Dù Cố ảnh đế  c.h.é.m gió thành tổ chương trình gửi lời mời tận ba , ông cũng  nhận.
Cố ảnh đế là   chỗ  như thế nào?
Chỉ cần  xuất hiện, lập tức kéo độ hot lên. Anh  ,   gì, chỉ  yên tại chỗ nửa ngày cũng  cả đám  tình nguyện “chốt đơn”.
Anh mới xuất hiện mười phút mà   xem live stream  tăng từ mười triệu lên thẳng năm mươi triệu. Thậm chí, do quá nhiều  truy cập nên phần mềm phát sóng trực tiếp Bình Đài  tê liệt. Bên weibo cũng bùng nổ. Top mười hot search, Cố Húc chiếm năm cái. Chương trình bọn họ cũng  thơm lây, chiếm hai cái,  một cái đạt mức siêu hot.
Hot như thế, bảo ông kêu  là cha, ông cũng đồng ý!
Giờ hẳn mấy tay đạo diễn già đời chuyên mảng show truyền hình hâm mộ ông lắm. Mấy năm nay,   ít  lâm le ý định mời Cố Húc nhưng vị tổ tông  mặc kệ, nhất định  chịu tham gia. Dần dà, họ cũng buông xuôi. Rồi ai mà ngờ ! Cố Húc nay  đến  show!
Mình ông  thôi đấy!
Chắc chắn do tổ tiên nhà  tích đức nhiều nên ông mới may mắn .
Tổng đạo diễn thầm nghĩ,  là ghi hình xong  về quê thắp nén hương cho các cụ nhỉ?
…
“Được , đừng  đây nữa. Chúng    .” Tô Tạ  , những  còn  giật  nhận , nãy giờ bọn họ để Cố ảnh đế  ngoài cửa.
Đương khi Cố Húc  ngang qua Nguyễn Tinh Trầm, Bình An đang  trong lòng cô  kìm  nữa, nhảy bổ  lòng ,  ngừng  nũng.
Mấy    ngạc nhiên. Lê Tiếu kinh ngạc : “Ơ? Nhóc Bình An sợ  lạ lắm mà? Hôm qua em sờ nó  tí mà suýt  cắn. Sao nó chẳng  vẻ gì lạ lẫm  Cố thế?”
Chẳng những  thấy lạ, mà còn quấy quýt như cha ruột.
Ngoài Nguyễn Tinh Trầm, gặp ai nó cũng bày  vẻ mặt  sống chớ tới gần. Thế mà giờ nó  yên trong lòng Cố Húc, phơi cả bụng, dáng vẻ như cầu “vuốt ve em ”.
Lạ quá!
Tai Nguyễn Tinh Trầm đỏ ửng.
Cố Húc  lướt qua cô, mỉm , ngón tay thon dài vuốt ve chú mèo  đỗi tự nhiên, thuận miệng : “Chắc do…  khá hút mèo.” Mắt thấy   lẫn nữa tập trung về phía ,  nhướng mày : “Sao nào? Không  ?”
Mọi :…
Mê Truyện Dịch
Vâng  . Anh ,   gì cũng đúng.
Cố Húc ôm mèo  xuống sofa, những  khác chia   xung quanh. Tổ chương trình  bụng nhắc nhở họ đừng quên nấu cơm tối. Lúc ,   mới ngớ , nhớ đến cái tủ lạnh đáng thương  trống . Ban đầu họ định  chợ buổi trưa nhưng lúc  chẳng  khách mời  khẩu vị như nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-168-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Tô Tạ: “Lão Cố,   ăn cái gì? Giờ còn sớm, bọn   ngoài mua ít đồ.”
Nếu đầu bếp   cô gái nhỏ, nhất định  sẽ chẳng nể nang gì mà gọi món ngon nhất, đắt nhất. Cơ mà nghĩ đến  tối nay xuống bếp nấu cơm là cô gái của ,   nỡ. Ngẫm nghĩ một hồi thế nào  tức. Anh mới ăn  mấy bữa do cô gái nhỏ nấu,  mà qua bên , cô  nấu cho cả đám ăn.
Chậc.
Uốn đầu lưỡi đặt  hàm .
Anh  đánh .
Hay là, đánh c.h.ế.t tổ chương trình thiếu đòn  nhỉ?
Lòng nghĩ , nhưng vẻ mặt vẫn  bình thường. Thậm chí,  còn  liếc qua chỗ Nguyễn Tinh Trầm: “Thế nào cũng .   kén chọn. Ăn trứng xào cà chua cũng ok.”
Tô Tạ: ???
Người    Cố Húc ?
Anh  nhớ    gặp Cố Húc ở đoàn  phim đúng lúc qua đó tìm cảm hứng  nhạc, chỉ vì ăn  quen đồ địa phương mà   đưa cả đầu bếp trong nhà  theo, giờ…   bảo  chọn, thế nào cũng ? Tuy  bất ngờ nhưng     nhiều: “Vậy  với Tiểu Thiên  ngoài mua thức ăn. Thu Thu,  là em với Tiểu Uyển  cùng , tiện mua chút vật dụng hàng ngày.”
Không ai  ý kiến, nhất trí thông qua.
Chờ bọn họ  , căn phòng vốn náo nhiệt nay trở nên vô cùng quạnh quẽ.
Nguyễn Tinh Trầm mất tự nhiên   sofa,  dám ngẩng đầu  Cố Húc, chỉ dám len lút quan sát ngón tay thon dài của  đang vuốt ve Bình An. Mà Bình An giờ quá thoải mái, thỉnh thoảng  “ư hừ” một tiếng. Đôi tay đặt  sofa của cô  kiềm , siết chặt.
“Em, em  pha cho  cốc café.”
Tuy   tại  Cố Húc  xuất hiện ở đây nhưng đêm qua chắc chắn  ngủ  ngon. Nãy từ xa cô  trông thấy quầng thâm  hai mắt .
Cố Húc  thích uống café hạt,   trong bếp .
Dứt câu,  đợi Cố Húc kịp đáp, cô   thẳng  trong phòng bếp,  như đang chạy trối chết.
Lê Tiếu ngạc nhiên  theo bóng Nguyễn Tinh Trầm, khó hiểu : “Chị Nguyễn  thế nhỉ? Trông cứ quái quái.”
Cố Húc chỉ   .
Thêm mười phút trôi qua,   như  nhớ thương hương vị café,  với Lê Tiếu: “Để   bếp xem thử.” Nói xong,  ôm theo Bình An .