Cố Húc thèm giấu diếm tâm trạng của bản , cau mày, cắn vành tai cô, thấp giọng .
Càng nghĩ càng tức.
Lực cắn mạnh thêm một chút, ngay cả giọng cũng trầm hơn: “Em sợ ở bên em chỉ là hứng thú nhất thời, sợ chỉ mấy ngày chúng chia tay nên như thế, đúng ?”
Thật sự mắng cho cô một trận. , nỡ. Đành cắn vành tai cô, tức giận tiếp tục : “Nguyễn Tinh Trầm, ở trong lòng em, là như thế ?”
“Không ạ!”
“Đương nhiên !”
Nguyễn Tinh Trầm buột miệng phủ nhận. Đương nhiên cô Cố Húc như thế. đời , mối tình nào đến hồi kết. Một ít sẽ vô cùng may mắn khi thể chọn cho cùng nắm tay đến cuối đời.
, cô thể là may mắn đó ?
Nguyễn Tinh Trầm .
Chưa bao giờ dám hi vọng xa vời.
Đối với cô mà , ở bên Cố Húc là một chuyện vui vẻ. Đến nỗi bên bao lâu thì nghĩ sâu .
Huống hồ… cô sợ những lời gièm pha từ những ngoài, từng câu của họ sẽ ép khác thở nổi. Giới giải trí quá phức tạp. Một câu vu vơ đơn giản thôi cũng thể suy diễn thành đủ lớp nghĩa. Cô mong và Cố Húc thể vui vẻ ở bên . Nếu chia tay, cũng khác lung tung lưng.
Cô cúi đầu, nhỏ giọng : “Em sợ những khác sẽ lung tung. Hơn nữa, em lo bên công ty em mà , sẽ dùng cách để bấu chặt lấy .”
Nghe , tay Cố Húc đang bóp eo cô bỗng khựng .
Hóa là …
Mê Truyện Dịch
Anh ngạc nhiên và cũng thông suốt chuyện. Sao quên chứ? Cô gái nhỏ của luôn lập trường của mà suy nghĩ, thứ đều vì .
Thật , ngại công khai với , màng cả việc buộc chặt . Người đời thể ràng buộc nhiều. Giải trí Kim Thịnh to gan đến mà sự đồng ý của cũng dám náo loạn.
Có điều, cô gái nhỏ đang lo lắng bất an trong lòng , nỡ. Không nỡ mắng cô.
Cô thể đến mặt tỏ tình là chuyện khiến vô cùng ngạc nhiên . Ban đầu, cứ tưởng đợi lâu. Có khi, còn đợi .
Mọi chuyện bất ngờ ập tới hôm nay khiến ngạc nhiên, vui sướng.
Thật , cũng hiểu cho nỗi lo của cô.
Nhìn vẻ bề ngoài, cô gái của giống một , cực gan nhưng sâu bên trong yếu đuối vô cùng.
Lo lo mất.
Trước , bước cùng đường với chỉ dám đằng , chuyện sẽ đỏ mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-136-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Dĩ nhiên, thể cho cô một lời hứa hẹn đảm bảo. Thậm chí, giờ công khai, dám cá là với tính tình , cô sẽ từ chối.
, nỡ.
Cô bước một bước khó khăn, thôi thì 99 bước còn để .
Những lời hứa hẹn và cam đoan quá thừa thãi, cần thiết. Anh sẽ dùng thực tế để xóa bỏ nỗi lo của cô. Đời , khó khăn lắm mới lòng một , ở bên cô mỗi giây mỗi phút, thích đến độ quãng đời sẽ tiếp diễn tưởng tượng hết.
Sao thể bỏ rơi cô chứ?
Anh nắm tay cô, công khai với thế giới, cho bọn họ : “Đây là bạn gái của .”
Anh tất cả đều thấy cô.
Cô nên mặt công chúng, bên cạnh , nhận lời chúc phúc của .
mà, vẫn từ từ thì hơn.
Nỡ mắng cô ?
Không!
Dám tức giận với cô ?
Càng !
Thế bây giờ? Thích cô, trong trí óc chỉ vương vấn hình bóng cô, dám tức giận, nỡ mắng mỏ, thậm chí chỉ lớn tiếng thôi cũng sợ dọa tới cô… Thôi , cứ nuông chiều . Mấy năm nay, cô hưởng thụ yêu thương, ấm áp .
Anh cho cô hết.
Rồi sẽ một ngày, đuổi hết bệnh lo lo mất của cô .
Có lẽ cần một thời gian dài.
thế thì chứ?
Anh buông vành tai cô .
Trong xe tối nhưng Cố Húc vẫn dấu răng mờ mờ vành tai mềm mại của cô. Anh rút giấy lau sạch vệt nước dính đó dùng tay xoa nhẹ, thấy cô run lên mà vẫn ngoan ngoãn né.
Anh gì nữa, chờ xoa bóp xong mới mở lời: “Được , em lên nhà .”
Nguyễn Tinh Trầm chớp mắt, vẻ ngờ Cố Húc buông tha cho nhanh thế. Không tức, giận, lời thừa thãi mà chỉ bảo cô lên nhà? Cô mấp máy miệng một lúc mới cất tiếng hỏi Cố Húc, giọng lưỡng lự: “Cố Húc, giận em ?”
Tay Cố Húc vẫn bám lấy eo Nguyễn Tinh Trầm, trầm giọng đáp: “Em xem?”
Anh giữ nguyên tư thế cúi đầu, đôi mắt phượng hẹp dài thẳng ánh mắt nhút nhát của cô, thầm thở dài, u ám quấn quanh dần vơi , đưa tay vén mấy sợi tóc lòa xòa mặt cô tai, mở miệng : “Anh giận. cũng hiểu tại em suy nghĩ như .”