Chỉ là, đến lúc , cô  thể  chuyện phiếm, ăn cơm  chào buổi sáng, chúc ngủ ngon với Cố Húc nữa .
Nguyễn Tinh Trầm   để  khác phát hiện  cảm xúc khác thường, ngổn ngang,  đổi nhanh thoăn thoắt của  nên cúi đầu nhẹ nhàng  tiếng “cảm ơn”  tiếp tục động đũa.
Ăn cơm tối xong.
Dì Từ mang  lên cho   và thu dọn bát đũa.
“Tinh Trầm, cháu  bếp lấy chân gà với bác . Nhỡ  đường về    đói thì còn  đồ ăn vặt.” Dứt câu, viện trưởng Lâm  bảo Trang Kỳ và Cố Húc đợi một lúc và  cùng Nguyễn Tinh Trầm  nhà bếp ở đằng . Trên đường , bà nhỏ giọng hỏi cô: “Tinh Trầm,     vị minh tinh mà cháu thích ?”
Năm Nguyễn Tinh Trầm  viện phúc lợi, cô  im lặng   thích , chẳng chịu chơi chung với ai.
Có một , viện trưởng Lâm vô tình phát hiện ảnh Cố Húc trong cặp Nguyễn Tinh Trầm. Sau  , chỉ cần  xuất  TV, khuôn mặt cô sẽ bừng sáng hơn.
Vì , lúc mới gặp Cố Húc, bà  ngạc nhiên.
“Cháu vì   nên chọn  giới giải trí?” Bà hỏi thêm.
Lúc cô chuẩn  đặt chân  giới giải trí, cô  gọi một cuộc về cho viện trưởng Lâm. Thật , khi  bà  đồng ý với suy nghĩ của cô. Giới giải trí quá hỗn loạn, bà sợ   đó sẽ  hại. Huống hồ, thành tích học tập của Nguyễn Tinh Trầm  , ngay cả công việc cũng   giáo viên đề bạt.
Đủ các loại giải trí phát triển, ngành truyền thông luôn giữ ngôi vị  một, dù   công ăn lương bình thường cũng  phúc lợi  tồi.
Việc cô vứt bỏ tất cả để đến ngành nghề mới, một nơi mà thanh danh chẳng sạch sẽ gì khiến viện trưởng Lâm  lo lắng.  bà  bao giờ can thiệp  quyết định của bọn nhỏ, nên dù  đồng ý cũng đành bảo bản  họ  suy nghĩ kỹ. Nếu lòng họ  quyết thì  chịu.
Mấy năm nay, bà nghĩ mãi  hiểu tại  ba năm  Nguyễn Tinh Trầm   quyết định đó. Và qua quan sát hôm nay, bà chắc mẩm chuyện liên quan đến  đàn ông  ngoài .
Nguyễn Tinh Trầm  phủ nhận, gật đầu, nhẹ nhàng : “Là  .”
Nghe , viện trưởng Lâm  hỏi thêm. Lúc  đang múc chân gà, bà bỗng nhớ tới hình ảnh  đó, : “Theo bác thấy, hình như   thích cháu.”
Tác giả  lời  :
Tinh Tinh: Hu hu hu, nam thần lột tôm cho tui o(*////▽////*)q Hạnh phúc quá, sung sướng quá .
Cố Húc: Gả cho , ngày nào  cũng giúp em bóc!
Tinh Tinh: Hở… Nam thần đang  mớ  ?
Mê Truyện Dịch
“Theo bác thấy, hình như   thích cháu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-105-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
…
Nguyễn Tinh Trầm dừng chân,  mở miệng  phủ nhận: “Không thể nào.”
Khi , cô   đầu   thoáng qua chỗ phòng ăn. Cố Húc  tựa lưng  ghế, tay cầm tách . Hơi nóng bốc lên từ tách   gương mặt  trở nên mờ ảo  làn khói. Anh đang trò chuyện với Trang Kỳ, câu  câu chăng, dáng vẻ lười biếng,  nhẹ.
Thoạt , tâm trạng   vẻ  .
Đó là  đàn ông dù  ở phía xa vẫn khiến  khác tim đập thình thịch.
Làm gì  chuyện  thích cô?
“Không thể nào.”
Giọng điệu Nguyễn Tinh Trầm nhẹ tênh.
Viện trưởng Lâm  ngạc nhiên với câu trả lời của cô. Chuyện xảy   bàn ăn lúc nãy, bà  rõ rành mạch từng chút một. Từ đầu đến cuối, Cố Húc chỉ chuyên tâm chăm sóc Tinh Trầm, gắp đồ ăn, bóc tôm, cố tình   vẻ  cam tâm tình nguyện… Tuy bà tiếp xúc với    bao lâu nhưng vẫn cảm nhận ,  đàn ông   dễ ở chung.
Một  cao quý như   tình nguyện đối đãi với cô cẩn thận từng chút một.
Không thích?
Sao  thể?
Sau một hồi đắn đo, nghĩ đến tính cách Nguyễn Tinh Trầm, viện trưởng Lâm vỗ nhẹ lên bả vai cô, dịu dàng : “Tinh Trầm, đừng để chuyện trong quá khứ quẫy nhiễu trái tim cháu. Cháu  , đáng để   thích. Còn Cố Húc…” Nói đến đây, bà  khựng  chút mới  tiếp: “Bác thấy   đối xử với cháu khá .”
“Tự tin lên, đừng nghĩ quá nhiều.”
Nguyễn Tinh Trầm cứ mải ngắm Cố Húc. Nghe đến đây, cô nở nụ  trông vô cùng bất lực.
Bình thường, cô luôn là  dũng cảm tiến về phía . Dù quá khứ từng mất hết tất cả, cô vẫn  thấy hề hấn gì. Chỉ khi   mặt Cố Húc, cô  trở thành kẻ đáng thương  xổm trong góc tối,   lấy chút tự tin. Cô  tin  việc Cố Húc thích . Hay  chính xác hơn là  bao giờ  suy nghĩ đó.
Người  như   thích cô ?
 cô mà  câu đấy với viện trưởng, chắc chắn sẽ  mắng.
Cho nên Nguyễn Tinh Trầm   gì, thu hồi ánh mắt đang  Cố Húc, khoác tay viện trưởng Lâm,  như  nũng: “Thôi mà,  viện trưởng ơi, chúng   lấy chân gà . Lâu lắm  cháu   chân gà bác  đấy.”
Viện trưởng Lâm  thừa cô đang lảng tránh.