Cố Húc cất tiếng đáp: “Ừ.” Nhìn qua,   khác gì ban đầu.
Nguyễn Tinh Trầm  cạnh  cũng gật đầu theo, trông biểu cảm chẳng khác  bao. Có điều, nếu để ý kỹ, vẫn sẽ nhận  sự khác thường trong giọng ,  mềm mại, nũng nịu hơn bình thường nhiều.
Thư ký trường    đầu  trong, Cố Húc cố ý chững  một bước, vòng qua đỡ eo Nguyễn Tinh Trầm, hỏi: “Em  ?”
Nguyễn Tinh Trầm mới bình  cảm xúc  một chút   quấy nhiễu, cái tay đặt bên eo  nóng bỏng  mạnh mẽ, bóp một cái như chạm cả  xương thịt. Mặt cô đỏ bạo, giọng cũng dịu nhẹ: “Ổn,  lắm ạ!” Sao  thể  vấn đề gì chứ?
Tay chân cô chẳng chút sức lực, tim thì đập thình thịch điên loạn.
Mới nãy, lúc hai   định nhịp thở, hai cúc  của bộ cung trang  cởi, phần cổ lưu  nhiệt độ đầy mãnh liệt. May , nay bộ mặc là bộ cung trang  cổ, nếu  cô chẳng  giấu thế nào.
Sợ   khác  thấy, Nguyễn Tinh Trầm nhẹ giọng  với : “Em   nhé.” Sau đó, cô bước một bước  Cố Húc,   bên trong.
Cố Húc  cản việc cô  , thậm chí còn chủ động ở lâu thêm một chút. Cái tay đang cứng đờ giữa  trung thu về, giấu  lưng. Anh  im tại chỗ,  theo bóng dáng hoảng sợ của cô gái nhỏ ở cách đó  xa, lòng bàn tay như còn lưu  độ ấm từ  cô.
Anh siết chặt tay.
Nếu     giữ  chút lý trí cuối cùng,   phía  sẽ còn xảy  chuyện gì nữa.
Trước nay,   từng thấy cô như .
Yếu ớt  mềm mại.
 thế nào cũng  phong tình.
Cố Húc cảm giác cổ họng  khô khốc. Nếu   giờ họ đang ở phim trường, nếu   bản   cô gái nhỏ  sẵn sàng… Anh thật sự  kéo cô qua  hơn thế nữa, còn phóng tung hơn ban nãy.
Cúi đầu xem thử mới thấy may là bộ cung trang to,  dễ  thấy. ,  vẫn  nhịn  mà thấp giọng mắng: “Mẹ kiếp!”
Nhìn mà   ăn, mới là đau khổ nhất.
Sau khi đè nén  cảm xúc  đáy lòng, Cố Húc  . Bên trong, phim trường  chuẩn  tươm tất,  ai phát hiện  sự khác thường của  và Nguyễn Tinh Trầm. Duy chỉ   luôn quan sát máy  chính, Hạ Hồng Phi luôn   chỗ họ lúc   . Ông chỉ  và cau mày chứ   gì.
**
“ cảnh  125,  1. Action!” Thư ký trường   hiệu, các diễn viên  vị trí.
Bóng đêm kéo tới.
Lê Tiếu trong vai tiểu hoàng đế   đài cao, xung quanh là một đám  tinh nhuệ đang giương cung. Cậu mặc long bào xuất hiện  mặt  , nét mặt  còn vẻ ngây thơ non nớt như lúc mới đăng cơ, cầm cung lẫn nỏ lên, cất giọng trong trẻo của  thiếu niên, trào phúng : “Năm đó, Nhiếp chính vương trao quyền lực trong tay cho trẫm, hẳn  nghĩ đến  ngày  trẫm cầm cung chĩa  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-148-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
 là   nghĩ đến.
Sao mà ngờ  chứ?
Người thiếu niên thuở ban đầu còn sống vây quanh , sợ hãi , nay    lực lượng cho bản ,  lợi thế cho riêng , cầm cung chĩa thẳng  .
Vị hoàng đế thiếu niên  điên cuồng  thầm,  bỏ mặc tất cả, xả hết nhẫn nhục suốt bao nhiêu năm qua.
,  nhịn, cúi đầu, đưa mắt  xuống bên .
Nhìn xuống.
Bên  là Cố Húc  vai Nhiếp chính vương.
Hắn mặc trường bào đen mạ viền vàng, nghênh đón chính diện với tiểu hoàng đế, phía  là mấy chục hộ vệ. Có điều, hộ vệ bên   vẻ đang dần mất sức lực,   thong dong như bên tiểu hoàng đế.
Sau nhiều   đuổi giết, đến  hộ vệ  hảo nhất cũng mệt mỏi.
, Nhiếp chính vương vẫn . Thoạt ,  vẫn như  , nhướng mày, mỉm , luôn giữ dáng vẻ ung dung dù  rơi  thế khó. Sự tự tại của   lòng  hoảng loạn.
Hắn lúc nào cũng thế. Dù trong bất cứ  cảnh nào, đụng  chuyện gì cũng  ung dung, mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ, khơi dậy sự hoảng sợ trong lòng .
Nghe ,   hề tức giận,  nhạo: “Ta  sớm tính đến ngày thằng nhóc con nhà ngươi tính kế .”
Sao   thể   ?
Người của  trải rộng khắp kinh thành, trong hoàng cung cũng .
Mê Truyện Dịch
Chẳng qua vì nàng, nên  mới dung túng hết   tới  khác. Có điều, cục diện ngày hôm nay, đúng là   ngờ tới.
Mấy ngày , lính của  phân bố khắp kinh thành  dọn sạch.
Thế nên, hôm nay mới xảy  cục diện ,   khác cầm cung chĩa thẳng  .
Hắn quá thông minh. Thông minh đến mức  cần nghĩ cũng  tại   xảy  chuyện . Mật thám   cài trong kinh thành, ngoài  và vài   cận, cũng chỉ  nàng  .
Nữ nhân  thật nhẫn tâm!
Chẳng mảy may vướng bận chút tình cảm nào!
Người luôn ung dung như Nhiếp chính vương giờ cũng chẳng khống chế nổi sự chua xót biểu hiện qua nét mặt, con ngươi đen nhánh ẩn trong mắt phượng càng thêm u ám.