“Nếu là kịch bản hiện đại, hài hước, nhẹ nhàng, chị để ý giúp .”
“Hiện đại, hài hước, nhẹ nhàng?” Trang Kỳ nhíu mày, ngạc nhiên hỏi: “Không   chướng mày nhất thể loại  ?”
Giờ tài nguyên của giới nghệ sĩ trong nước   đồng đều lắm. Những đạo diễn lớn đều chuyển hướng sang  điện ảnh, các diễn viên cũng thích chạy theo hướng đó thành  phim truyền hình   nhiều đạo diễn đoạt giải lắm, chỉ lác đác vài . Trước , Cố Húc  quan tâm đến kịch bản thể loại  nên phòng  việc cũng  chú tâm đến nó.
Có điều, câu    nhắc đến ai đó.
Trang Kỳ cạn lời, liếc mắt   một cái. Tên súc sinh  mà  về cổ đại, đảm bảo sẽ là một tên hôn quân chỉ thích mỹ nhân  yêu giang sơn. Tuy lòng thầm chửi bới nhưng cô vẫn đồng ý, mở điện thoại, gửi tin cho trợ lý của ,   với : “Được ,  sẽ bảo   hỏi. Có thông tin gì sẽ báo với  .”
**
Thành phố A.
Tại chung cư của Nguyễn Tinh Trầm.
Cô từ viện phúc lợi về đây  hai ngày. Hôm nay, cô mới  chụp ảnh chân dung xong thì nhận  tin nhắn của Tô Mạt    về.
Bạn  trở về, Nguyễn Tinh Trầm  vui. Cho nên  chụp ảnh xong, cô lập tức chạy về chung cư.
Thật , năm nào cũng thế . Tô Mạt ở với bố  mấy ngày  thừa dịp còn kỳ nghỉ  về thành phố A sớm hơn để đến bên cạnh Nguyễn Tinh Trầm.
Nguyễn Tinh Trầm từng khuyên cô  vài  nhưng  nào Tô Mạt cũng  tai   tai ,  thế nào vẫn  thế.
Lúc , hai  mặc đồ ở nhà   giường, ở giữa đặt một đống đồ ăn vặt, giống hệt hồi còn học ở trường.
Hai   chuyện phiếm, phần lớn thời gian là Tô Mạt oán giận bố  .
“Cậu   , gần đây  tớ như phát điên ý. Ngày nào cũng tóm lấy tớ bắt  xem mắt, xong còn  cái gì mà con bé hàng xóm nhỏ tuổi hơn nhưng   .”
“Xong còn bảo tớ lớn tuổi  mà   suy xét cho việc của bản .”
Càng  càng tức. Tô Mạt nhai khoai tây chiên rồm rộp. Hết bức xúc, cô  sang hỏi Nguyễn Tinh Trầm: “Mấy ngày nay  với Cố ảnh đế nhà    ?”
Đang im lặng  chuyện mà Tô Mạt   ngoắt sang hỏi vấn đề của  khiến Nguyễn Tinh Trầm  chần chừ. Sau đó, cô mới thấp giọng kể với bạn: “Thật , Cố Húc  , tỏ tình với tớ . Mới mấy ngày  thôi.”
Dứt câu, căn phòng rơi  sự yên tĩnh ngắn ngủi.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-121-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Vẻ mặt ngây ngốc của Tô Mạt  Nguyễn Tinh Trầm  ngượng, định  thêm thì thấy cô bạn ấp úng hỏi: “Cậu  gì cơ?”
Tô Mạt  phắt dậy, nào còn dáng vẻ khí chất ngời ngờ như lúc ở công ty. Tóc bù xù, miệng dính vụn khoai tây, biểu cảm ngạc nhiên tột cùng.
Ngay cả  cũng thành lắp bắp: “Cậu,   là Cố Húc,  …   tỏ tình với ?”
Dứt câu.
Cô cao giọng hỏi tiếp: “Cố Húc, Cố ảnh đế,  tên Cố Húc mà  thích mười năm, tỏ tình với ?”
Câu hỏi của Tô Mạt  Nguyễn Tinh Trầm  ngượng nay còn ngượng hơn. Vốn cô  định  cho Tô Mạt  nhưng cô nghĩ  thông. Mặc dù Cố Húc  ép,  kiên nhẫn đợi đáp án. Sắp tới   về đoàn  phim, cô  sợ   thấy .
Mấy ngày nay, hôm nào cô cũng nghĩ tới những câu Cố Húc   với .
Anh   đàn dương cầm,  cô : “Bài hát , dành tặng cho ngôi  nhỏ của .” Anh ôm cô  trong lòng, nhỏ giọng  bên tai: “Anh yêu em, sâu sắc hơn hàng vạn chữ thích.”
Song,  dồn cô  góc tường, : “Anh sẽ  ép em,  sẽ đến ngày em  rõ lòng …”
Lòng cô.
Cô  thấu.
 mà…
Nguyễn Tinh Trầm ôm chân, vùi mặt  đầu gối xong lúc   ngước lên  Tô Mạt, nhẹ nhàng : “Có    ngờ tới , tớ… tớ cũng thế.” Lúc , mặt cô đỏ tưng bừng, tim đập nhanh.
Chần chừ thêm lúc, cô mở miệng  tiếp: “Mạt Mạt,   xem, bây giờ tớ nên  gì? Tớ  nên…” Lại ngập ngừng: “Đồng ý với  ?”
“Có chứ!”
Tuy ban nãy Tô Mạt quá bất ngờ nhưng nhờ Nguyễn Tinh Trầm dò hỏi, cô  hồi phục tinh thần. Sợ câu “ chứ” của   đủ độ khẳng định, cô đặt gói khoai tây chiên qua một bên, tóm lấy tay Nguyễn Tinh Trầm, trịnh trọng : “Cậu ngốc hả? Người đó là Cố Húc đấy! Cố Húc mà  thích mười năm!”
“Anh  tỏ tình với  ,  suy nghĩ cái gì nữa?”
“Nếu  tớ thích tỏ tình với tớ, đảm bảo tớ sẽ nhào thẳng  lòng    ‘em đồng ý’!”
Nhìn khuôn mặt ửng đỏ của ai đó, nhớ  tính cách  nọ, Tô Mạt hắng giọng, tiếp tục : “Tinh Tinh,   thích   bao năm  cơ mà. Trước   cảm thấy    cơ hội, tớ hiểu.  giờ   tỏ tình với  ,  còn do dự cái gì nữa?”