Tiến đoàn phim mấy tháng, tính cách Nguyễn Tinh Trầm nên những nhân viên công tác từng tiếp xúc với cô đều thích cô. Những lời bọn họ chỉ là do tức quá thôi, cô xin thì bọn họ chẳng gì nữa.
bầu khí nơi đây vẫn căng thẳng.
Cố Húc giường, quần áo lộn xộn. Thậm chí, phần n.g.ự.c lộ còn mấy vết thương do cô gái nhỏ để . Đây là dấu vết chứng minh cho việc cô gái nhỏ giãy dụa ở .
Mê Truyện Dịch
Hôm nay, cảm xúc của cô gái nhỏ lắm.
Phải là từ khi bắt đầu cảnh , cảm xúc của cô . Lúc đầu còn nghĩ là cô khẩn trương do đây là đầu tiên cảnh mật nhưng bây giờ xem , chuyện đơn giản.
Mấy ở xa xa chỉ thể thấy cơ thể cô cứng đờ còn ở gần thấy bộ cảm xúc của cô.
Vào khoảnh khắc cúi đầu cô, thể thấy trong mắt cô là sự sợ hãi thể xóa nhòa. Giống như cô mất hết hi vọng, rơi bóng tối vô tận, cả rơi xuống đáy vực sâu thẳm.
Mới nãy, cô gái nhỏ run rẩy, điên cuồng giãy giụa, môi đỏ mấp máy bật mấy chữ “ cần”…
Cố Húc nhíu mày, cánh tay thu trong bộ đồ ngủ bằng gấm.
Lúc , chẳng một ai gì, ngay cả Hạ Hồng Phi cũng chỉ đen mặt ở ghế. Có mỗi Nguyễn Tinh Trầm giữa phim trường là ngừng cúi đầu lời xin .
Từ chỗ Cố Húc qua chỉ thấy bóng lưng của cô, gầy yếu, nhỏ bé tới đáng thương. Tuy thấy mặt cô nhưng từ giọng điệu cũng cảm nhận giờ phút cô bất lực.
Nếu là , NG nhiều như , sẽ thèm quan tâm tới đối phương là ai mà trở mặt luôn. Lúc nào khó ở khi còn độc mồm độc miệng thêm vài câu. Có điều, vì , khi cô gái nhỏ , luôn vô cùng kiên nhẫn.
Anh gì, tới bên cạnh Nguyễn Tinh Trầm mới sang với Hạ Hồng Phi: “Tạm dừng một lúc , bên ngoài chuyện với cô .”
Giờ Hạ Hồng Phi còn cách nào khác, thế cũng chỉ gật đầu mà gì. Ông hút một thuốc phất tay, : “Nghỉ ngơi nửa tiếng.”
Những nhân viên công tác khác tản chuyện của . Cần uống nước thì uống nước, hút thuốc thì hút thuốc. Cố Húc Nguyễn Tinh Trầm, hờ hững : “Em đây với .”
Nguyễn Tinh Trầm gì nhưng từ tới nay cô luôn lời Cố Húc nên thấy nhấc chân rời cũng theo ngoài.
Vừa bước bên ngoài liền bắt gặp Giang Thanh về đây.
Mới nãy Giang Thanh điện thoại nên tìm một chỗ cách phim trường xa để nhận cuộc gọi. Vì , trong phim trường xảy chuyện gì cô hết. Thấy hai một một ngoài, cô , chào hỏi: “Cố Húc, Tinh Trầm, hai …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-35-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Còn xong, Cố Húc lướt qua cô .
Nguyễn Tinh Trầm còn đang mải suy nghĩ xem Cố Húc tức giận nên thấy Giang Thanh chỉ vội chào một tiếng “chị Giang” rời khỏi.
Nụ mặt Giang Thanh cứng đờ. Nhìn theo tới tận khi hai bước phòng nghỉ, cô vẫn dời ánh mắt .
**
Tại phòng nghỉ.
Cố Húc xuống sofa, gõ nhẹ tay lên thành ghế, vắt chéo hai chân Nguyễn Tinh Trầm đang mặt, hỏi: “Có gọi em đây ?”
Trước đây, mỗi khi ở chung với Cố Húc, luôn dùng giọng dịu dàng dễ nên giờ đổi thành lạnh như băng hốc mắt Nguyễn Tinh Trầm đỏ lên. Cô cúi xin : “Xin , thầy Cố. Là sai, chậm tiến độ của đoàn phim, lãng phí thời gian của …”
“Anh, mắng .”
Cô xin liên tục một lúc lâu nên giờ giọng khàn khàn.
Vốn Cố Húc định trưng bản mặt thối dạy dỗ vài câu nhưng cô thế nỡ, bất đắc dĩ xoa mi tâm: “Cô gái nhỏ, em xin tới nghiện hả? Ngẩng đầu lên, em chim cút ?”
Tiếng xin dừng , cô, chỉ vị trí bên cạnh : “Ngồi .”
Nguyễn Tinh Trầm dám theo lời , xuống. cô ngẩng đầu lên, cả co rúm .
Anh vội chuyện, chỉ đưa nước và khăn giấy qua cho cô. Đợi cô uống nước và lau khô nước mắt mới hỏi: “Em sợ như thế là do em thoải mái ?”
“Không !”
Nguyễn Tinh Trầm vội : “Là , vấn đề là ở .”
Thấy cô gái nhỏ trả lời một cách cẩn trọng, giọng Cố Húc trở nên ôn hòa hơn nhiều: “Nếu như thế thì vì em dám ?”
Giọng Cố Húc quanh quẩn bên tai, trầm thấp, dịu dàng mà gợi cảm.
Nguyễn Tinh Trầm nắm chặt chai nước trong tay. Cô ngẩng đầu, Cố Húc thấy bộ dạng yếu đuối và hoảng sợ của cô. Cố Húc , cô thể ngẩng đầu lên.