Bây giờ tới nhà cô, thứ vẫn .
Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ. Cô ngượng ngùng cúi đầu, nhẹ nhàng : “Do em dậy muộn quá.”
“Không muộn . Do dậy sớm thôi.”
Cố Húc . Thật , chuyện như những gì bảo. Anh tỉnh sớm mà sớm? Rõ ràng là cả đêm qua ngủ. Đây là đầu tiên trong cuộc đời tỏ tình với khác. Đừng dáng vẻ thản nhiên bình tĩnh bên ngoài của đánh lừa, thực chất lòng đang hoảng loạn lắm. Sợ cô từ chối, sợ cô chạy xa, sợ từ nay về cô thèm để ý tới nữa.
Từ nhỏ đến lớn, từng sợ gì.
khi đối mặt với cô gái nhỏ, lo lo mất.
Thậm chí, còn lo mấy lời hôm qua dọa cô trốn thật xa nên cả đêm cứ trợn tròn mắt ngủ nổi. Mãi cho đến khi bình minh ló đầu mới miễn cưỡng ngủ mười phút. Sau khi tỉnh dậy, chuyện đầu tiên là mở cửa phòng cô gái nhỏ xem thử, xem xem cô nhân lúc ngủ mà chạy trốn .
Thấy cô ở giường, cả vùi trong lớp chăn bông mềm mại mới yên tâm.
Có điều, cho cô chuyện .
Cố Húc đưa tay xoa đầu cô, dịu dàng : “Được , mau rửa mặt . Chờ em rửa mặt xong là thể ăn sáng .”
Dứt câu, thẳng dậy, phòng bếp.
Anh mà Nguyễn Tinh Trầm vẫn hồn. Mãi tới khi thấy tiếng bật bếp trong phòng bếp, cô mới mơ mơ màng màng toilet.
Cô rửa mặt xong cũng là lúc Cố Húc thành bữa sáng. Một đĩa bánh bao, vài chiếc bánh quẩy, thêm hai bát sữa đậu nành.
Đây chắc là bữa sáng đơn giản nhất ăn trong vòng hơn hai mươi năm nay. Tuy nhiên, lòng cực kỳ thỏa mãn. Bánh bao với sữa đậu nành còn nóng. Anh chia đũa xong cũng là lúc Nguyễn Tinh Trầm .
Nguyễn Tinh Trầm buộc tóc đuôi ngựa, mặc đồ ngủ, khuôn mặt nhỏ ướt do mới rửa mặt xong, đặc biệt là hàng lông mi đọng vài hạt nước li ti. Chắc do thấy khó chịu nên cô cứ nháy mắt liên tục, chớp nhiều đến độ mắt cũng trở nên ươn ướt.
Vẻ của cô cực kỳ thanh thuần. Giờ ngoài bảo cô là học sinh cấp ba khi vẫn tin.
Tay Cố Húc khựng , ngắm Nguyễn Tinh Trầm buồn chớp mắt. Lúc thấy khuôn mặt mềm mịn của trong lòng ửng đỏ, mới ho nhẹ một tiếng, dời tầm mắt sang chỗ khác, ung dung : “Lại đây ăn sáng.”
Tuy Nguyễn Tinh Trầm ngượng nhưng ngoan ngoãn, dịu dàng đáp một tiếng xuống phía đối diện Cố Húc. Nhìn một bàn đồ ăn sáng, cô nghĩ thể vô tư trò chuyện với như lúc . Nói cái gì cũng , chỉ cần giọng là cô vui .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-114-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Hỏi hôm qua ngủ ngon , sáng nay mấy giờ dậy, mua đồ thế… vì cuộc trò chuyện tối qua mà cô cách nào cư xử bình thường với .
Chỉ thể cúi đầu, gặm bánh bao.
Sống lưng cứng đờ, khuôn mặt nhỏ bạnh , sợ Cố Húc ép hỏi.
Trông Cố Húc thì vẻ bình thường như kiểu để tâm lắm chứ thật cực kỳ thận trọng. Ngồi đối diện Nguyễn Tinh Trầm, cô cúi đầu nhưng vẫn cảm xúc của cô lúc , hiểu cô đang nghĩ gì. Anh sẽ hỏi kết quả ngay bây giờ. Anh hiểu tính tình cô. Nếu ép tới nóng nảy, phỏng chừng sẽ trốn luôn.
Cho nên, hỏi gì hết.
Anh , gặp cái bánh bao nhỏ cho cô, : “Nhà bán nhiều đồ ăn sáng lắm nhưng . Đáng tiếc, hôm nay bọn . Bằng sẽ ghé qua ăn thêm vài nữa.”
Dứt câu, nhàn nhã hỏi thăm: “Bao giờ em về?”
Chắc do giọng Cố Húc quá dịu dàng thêm cảm giác đỗi đời thường nên nỗi lo đang dâng cao trong lòng Nguyễn Tinh Trầm bỗng thả lỏng, cả cứng ngắc cũng nhẹ nhàng hơn. Cuối cùng thì cô cũng ngẩng đầu, nhẹ giọng với Cố Húc: “Em tính ngày mai .”
“Ngày em buổi chụp hình tiện đường ghé qua công ty.”
Cố Húc thuận miệng hỏi: “Có phim mới ?”
Mê Truyện Dịch
“Chị Chu nhận thêm cho em kịch bản đô thị, tổ chế tác khá , tập dài mà em cũng khá hứng thú với thể loại đó nên định qua xem thử.” Do tâm trạng thả lỏng nên Nguyễn Tinh Trầm chuyện với Cố Húc tự nhiên hơn hẳn, ăn bánh bao nhắc tới kịch bản với , mắt cong cong như vầng trăng non.
Vốn Cố Húc chỉ thuận miệng hỏi nhưng xong lòng xao động.
Dù thì bộ phim của ông Hạ, lịch trình mới.
chủ yếu là…
Giờ thể loại phim tình yêu đô thị khá nhiều cảnh mật. Để cô gái nhỏ diễn cảnh đấy với nam diễn viên khác? Anh ăn dấm đến c.h.ế.t mất!
Tác giả lời :
Nếu một ngày nào đó, Tinh Tinh diễn cảnh mật với nam diễn viên khác, ở hiện trường sẽ cảnh tượng thế …