“Biết .” Xe đang đợi ở  tầng. Cố Húc nhận áo khoác từ tay  phục vụ,  đó vẫy tay với Trang Chu,  rời .
**
Ngày hôm .
Sáng sớm, Nguyễn Tinh Trầm   mặt tại đoàn  phim. Trước đó, họ   đến thành phố C để  ngoại cảnh, giờ về thành phố A thì điều kiện   hơn  nhiều,  lượng  cũng đông hơn. Trên đường , cô gặp  nhiều gương mặt mới. Tuy ngày thường cô  thích  chuyện lắm nhưng tính tình   . Người  thấy cô  gọi một tiếng “chị Nguyễn” thì cũng gọi là “cô Nguyễn”.
Ai chào cô cũng   đáp .
Đi  nửa đường thì thấy xa xa  hai  đang . Tổng đạo diễn Hạ Hồng Phi đang  cùng… Cố Húc. Không  hai  đang  gì mà lúc  gần tới chỗ Nguyễn Tinh Trầm  bước chân vẫn  dừng .  đến khi chuẩn   qua, Hạ Hồng Phi   với cô một câu: “Đến  ? Mau   trang phục với trang điểm ,  đó thì qua chỗ  một chuyến,  thảo luận với cô về những cảnh hôm nay diễn.”
Mê Truyện Dịch
“Vâng, đạo diễn.” Nguyễn Tinh Trầm gật đầu, nhận  ánh mắt Cố Húc đang  về phía , trái tim bỗng đập “thình thịch” mấy tiếng,  khi còn át luôn cả tiếng  của cô.
“Thầy Cố.”
Thực  ban đầu Cố Húc chỉ  lướt qua thôi, nhưng  thấy tiếng cô chào mới nghiêm túc  cô một cái. Giọng  của cô gái nhỏ  khác   với vẻ bề ngoài lạnh lùng, chất giọng mềm mại, cuối câu giọng   cao lên khiến   xao xuyến.
Lúc họ  phim ở thành phố C, đa  đều là kiểu       , vai diễn cần phối hợp với   nhiều lắm. Anh là   thích ở  phim trường nên nhiều lúc  xong  luôn. Đây là  đầu tiên  nghiêm túc    đến thế. Bỗng nhiên, Cố Húc nhớ tới câu “tiên  trời” hôm qua Trang Chu .
Mấy ngày  gặp, hình như cô gái nhỏ   lên ?
Có điều Hạ Hồng Phi bên cạnh đang thúc giục nên  cũng   lâu, “ừm” một tiếng  thu hồi tầm mắt, rời .
Nguyễn Tinh Trầm  hai  rời . Cô thở dài nhưng mang theo chút mất mát. Vào đoàn  phim hơn một tháng , trừ những lúc   cùng   thì hai   giao tiếp bên ngoài chút nào.
“Chị Tinh, chúng   thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-3-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Lâm Hạ  tâm tư của cô, thấp giọng nhắc nhở: “Chị còn  trang điểm,  quần áo nữa đấy.”
“Ừm,  thôi.” Nguyễn Tinh Trầm thu hồi suy nghĩ trong lòng, nở một nụ . Cô  mới  xong thì chuông điện thoại vang lên,  gọi tới là Tô Mạt. Cô ấn nhận cuộc gọi, còn  kịp mở miệng   thấy đầu dây bên  Tô Mạt nhỏ giọng : “Tinh Tinh,    là  đại diện của   mua tin tức cho   ? Bên tớ nhận  ảnh chụp  và Cố Húc, mấy bên khác cũng nhận  nữa,  lẽ  đại diện   PR với Cố Húc.”
“Cái gì cơ?”
Bước chân Nguyễn Tinh Trầm dừng , giọng điệu kinh ngạc.
Tô Mạt  giọng kiểu  là  cô    gì. Âm thanh trong điện thoại đột nhiên  ngắt, là Tô Mạt tạm dừng một lúc mới hạ giọng  tiếp: “Ảnh chụp và bản thảo bài  tớ đều gửi tới điện thoại  ,  xem .”
Âm báo tin nhắn  Wechat vang lên, Nguyễn Tinh Trầm nhấn mở.
Ảnh  chụp ở thành phố C, góc chụp  tồi, khiến cảnh hai  vốn dĩ chẳng tiếp xúc gì với   trở nên vô cùng hòa hợp. Sau đó, cô  thoáng qua tiêu đề bản thảo gửi kèm: “Cố ảnh đế  yêu thích nữ minh tinh đang nổi.” Tuy trong lời   chút gì gọi là quá đáng nhưng cũng  cho  khác đoán  phần nào.
Nguyễn Tinh Trầm  thể đoán  bức ảnh  cùng với lời đó mà truyền  ngoài sẽ gây nên một trận phong ba như thế nào.
Tô Mạt  thấy cô  gì nên thấp giọng lên tiếng  : “Thật  đây chẳng  chuyện gì nghiêm trọng cả. Trong đoàn  phim của     ít  đăng ảnh chụp cùng với Cố Húc mà. Ngay cả diễn viên tuyến mười tám  liên quan lắm cũng tới PR ké đấy, đăng ảnh lên Weibo  đến mức  mắng .”
“ mà,   sẽ  vui.” Nguyễn Tinh Trầm    tắt bản thảo    xong .
Thực  cô  với tính tình của Cố Húc sẽ  quan tâm chuyện . Mấy năm gần đây tính tình của  càng lúc càng , chỉ cần  chạm tới giới hạn cuối cùng thì  và phòng  việc cũng lười để ý mấy việc .
 cô .
Anh sẽ  vui.
Cô  quan tâm đến mấy cái bình luận  Weibo, cũng  quan tâm  khác nghĩ về cô thế nào, nhưng cô  để ý đến suy nghĩ và cảm xúc của . Vất vả lắm hai  mới  cơ hội hợp tác với   , tuy  thể là hợp tác xong    thôi, về  quan hệ giữa cả hai sẽ là “ xa lạ  chút quen thuộc”.