Bên tay đang ôm lấy tay còn   tự chủ  mà nắm chặt.
Đột nhiên, Giang Thanh cảm thấy, chẳng bao lâu nữa độ nổi tiếng của cô gái  sẽ càng ngày càng cao, thậm chí  một ngày… vượt qua cô .
Tuy Hạ Hồng Phi kích động nhưng    trẻ tuổi mới  đời. Hòa hoãn mất một lúc, ông mở miệng: “Được ,     ngoài  .” Ông để  chỗ  cho hai  họ sửa sang ,   thì tự  .
Ông  lên tiếng,   trong phòng  thi   hết  ngoài.
Mê Truyện Dịch
Lúc đóng phim, Nguyễn Tinh Trầm luôn  thẳng  mắt Cố Húc. Mỗi động tác của cô đều   khác dẫn đường mới  thành , vì  tới giờ vẫn  khôi phục tinh thần. Cả phòng im ắng, hàng lông mi dài của cô  rung,  đó cô mới phản ứng .
Ở đây  bật đèn, chỉ  ánh đèn lờ mờ từ mấy cây nến  cháy một nửa.
Nguyễn Tinh Trầm   rõ mặt  nhưng trong lòng  thấy  an tâm. Cô  dậy, nhẹ nhàng : “Thầy Cố, cảm ơn .”
Nếu   Cố Húc,   cảnh  cô  diễn bao lâu mới xong .
Giọng  của bé con  mềm mại. Không    do lúc   quá lâu  mà âm cuối của cô  nghẹn ngào,   khác ngứa ngáy trong lòng. Cố Húc dựa đầu  giường,  co chân lên, quần áo hé mở, cả  toát lên  thở  hư hỏng  phong lưu. Thấy bé con đỏ mặt  cảm ơn ,    nhịn   trêu chọc: “Không nghĩ đó là  bắt nạt em nữa ?”
“Không,   bắt nạt .” Tai Nguyễn Tinh Trầm phiếm hồng, giọng cô cũng dịu dàng hơn  nhiều.
Lời cô  là thật. Cảnh phim ban nãy  thì như bọn họ đang triền miên nhưng thực chất là Cố Húc luôn quan tâm tới cô. Trừ mấy cảnh quan trọng , còn   trực tiếp chạm .
Anh là quân tử.
Cô gái nhỏ cúi đầu, tai đỏ lan xuống tận cổ, trông cứ như một viên ngọc màu trắng bên trong  lẫn một giọt máu. Vốn dĩ định trêu thêm mấy câu nhưng mắt Cố Húc thấy phần da thịt  bả vai cô còn lộ  thì nghẹn họng.
Cô gái nhỏ  mắt  trông  thanh thuần,  quyến rũ.
Người thanh tâm quả dục suốt bao năm qua như Cố Húc  kìm  mà thấp giọng mắng một câu: “Mẹ kiếp(1)!”
Giọng  của  còn thấp hơn so với ngày thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-38-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Nguyễn Tinh Trầm  chú ý nên   rõ   gì, chỉ mơ hồ cảm nhận  nó là từ để phát tiết, ngầm bày tỏ bực bội.
Quay đầu, cô   bằng ánh mắt khó hiểu.
Cô thấp hơn Cố Húc khá nhiều, đến  cũng  ngẩng đầu lên mới thấy rõ  mặt . Nguyễn Tinh Trầm ngẩng đầu, mở to mắt  , dịu dàng : “Thầy Cố,    cái gì thế?    rõ.”
Giọng  của cô gái nhỏ  êm ái  đáng yêu.
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh  động lòng  mang  cảm giác tin tưởng tuyệt đối  ,  hề đề phòng.
Dù  thanh tâm quả dục thì Cố Húc cũng là một  đàn ông,   một  quyến rũ như , cả   cứng đờ. Anh khó khăn  đầu , bàn tay đang đặt  đầu gối  co, để ý kỹ thêm chút nữa thì thấy  ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng, gân xanh  lộ .
“Em…  ngoài  .” Giọng  khàn khàn vang lên trong phòng.
Khác với giọng  nhẹ nhàng, dịu dàng lúc , giờ giọng  cứng ngắc, tựa như đang cực lực khắc chế cái gì đó.
Tuy Nguyễn Tinh Trầm  hiểu  mới  một lúc thôi Cố Húc   đổi nhưng từ  tới nay cô  phản bác lời Cố Húc. Cô nhẹ nhàng gật đầu  chợt nhận  động tác nhẹ  của  trong phòng tối  thể thấy nên thấp giọng  một câu: “Được.”
Đang định kéo mành   thì cô phát hiện bả vai  lộ  bên ngoài, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên.
Cố Húc   cô là vì cái  ? Cô  nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy lòng ấm áp. Vội vàng sửa sang  quần áo của  xong, cô  sang phía Cố Húc, nhẹ giọng : “Thầy Cố,    nhé.”
Dứt lời, cô    tiếng đáp .
 lúc định rời , cô liếc mắt thấy  mấy vết cào  n.g.ự.c Cố Húc lộ  bên ngoài. Không  dậy nữa,  đợi cô kịp phản ứng bàn tay  duỗi , đầu ngón tay run rẩy chạm nhẹ  những vết thương đó như đang vỗ về: “Đây, đây là do  cào ?”
Đầu ngón tay bé con  chạm , Cố Húc cứ nghĩ bản  sẽ sinh  chán ghét giống như  đây.
  chẳng  chút phản ứng nào cho tới tận khi cô chạm  miệng vết thương,  điều  thể trở nên cứng ngắc. Dục vọng  mới áp chế xuống … tăng lên.
Suốt mười mấy năm ở trong giới giải trí,   từng chịu bất cứ tai tiếng nào. Thứ nhất là vì ánh mắt  cao, thứ hai là  thói sạch sẽ nên ngoại trừ những tình huống quan trọng, còn  hầu như   tiếp tục cơ thể nhiều với  khác.