Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 139: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:26:44
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần , đầu bên chậm chạp mãi nhắn tin .

Biết cô hổ nên Cố Húc ép hỏi, thong thả đến bếp rót cốc nước ghế sofa . Ngó di động thấy cô gái nhỏ vẫn trả lời tin nhắn, giao diện cứ hiển thị “đối phương đang nhập…”, thế mà qua vài giây vẫn yên lặng.

Cố Húc mỉm , uống hớp nước.

Anh thể tưởng tượng dáng vẻ cô lúc . Vừa rối bời hổ. Đoán sai thì chắc giờ đang lăn lộn giường, cắn môi gõ chữ, nghĩ xem trả lời như nào mới .

Thẹn thùng như thế thì .

Bâng quơ một câu đỏ mặt, hôn một cái thẹn gượng . Không thể thế . Phải dạy dỗ thật nghiêm túc. Bằng , với cái tính cách như đà điểu của cô, chẳng đến ngày tháng năm nào mới… Trực tiếp gọi video qua . Hẳn là cô ấn trong vô thức nên kết nối ấn luôn.

Gương mặt cô xuất hiện màn hình thoáng vẻ hoảng loạn.

Khác với sự hoảng loạn của Nguyễn Tinh Trầm, Cố Húc ung dung sofa, đặt cốc nước trong tay về bàn, cầm lấy di động ngắm cô qua màn hình.

Chắc mới tắm xong nên cô đổi sang mặc áo ngủ, đầu còn đeo băng đô chú thỏ. Có thể do mới rửa mặt xong nên chân tóc ướt, đôi mắt long lanh, ngượng ngùng gọi video, môi đỏ nhếch nhẹ, hồi lâu nhẹ nhàng : “Cố, Cố Húc.”

Giọng của cô nhẹ nhàng, nũng nịu, mang theo hương vị riêng biệt của vùng sông nước Giang Nam.

Cách màn hình cũng thể tim đập thình thịch.

Nhịp tim vốn bình bỗng đập loạn. Tuy nhiên, bại lộ hết cảm xúc như cô gái nhỏ, gương mặt vẫn duy trì biểu cảm ban đầu, ngắm cô, ừm nhẹ một tiếng hỏi: “Đâu đầu gọi video, em căng thẳng thế?”

Quả thật, đây đầu hai gọi video.

Nguyễn Tinh Trầm chỉ dám coi Cố Húc là tiền bối, dám suy nghĩ miên man?

Giờ phận đổi, tất nhiên giống … Hơn nữa, vấn đề Cố Húc hỏi, cô còn trả lời. Ngay đó gọi video sang, cô thể khẩn trương ?

Cô quờ tay kéo gối ôm đến, vùi mặt phần đầu gối, trộm ngắm Cố Húc qua video. Có cặp lông mi dài quả nhiên hữu dụng. Tuy rằng đối mặt với di động nhưng nó vẫn thể che đậy cảm xúc trong mắt, khiến quá hổ như khi mặt Cố Húc.

Một lúc , cô cắn môi, mềm mại : “Sao ngủ?” Mười một giờ , ngày mai còn về đoàn phim nữa.

Chậc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-139-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

Định lảng tránh vấn đề .

Không ngoan xíu nào.

Cố Húc một tay cầm di động, một tay cởi nút áo cùng. Xương quai xanh của , xuống chút nữa là phong cảnh nửa kín nửa hở, lòng nhộn nhạo.

Anh thể nhận tay cầm di động của cô gái nhỏ run lên, mặt cũng đỏ bừng. Song, đổi sang một tư thế khác thoải mái hơn, lười biếng đến độ giọng cũng biếng nhác: “Bạn nhỏ nào đó trả lời , ngủ .”

Dứt câu, tiếp tục dụ dỗ: “Cô gái nhỏ, nghĩ kỹ , gọi thế nào nhỉ?”

Nguyễn Tinh Trầm hiểu Cố Húc cố chấp đáp án đến . Gương mặt vốn đỏ nay càng thể tỏ rõ hơn, vành tai trắng trẻo cũng ửng hồng.

Mê Truyện Dịch

Như là một viên ngọc trắng dính một tí rượu nho.

Bình An ăn uống no nê liền tiếng đến gần, cực kỳ tự giác nhảy lên đùi Cố Húc, phơi bụng để xoa xoa. thấy chuyên chú di động và thấy bóng màn hình… nó nghiêng đầu chớp mắt như đang tự hỏi, đó về phía màn hình kêu meo meo.

Cố Húc với Nguyễn Tinh Trầm, bàn tay khớp xương rõ ràng đặt lên bụng Bình An, xoa nhẹ, dụ tiếp: “Em xem, nó cũng câu trả lời đấy.”

Trên màn hình hiện cảnh Cố Húc ôm Bình An mà cô.

Nguyễn Tinh Trầm thấy trốn cũng trốn thoát, một tay cầm di động, tay túm chăn, thật lâu mới nhỏ nhẹ : “Mẹ, gọi .”

Nói xong mấy từ đó, cô dám thẳng di động, cúi gằm ngượng chín mặt.

Tuy cô nhỏ nhưng Cố Húc thấy. Lồng n.g.ự.c rung rung, phát tiếng trầm thấp. Cụp mắt màn hình, bắt gặp khuôn mặt và vành tai hồng hồng, xoa nhẹ cho Bình An sợ cô đủ hổ , : “Bé con, con gọi con kìa.”

Chẳng Bình An hiểu sang meo meo trò chuyện với màn hình di động.

Cấp bậc ngượng ngùng của cô rõ ràng, dùng mắt thường cũng cảm nhận nó qua màn hình. Sợ cô quá hổ, hắng giọng, trêu nữa mà chỉ vuốt ve Bình An, : “Được , muộn quá , em mau nghỉ .”

Ngày mai về đoàn phim nữa.

Tính tình ông Hạ thối, chẳng cần là ai, chỉ cần thấy họ trong trạng thái tập trung là mắng đến m.á.u chó phun đầy đầu.

Loading...