Bước chân  hề do dự mà sải bước theo suy nghĩ trong đầu.
Trong tủ bày biện  nhiều kiểu cúc áo. Nguyễn Tinh Trầm cúi đầu ngắm mà  chọn  cái nào ưng ý. Chị gái  ở quầy thấy cô mãi  chọn , mỉm  hỏi: “Cần  giúp đỡ ?”
Nguyễn Tinh Trầm ngẫm nghĩ  gật đầu.
“Bạn định tặng cho  lớn trong nhà  bạn trai?”
Hai chữ bạn trai lọt  tai khiến Nguyễn Tinh Trầm  hổ. Song, cô nén sự ngượng ngùng, nhẹ giọng đáp: “Tặng bạn trai.”
“Vậy bạn xem một loạt  . Ở đây bày biện những cúc áo mới nhập từ Italy về đấy. Phong cách trẻ trung   thời thượng. Bạn yên tâm, nút tay áo   hàng độc nhất vô nhị, xét   thế giới cũng chỉ  hai cái thôi…” Chị gái  ở quầy    đeo găng tay lên, lấy mấy cái cúc áo lên, cho   quan sát kỹ hơn.
Nguyễn Tinh Trầm  theo sự chỉ dẫn của  bán hàng. Mấy cái cúc áo  đúng là tinh xảo hơn loạt   nhiều,  điều, nó vẫn  đem  cảm giác rung động ngay khi trông thấy. Thế nên, trong lòng cô  mất mát. Cô  tặng cho Cố Húc một chiếc cúc áo đặc biệt cơ… Thôi thì cứ xem tiếp hoặc đổi quà khác.
Và, ánh mắt cô dừng  ở chiếc cúc áo nơi góc tủ.
Đồng tử co rút nhẹ. Cô đưa tay chỉ cúc áo đó, kích động : “  xem chiếc cúc áo .”
“Hả?”
Chị gái  ở quầy kinh ngạc bởi sự kích động của cô. Song,  theo ánh mắt của cô, mỉm  lấy : “Ánh mắt của cô chuẩn thật đấy. Kiểu dáng chiếc cúc   đặc biệt. Nó   bằng đá vỏ chai, mặt   dùng phương pháp cổ xưa vẩy nước sơn vẽ mặt trời và ngôi .”
Thật , chiếc cúc áo   đắt bằng mấy cái  .
 khi   thấy nó, Nguyễn Tinh Trầm  tưởng tượng ngay   dáng vẻ Cố Húc mặc áo sơ mi trắng, cài nút tay áo .
Chắc chắn, là cực kỳ mê .
Cô  với chị gái  quầy: “Lấy cái đó . Làm phiền bạn giúp  gói .”
…
Cầm quà   mà Nguyễn Tinh Trầm  tươi  ngừng  mà   lớp khẩu trang che mất. Cô cẩn thận sờ sờ cái hộp  lấy di động , mở wechat, gõ mấy chữ.
**
Cùng lúc đó, tại một hội sở ở thành phố A.
Vẫn là Trang Chu bắt đầu nhưng tụ tập  giống  , tìm một đống phụ nữ đến. Hôm nay chỉ  mấy  em chơi với  từ nhỏ đến lớn cùng uống rượu thôi. Ngó sang   phòng bao cứ  chằm chằm di động từ đầu đến cuối, Trang Chu cầm ly rượu qua, hắng giọng: “Này,   nhé lão Cố, bọn  đang vì  mà  gọi bất cứ cô gái nào đấy.”
“Cậu thì  . Chỉ đến đây để ôm di động. Rượu  uống, thuốc  hút,  chằm chằm nó cả tiếng đồng hồ. Muốn  tới khi nó  hoa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-127-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Mê Truyện Dịch
Quý Siêu  gần đó   thì buông ly rượu xuống, : “Cậu đừng  kéo cả bọn  .  với Chu Đông  phóng túng như  .”
“Cút cút cút…”
Trang Chu phất tay,  mắng, đang định đặt tay lên bả vai Cố Húc thì   sang, cau mày  . Cánh tay khựng  giữa  trung   “hừ” một tiếng, thu tay về, lẩm bẩm: “Dù   bận thì hôm nay cũng là ngày các  em tụ họp. Không  uống cũng  uống.”
“  cho  , uống rượu để giải sầu mà. Có chuyện gì phiền lòng thì cứ uống rượu, đảm bảo quên  sót chút nào.”
Giải sầu?
Cố Húc hừ tiếng đầy khinh bỉ.
Anh sầu thế  mà cô gái nhẫn tâm thật. Hai ngày nay chẳng liên lạc với … Nỗi buồn  chẳng thứ gì giải , trừ khi cô gái nhỏ cho  một đáp án chính xác,  mới  thể buông xuống nỗi phiền muộn . Hai ngày nay   ép bản    liên lạc với cô, sợ   thế sẽ ép cô nóng nảy.
  ngờ, cô còn kiên nhẫn hơn cả .
Anh  liên lạc, cô cũng  đả động gì dù chỉ một chữ. Anh cau mày, ngón tay gõ vài chữ  khung thoại wechat.
Có nên bâng quơ  một câu  nhỉ? Thế vẫn  hơn   gì mà.
Đang định gõ thì giao diện wechat  hiện “Đối phương đang nhập…”
“Cố Húc,  đang ở ? Em  lời   với .”
…
Chùm đèn thủy tinh  đỉnh đầu hắt ánh sáng  di động. Cố Húc  chằm chằm  khung thoại wechat như thể  thấy rõ thứ hiện lên. Một lúc ,  xác nhận bản    lầm, đôi tay cầm điện thoại  run.
Cô gái nhỏ gửi tin nhắn  wechat cho ?
Cô …
Có chuyện   với .
Bọn họ  hai ngày  liên lạc. Giờ cô gái nhỏ  bảo  chuyện   với , hẳn   mấy lời đơn giản.
Cô  cho  đáp án ?
Trái tim Cố Húc đập thình thịch bất thường, tay suýt thì  cầm nổi điện thoại.
Trang Chu  bên cạnh thấy    gì, cứ  chăm chăm  điện thoại, lẩm bẩm: “Định  tới nở hoa thật hả?” Vừa    nghiêng   ngó thử.   kịp xem, Cố Húc   phắt dậy.