Cố Húc, , bao nhiêu?
Anh sẽ… xử lý thế nào?
Nghe giọng vang lên từ phía , nghĩ gì mà Cố Húc dừng chân, cúi đầu bảo Nguyễn Tinh Trầm: “Em chờ chút.”
Nói xong, nghiêng đầu , chếch về hướng Giang Thanh nhưng mắt , tay cắm trong túi quần, hếch cằm, hờ hững, trông kiêu ngạo: “Câu của cô Giang nhắc nhở đấy.”
Giang Thanh sửng sốt. Gì cơ?
“Cô nhắc , nên sớm đính chính danh phận. Bằng , sợ đến cuối, sẽ chẳng giữ gì.” Khi , Cố Húc cúi đầu Nguyễn Tinh Trầm, mặt mày toát lên vẻ dịu dàng, là dáng vẻ đến cả trong phim cũng từng thể hiện, giọng chút bất đắc dĩ, như đang trách yêu cô gái bên cạnh bướng bỉnh.
Mê Truyện Dịch
Sao, tại như thế?
Không Nguyễn Tinh Trầm cố sống cố c.h.ế.t bám lấy Cố Húc ? khi hai họ cạnh , giống như Cố Húc bám dính lấy Nguyễn Tinh Trầm?
Rốt cuộc là đây?
Giang Thanh hiểu, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt.
Cô thêm nhưng hai xa nên chỉ thể trơ mắt họ mỗi lúc một xa, thẳng đến khi chuông điện thoại vang lên, cô mới thu hồi suy nghĩ trong lòng.
“Alo?”
“Giang Thanh, em đắc tội với ai thế? Bộ điện ảnh em chuẩn hợp tác với đạo diễn Lý sắp , nay bên chế tác liên hệ với chị, bảo chị rằng em hợp với nhân vật …”
“Cái gì?”
Đạo diễn Lý là bàn tay vàng cực nổi danh trong giới, bộ phim nào từng qua tay ông là đoạt giải. Mấy năm nay, con đường sự nghiệp của Giang Thanh càng lúc càng hẹp, đây là đầu tiên cô chủ động yêu cầu vai diễn.
Cô dám khẳng định, vai diễn sẽ khiến cô nữa chạm tới đỉnh.
Hợp đồng ký, thậm chí kịch bản cô cũng học thuộc lòng, nhưng giờ đại diện bảo, vai diễn của cô ? Sao, thể như ?
Giang Thanh cửa nhà vệ sinh đóng chặt, nghĩ đến nét hờ hững của Cố Húc , đột nhiên cô thấy lạnh sống lưng, rùng .
**
Nguyễn Tinh Trầm và Cố Húc ngoài, đến lời tạm biệt với mấy vị tiền bối rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-188-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Ngồi xe về nhà, hai ăn ý nhắc đến chuyện qua. Tất nhiên, Nguyễn Tinh Trầm cũng đó Giang Thanh hoảng loạn như thế nào.
“Ngày mai em việc gì ?” Cố Húc vuốt đầu Nguyễn Tinh Trầm, nhẹ giọng hỏi.
Giờ Nguyễn Tinh Trầm quen với việc gần gũi với Cố Húc, gượng gạo nữa, trái còn dựa hẳn lòng , : “Sao thế ?”
“Chúng bên cũng một thời gian , đưa em về gặp ông nội.” Ngữ điệu Cố Húc quá đỗi tự nhiên và ôn hòa. Những lời ban nãy với Giang Thanh dối. Anh sớm nghĩ đến việc dành trọn đời ở bên cô gái nhỏ. Hiện tại, ai cũng họ yêu , cô cũng càng ngày càng chủ động thiết với .
Tất nhiên, mang cô về nhà gặp lớn .
Cái, cái gì?
Nguyễn Tinh Trầm mở to hai mắt. Gặp ông nội Cố Húc? Có cô nhầm ? Nhớ những lời ngoài cửa nhà vệ sinh, trái tim cô đập thình thịch hỗn loạn.
Cô cứ tưởng nãy đùa.
“Đừng sợ, ông nội thích em. Ông mà gặp em, đảm bảo sẽ vui.” Cố Húc tưởng Nguyễn Tinh Trầm sợ, bật : “Em , ông thường xuyên lén gọi cho , hỏi bao giờ đưa em về nhà gặp ông .”
“Vậy nên…”
“Nếu mai em rảnh, chúng ghé nhà một chuyến.”
Lúc , cũng trao cho cô gái nhỏ một danh phận.
Nguyễn Tinh Trầm cúi đầu .
Trong lòng cô, căng thẳng và sợ hãi đan xen . Cô ngờ chuyện tiến triển như , càng ngờ Cố Húc định đưa gặp lớn trong nhà. Tay nhỏ gắt gao túm chặt váy, Nguyễn Tinh Trầm lưỡng lự một lát mới ngẩng đầu với : “Ngày mai, ngày mai em thăm một .”
Sợ tin, cho rằng cô đang kiếm cớ nên vội bổ sung thêm: “Là của Thẩm Tinh Hà, cũng là một vị trưởng bối em tin tưởng. Trước đó em hứa với bà , khi nào rảnh sẽ qua thăm bà.”
Cố Húc từng bảo Ngô Nguyệt điều tra quá khứ của Nguyễn Tinh Trầm, tất nhiên chuyện liên quan đến gia đình Thẩm Tinh Hà.
Mẹ Thẩm Tinh Hà – Lý Thục Phân là một bác sĩ tâm lý, cũng là bác sĩ chính chữa bệnh cho Nguyễn Tinh Trầm đó. Tay đang vuốt đầu cô khựng , nhưng đề cập thôi, chỉ : “Thế ngày mai lúc nào về em gọi cho nhé. Anh sẽ đến đón em.”
Nguyễn Tinh Trầm tưởng sẽ hỏi thêm, ngờ kết thúc chủ đề, thở phào nhẹ nhõm, đáp: “Được.” Sau, cô nhịn hỏi: “Vậy ông nội thì …”
“Không .” Cố Húc : “Chờ bao giờ em rảnh, chúng sẽ tới thăm ông .”