Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 122: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:26:04
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tớ…”

Nguyễn Tinh Trầm thế nào.

Tô Mạt dáng vẻ cô, cau mày, nhẹ giọng hỏi: “Cậu cho rằng Cố Húc chỉ đang chơi đùa, thật lòng?”

“Không …”

Nguyễn Tinh Trầm trả lời chút do dự: “Anh như thế!” Người đàn ông cô thích suốt bao nhiêu năm qua chắc chắn như , tùy tiện đùa giỡn tình yêu.

“Thế…”

Mê Truyện Dịch

Tô Mạt ngẫm nghĩ chút hỏi: “Cậu thấy Cố Húc nên thích ?”

Dứt câu, cô thấy cô gái ôm chân mặt gật đầu. Dáng vẻ của cô khiến Tô Mạt đau lòng. Cô đổi tư thế , quỳ xuống mặt Nguyễn Tinh Trầm, tóm lấy vai bạn, thấp giọng : “Tinh Tinh, , ưu tú.”

“Có thích là điều bình thường.”

“Suốt bao nhiêu năm qua, thiếu các đàn khóa , các em trai khóa quỳ gấu váy . Cậu thể vì đó là Cố Húc mà thần thánh hóa .”

Khi , giọng điệu Tô Mạt bình thản, ánh mắt luôn dừng Nguyễn Tinh Trầm. Nhận bạn còn né tránh, cô càng dịu dàng hơn: “Anh cũng là con , là một bình thường. Yêu , là chuyện hết sức bình thường.”

“Tinh Tinh.”

Tô Mạt khựng , đợi cô giương mắt mới nhỏ giọng tiếp: “Thử coi bình thường, đáp lời tỏ tình .”

Tác giả lời :

Không hề ý bảo phẫu thuật thẩm mỹ nha!

Là Cố lão cẩu , tui — Vị tác giả nào đó nhỏ giọng đính chính.

Tô Mạt là thần hỗ trợ cực kỳ cao tay đó, Tinh Tinh của chúng sẽ chấp nhận lão Cố ngay thôi (///▽///)

Coi Cố Húc như bình thường, đáp lời tỏ tình của ?

Nguyễn Tinh Trầm ngơ ngác Tô Mạt. Cô hề nghĩ tới khía cạnh , chính xác hơn thì là… nay nghĩ đến việc coi Cố Húc như một bình thường. Từ lúc Cố Húc đến nay tròn mười năm . Năm 15 tuổi, cô nhận thư trả lời của Cố Húc và giờ 26 tuổi, ngót nghét sắp mười một năm trôi qua.

Cô coi Cố Húc như một vị thần, là đấng cứu rỗi , là khao khát của bản nhưng chẳng bao giờ tưởng tượng đến một ngày cư xử với như bình thường.

Nếu coi Cố Húc như bình thường, đáp lời tỏ tình của , khung cảnh sẽ đây? Nguyễn Tinh Trầm vòng hai tay ôm chân, trầm ngâm.

từng tỏ tình.

Nguyễn Tinh Trầm xinh từ bé, lên cấp hai bắt đầu thích.

Hồi cấp hai trộm theo đưa cô về nhà, lén lút đặt đồ ăn vặt bàn học của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-122-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

Đến cấp ba thì các nam sinh to gan hơn chút, lén lút nữa mà nhờ đưa thư tình cho cô hoặc thổ lộ trực tiếp.

Rồi

Lên đại học, . Theo độ tăng của tuổi, lượng những đàn ông chất lượng , thành thục ngày càng nhiều. khi bọn họ thổ lộ với cô, cô từng sinh chút cảm xúc khẩn trương nào. Nguyễn Tinh Trầm luôn nhẹ giọng cảm ơn, bình tĩnh từ chối. Dáng vẻ cực kỳ lưu loát.

Chỉ khi đối mặt với Cố Húc.

Cô mới bình tĩnh nổi.

Cô căng thẳng, sợ hãi, dám đặt niềm tin. Thậm chí, cô còn suy nghĩ chạy trốn.

hề nghĩ đến việc Cố Húc thích , càng suy nghĩ đối xử với như bình thường.

Anh là Cố Húc. Là đàn ông mà cô dành tình cảm cho suốt mười mấy năm, là cô tôn lên vị thần soi sáng cuộc đời . Sao cô thể đối đãi với như một bình thường ? Thậm chí, đến giờ cô vẫn m.ô.n.g lung, sợ rằng đây chỉ là một giấc mơ tự bản huyễn hoặc.

Tỉnh giấc.

Mọi thứ sẽ trở như lúc ban đầu.

“Mạt Mạt…”

Nguyễn Tinh Trầm ngẩng đầu Tô Mạt, vẻ mặt do dự hiếm khi bộc lộ mặt khác. Cô cắn môi, khuôn mặt trắng nõn như phát sáng ánh đèn đỉnh đầu chiếu xuống.

coi Cố Húc như bình thường , cũng thể coi mối quan hệ thành quan hệ yêu đương thường tình.

Từ năm 16 tuổi đến nay, cô gì cũng đều tiến bước lùi, duy chỉ khi đối mặt với Cố Húc, nhát gan bối rối.

Với cô, đặc biệt.

Chính vì đặc biệt, nên cô thể cư xử với bình thường như bao .

Huống hồ…

Nguyễn Tinh Trầm Tô Mạt, sắc mặt dần trở nên phức tạp, đến cảm xúc cũng trùng xuống: “Mạt Mạt, đấy, tớ bệnh.”

“Tớ…”

Cô hé miệng, thôi, nữa cúi đầu vùi mặt đầu gối. Hàng lông mi xinh khép hờ.

Ánh đèn chiếu xuống Nguyễn Tinh Trầm.

Cô cuộn tròn cả , mô phỏng như đang ở trong một gian cực kỳ bé nhỏ. Dù rõ lòng , bản cũng thích nhưng chậm chạp đồng ý.

Bỏ hết những lo lắng phù phiếm bên ngoài thì còn một nguyên nhân sâu xa nữa.

bệnh.

Loading...