Cô quên luôn việc đang chương trình, quên mất trong phòng bếp camera, quên hẳn việc bên ngoài .
Vươn tay mơn trớn mặt và quầng thâm mắt.
Rất rằng cần vất vả thế, cần đến nhưng chẳng thốt nổi thành câu. Cô kẻ ngốc, đương nhiên tại chạy đến đây. Người chán ghét việc show như tới đây? Người khác , cô thể ?
Anh vì cô đó.
Tên ngốc .
Vành mắt hoen đỏ, nên lời.
Một lúc , cô thấp giọng nỉ non: “Sao ngốc thế?”
“Không ngốc. Chỉ cần thấy em, là vui.” Cố Húc mỉm , tóm lấy tay cô kề bên môi hôn một cái. Không gây tiếng vang đem đến cảm giác quyến luyến. Hôn xong, chẳng nỡ buông tay, cứ thế nắm, thâm tình cô.
Hơn nữa, tới cho ?
Mới một ngày thôi, weibo bùng nổ .
Không Chu Tinh CP thì là Lê Tinh CP lên sóng. Chính thất như thì như giam trong lãnh cung.
Còn tới, sợ cô gái nhỏ của sẽ bắt mất.
Nghĩ đến đây, nếm mùi ghen tuông, nhỏ giọng tiếp tục lừa gạt: “Em nhớ .”
Mặt Nguyễn Tinh Trầm hây hây đỏ. Thật , cô là thích bộc lộ tình cảm. Nói dễ khiến cô thẹn thùng. mỗi ở cạnh Cố Húc, cô luôn “ép” đủ kiểu. Dần dà, cô cũng thành quen. Tuy vẫn ngượng nhưng thẳng , dịu dàng : “Nhớ.”
Sao nhớ cho ?
Tối qua gọi bắt máy, cô ngủ nổi.
Cứ lo lo mất mãi. Thậm chí, cô còn nghĩ, Cố Húc chê cô phiền phức ? Có điều, mấy câu đó, cô dám cho Cố Húc .
Anh mà , chắc chắn sẽ tức giận.
Dường như, Cố Húc suy nghĩ của cô, trong lòng bảo nhớ, lập tức ý trong mắt đậm hơn. Anh siết c.h.ặ.t t.a.y Nguyễn Tinh Trầm, kề sát đối phương: “Vậy…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-170-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
“Em hôn một cái .” Đây là lời kịp .
Vì bên ngoài vọng tới tiếng Lê Tiếu: “Chị Nguyễn, Tô gọi điện về bảo tối nay chúng ăn lẩu, bảo mấy ở nhà…” Chẳng đợi hết, cảnh tượng trong bếp dọa sợ, trừng to mắt, dáng vẻ như cực kỳ kinh ngạc.
…
Nhóm fan canh me xem live stream xì xào bàn tán với , bảo chương trình tạm dừng phát sóng .
Hai đang đó tự dưng biến mất như bốc . Có lên thẳng weibo hỏi, chương trình hủy , thấy bóng dáng ai.
Giờ thấy biểu cảm của Lê Tiếu, nhóm đang bàn luận càng thêm sôi nổi.
[Em trai chúng phản ứng thế chứng tỏ live stream ảnh hưởng gì. Cơ mà cái biểu cảm của em , chậc chậc, trông nó cứ mờ ám.]
[Nè nè, thấy tương tác giữa nữ thần Nguyễn và ảnh đế Cố quá mức hời hợt, lạnh nhạt ? Hai vị từng hợp tác với suốt mấy tháng cơ mà? Đã thế còn là nam nữ chính. Trước thấy tương tác với weibo, giờ nên lạnh nhạt chứ!]
[Trong đầu tui bỗng nảy một vở kịch ngắn. Chắc chỉ tui nghĩ nhỉ? Thế, thế cũng kích thích quá !]
[Người chị em phía ơi, chờ tui chút. Tui cũng nghĩ nè! Trong đầu tui còn soạn sẵn một bài dài 3000 chữ đó! Hai đột ngột biến mất, biểu cảm kinh ngạc của em trai, hổng lẽ nam thần, he he he he he he.]
[Hu hu hu, Nhật Tân CP xướng tên ạ? Muốn ăn đường đến điên luôn .]
[Cho tao xin , mấy con giời fan nữ minh tinh ‘nào đó’ ơi, đừng sáp sáp ông xã bọn tao nữa! Tham gia chương trình tự gọi tên bao nhiêu CP ! Nếu cả Tô vợ, chắc chúng mày chẳng bỏ qua nhỉ? Buồn nôn!]
[Ê, chị fan ảnh đế ‘’ ơi, chị chuyện kiểu gì đấy? Mồm thơm thì cắt lưỡi chuyển sang cho những nhu cầu , cảm ơn! Tinh Tinh nhà chúng gì nào? Để gặp thích là của Tinh Tinh nhà chúng chắc? Đừng nào cũng đẩy tội lên đầu Tinh Tinh.]
[Người qua đường xin phát biểu một câu. Nữ minh tinh họ Nguyễn quả thật gì, ngoan ngoãn, cũng trò. Fans nhà nọ đừng tạo nghiệp nữa, yên lặng xem show .]
…
Một đống bình luận fans để phát sóng trực tiếp, cãi ỏm tỏi chỉ vì một việc diễn trong vài giây ngắn ngủi. Tuy Lê Tiếu còn nhỏ nhưng xuất nhí, vấp thử thách cũng xử lý chuyên nghiệp. Cho nên, mấy giây , “a” lên một tiếng: “Con gián to thế!” Sau đó, nhanh chóng cầm vợt đập tới tấp vài chỗ.
Xong xuôi, giả đò như chuyện gì, với hai : “Chị Nguyễn, em lấy nồi nhé, chị chuẩn nước lẩu nha.”
Dứt câu, bê nồi ngoài luôn.
Mê Truyện Dịch
Từ đầu đến cuối, trừ mấy giây ngắn ngủi , biểu cảm của Lê Tiếu thoạt bình tĩnh. Bình tĩnh như thể chẳng thấy gì. Đương nhiên, nếu luống cuống tay chân, thì biểu cảm càng sức thuyết phục. Lê Tiếu bưng nồi ngoài xong, nét mặt thản nhiên, còn bên trong sớm bùng nổ!