Trước       mượn cớ  phim để đụng chạm nhưng tính tới nay, dù  đó ở bất cứ địa vị nào cũng  thể đụng   trong giới giải trí nữa.
Mấy năm nay,  trong giới bàn tán khá nhiều, cái nhắc tới nhiều nhất là “Có khả năng Cố Húc mắc bệnh kín.”. Ngay cả mấy  bạn  thiết của  cũng từng kín đáo tìm hiểu một phen.
Đối mặt với những lời  vô căn cứ, Cố Húc chỉ  cho qua chuyện.
Khi còn trẻ   thanh cao,  ít   thể lọt  mắt . Giờ lớn tuổi , mấy chuyện tình cảm nam nữ   càng lạnh nhạt hơn, nhưng mà… Khoảnh khắc cô gái nhỏ chạm  vết thương, đầu ngón tay mềm mại  lẽ sợ   hỏng nên  cẩn thận.
Hô hấp của    .
Ấy  mà cô gái nhỏ  còn cố tình  cảm nhận  nguy hiểm, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào hỏi: “Đau ?”
Ánh sáng trong phòng mờ tối nhưng thị lực của Cố Húc  ,    sự lo lắng hiện lên  khuôn mặt xinh  như ngọc của cô. Hô hấp  vốn   , giờ càng thêm dồn dập. Anh cúi đầu, đôi mắt phượng hẹp dài gắt gao  chằm chằm   mặt. Cả   bao trùm bởi  thở tựa như mãnh thú xổng chuồng.
Cố Húc đưa tay nắm chặt lấy tay Nguyễn Tinh Trầm, đè cả  cô    giống hệt như lúc đóng phim, từ  cao  xuống: “ bảo em ,    ?”
Giọng   khàn  trầm thấp.
Trong căn phòng mờ tối,  lộ  vẻ nguy hiểm  từng : “Sao   lời, hửm?”
Mãi cho tới khi bên tai truyền tới giọng  của , cô mới phản ứng . Đầu tiên là sửng sốt,  đó là cả khuôn mặt nhỏ đỏ lên. Cô  thấy rõ mặt Cố Húc, chỉ cảm nhận     tồn tại  thở nguy hiểm hơn, khác với ngày thường.
Cảm giác nguy hiểm  như một tia vô hình chùm lên  đỉnh đầu cô,  cho cô    gì.
“…”
Cố Húc đưa tay vuốt ve mặt cô. Ánh mắt tối sầm, động tác tay càng lúc càng tùy tiện, lướt từ khóe mắt đến bờ môi, cuối cùng dừng  ở cằm, nhẹ nhàng mân mê qua . Giọng  khàn khàn  lười biếng: “Bé con,  là một  đàn ông, cứ đưa tay qua sờ thế   sợ   tổn thương em ?”
“Hay là, em  để cho  bắt nạt em?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-39-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Giọng  khàn khàn của đàn ông  mặt Nguyễn Tinh Trầm đỏ bừng.
Có lẽ do   phim chung nên cô  tín nhiệm , rơi  tình huống  cũng  thấy sợ hãi. Chỉ là, cô  ngại, dáo dác  quanh chứ  dám  thẳng  , giọng  bé như muỗi kêu: “Không .”
Thấy cô như , động tác tay của Cố Húc  ngừng, ánh mắt còn tối đen hơn lúc : “Không  cái gì?”
Nói xong,  tiến sát , môi mỏng dán lên tai cô, đôi mắt vẫn gắt gao  thẳng mang tới cảm giác cám dỗ vô bờ: “Là  dụ dỗ ,  là    bắt nạt em? Hửm?”
Hơi thở nóng bỏng phả bên tai. Từ  tới nay, Nguyễn Tinh Trầm luôn  kháng cự   Cố Húc, khuôn mặt trắng nõn của cô ửng đỏ, cả  mềm  như vũng nước xuân. Nếu để Hạ Hồng Phi thấy cảnh   lúc  phim nhất định sẽ vỗ tay tán thưởng. Đáng tiếc, nhan sắc  chỉ  thể để Cố Húc thưởng thức một .
Nguyễn Tinh Trầm  thể nhúc nhích, đành né tránh ánh mắt của Cố Húc, kiềm  sự  hổ của bản , cắn môi, thấp giọng : “Đều, đều  .”
Mê Truyện Dịch
Cô   bản   giờ phút  quyến rũ tới mức nào, nhưng Cố Húc .
“Còn dám   ?” Cố Húc  nhẹ, tiến sát ,  cách giữa hai  giờ đây còn gần hơn cả lúc  phim. Vốn dĩ  định tiếp tục  xằng  bậy, nhưng  đợi  kịp  gì thì bên tai vang lên giọng  yêu kiều của cô gái nhỏ: “Hơn nữa,  sẽ   tổn thương . Anh,  là  .”
Tuy giọng  của cô gái nhỏ  nhẹ nhưng mang tới cảm giác tin tưởng tuyệt đối.
Động tác tay  khựng .
Ham  của bản   cọ rửa sạch sẽ vì câu  , trở nên bình tĩnh.
Cố Húc cúi đầu  Nguyễn Tinh Trầm. Cô gái nhỏ   giường, quần áo  xốc xếch vì động tác ban nãy,  lộ  bả vai  trắng  nuột nà. Cả  cô trông như một đóa hoa chuẩn  nở rộ,  cho ai   cũng  nhịn   bắt nạt một phen.
Đột nhiên   chút luyến tiếc.
Cô gái nhỏ đối xử với ai cũng lạnh như băng, chỉ khi đối diện với  mới ngoan ngoãn, chẳng  chút phòng vệ nào, nguyên nhân là do cô  tin tưởng . Nếu  còn mập mờ  bắt nạt cô gái nhỏ thật thì  đúng là loại    gì.
Hít sâu một , tự  định  cảm xúc của , Cố Húc  thẳng  dậy,  đó kéo  đang  dậy theo, sửa sang  quần áo. Không hề  ý trêu đùa như  , mỗi động tác đều dịu dàng, thậm chí còn  chạm  da thịt cô.