong,  xung quanh một lượt: “Các em đang chơi gì thế? Để  chơi cùng các em nào.”
Lời  thuận tiện giải vây cho cả Nguyễn Tinh Trầm. Trẻ con ưa náo nhiệt,     chơi cùng  thì đổ xô tới, chẳng mất bao lâu  vây quanh hết chỗ Cố Húc.
Nguyễn Tinh Trầm  ở một góc  bọn họ.
Tuy mặt hây hây đỏ nhưng trái tim đập “thình thịch” ban nãy  bình tĩnh hơn. Cô  hùa  theo mà chỉ  một bên xem Cố Húc chơi đùa với bọn trẻ.
Cô nhớ    một chương trình mời Cố Húc  khách quý. Tập  tham gia  thể coi là “tai nạn” của chương trình. Trong khi những  “bố” khác nghiêm túc chăm sóc trẻ nhỏ, dịu dàng vô cùng thì Cố Húc…
Toàn bộ quá trình  lơ quy tắc của chương trình, thấy trẻ con  là sa sầm mặt cho nên mấy đứa trẻ đó thấy  như chuột thấy mèo. Đừng  , ngay cả nghẹn ngào thôi còn chẳng dám.
Sau khi chương trình lên sóng,   phỏng vấn Cố Húc, hỏi: “Sau  con,  định chăm sóc con thế luôn ?”
Nguyễn Tinh Trầm nhớ  rõ lúc  Cố Húc hờ hững đáp: “Không. Nếu là con ,  khi   tay luôn.”